Du Thế Quần nhanh chóng nở nụ cười sau khi nhận được tiền, Du Ân nghẹn ngào nói:
“Ba, bây giờ trên người con chỉ còn mỗi tiền ăn cơm, con thật sự đã cố gắng hết sức.”
Sau khi nói xong, Du Ân giả vờ lau nước mắt nơi khoé mắt, dáng vẻ của cô vốn dịu dàng, lúc này trông vô cùng đáng thương.
Du Thế Quân vừa định nói gì đó, người nhà của một bệnh nhân bên cạnh nói với Du Ân: “Hai mươi ngàn đã rất nhiều rồi.”
Một người khác lại nói với Du Thế Quần: “Lão Du, không phải ông nói mình còn một người con trai sao? Sao cậu ta không tới?”
“Đúng thế, đúng thế, chẳng phải nói nuôi con để được chăm sóc khi về già sao, cũng không thể để con gái bỏ tiền hết được.”
Du Thế Quần há miệng một nói, cố gắng nuốt ngược những lời mình định nói vào trong.
Ông ta định bảo Du Ân ra ngoài mua đồ ăn cho ông ta, tốt nhất là mua cho ông ta thêm mấy bộ quần áo mới.
Cô biến mất hơn một năm, thế mà muốn dùng hai chục ngàn đồng này đuổi ông ta đi sao?
Ông ta phải làm thịt Du Ân tốt một chút.
Thế nhưng những người khác cũng lên tiếng rồi, hôm nay ông ta sẽ lại thời bỏ qua cho cô, dù sao nếu cô đã xuất hiện, sau này sẽ có cơ hội đòi tiền cô.
Cho nên, ông ta quay lại nói: “Được rồi, được rồi, ba biết con bận rộn, con về trước đi, ba cũng không cần gì”.
Du Ân vô cùng cảm kích gật đầu: “Dù sao ba cũng phải chăm sóc tốt cho mình, có chuyện gì cứ gọi điện thoại cho con.”
Du Ân làm ra vẻ con gái khôn khéo, sau khi xoay người rời đi lập tức kéo số điện thoại của Du Thể Quần vào danh sách đen.
Chắc chắn Du Thế Quần cho là nếu có đã xuất hiện thì sau này có thể để mặc bọn họ làm thịt, nào ngờ đây là lần cuối cùng cô xuất hiện cùng với bọn họ, sau này gặp lại cô sẽ xem họ như người xa lạ.
Trước đó, Du Ân đã nói thân thể của mình cho Hứa Hàng, sau khi cô rời đi, chuyện đầu tiên Hứa Hàng làm chính là thông báo Phó Đình Viễn.
đầu dây bên kia, Phó Đình Viễn cũng vô cùng kinh ngạc: “Vợ chồng Du Thể Quần không phải ba mẹ ruột của cô ấy?”
“Ừ” Hứa Hàng nói: “Chắc chắn cô ấy sẽ không nói dối mấy chuyện này, dường như cô ấy thật sự đã vào đường cùng, mới định dùng chuyện này cắt đứt quan hệ ba con với Du Thế Quần”
Phó Đình Viễn mím môi không lên tiếng.
Đúng là với đức hạnh của ba con Du Thể Quần, nếu tìm được cô, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô.
Với năng lực kinh tế hiện giờ của cô, làm sao có thể cung cấp đủ cho lòng tham không đáy của ba con Du Thế Quần?
Vốn anh còn muốn tìm thời gian nói một số chuyện liên quan tới ba con Du Thể Quần với cô, muốn hỏi cô Có cần sự giúp đỡ của anh hay không, giúp cô khiến ba con kia cách xa cô ra.
Anh có một trăm cách có thể khiến bọn họ không quấy rầy cô nữa, thế nhưng bây giờ nghĩ lại, dường như cô không cần sự giúp đỡ của anh.
Nói một tiếng cảm ơn với Hứa Hàng, Phó Đình Viễn định cúp điện thoại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!