Lương Hiểu đến công ty thì bị Tiếu Quyên - một đồng nghiệp có giao tình khá tốt kéo vào một góc, Tiếu Quyên ở bộ phận Nhân sự nên tin tức tương đối linh thông.
"Lương Hiểu khí sắc cậu hình như không tốt lắm, có chuyện gì thế?" Tiếu Quyên quan tâm hỏi.
"
Tối hôm qua đi công tác về nhà muộn, thu xếp lại đồ đạc chạy qua chạy lại cũng đến nửa đêm." Lương Hiểu thuận miệng nói dối.
"Tớ mới thu được tin, hôm nay tổng giám tiêu thụ được điều đến, nghe nói là "nhảy dù" xuống, là thiên kim của chủ tịch, trên danh nghĩa là con một, ai cũng biết Lý tổng sắp về hưu, chuyện có thể không quản thì sẽ không quản, việc lựa chọn quản lý bộ phận tiêu thụ chắc chắn ông ta sẽ giao cho tân tổng giám tiêu thụ chọn. Tổng giám tiêu thụ, thật ra là lão bản mới. Lão bản mới đến phần thắng của cậu có lẽ sẽ lớn hơn một chút, lão bản mới khẳng định sẽ dựa vào công trạng những năm trước làm tiêu chuẩn để chọn, sẽ không chọn người có quan hệ sau lưng." Tiếu Quyên lôi kéo Lương Hiểu phân tích kỹ càng.
"Làm tốt bổn phận là được, những thứ khác mặc cho số phận đi." Lương Hiểu cười nhẹ nói, ra vẻ không quá để ý, trong lòng cô tuy có khát vọng muốn được thăng chức nhưng cũng không nhất thiết phải đem ý nghĩ trong lòng biểu hiện ra ngoài.
"Dù sao tớ đem tin tức mới nhất tiết lộ cho cậu, tổng giám mới đến, ở trước mặt cô ấy biểu hiện tốt một chút." Tiếu Quyên vỗ vai khích lệ Lương Hiểu.
"Cám ơn cậu, tuần nay tớ mời cơm." Lương Hiểu vừa cười vừa nói.
"Khách khí cái gì." Tiếu Quyên vẫy tay rồi quay về chỗ làm việc của mình.
An Thanh đến công ty, được Tổng giám đốc công ty con - Lý Quốc Đống nhanh chóng chạy ra đón tiếp, sau đó dẫn An Thanh đến phòng làm việc đã sớm chuẩn bị xong.
"An tổng vừa đến công ty, trước tiên làm quen hoàn cảnh một chút, nếu có chỗ không rõ, có thể hỏi Trương Phân hoặc trực tiếp hỏi tôi." Lý Quốc Đống sắp về hưu đối với An Thanh thái độ vô cùng cung kính.
"Cô đem tư liệu bộ phận tiêu thụ, bao gồm tư liệu về nhân viên đến cho tôi, càng chi tiết càng tốt." An Thanh đối với trợ lý mới -Trương Phân nói, nếu là tổng giám tiêu thụ thì trước phải đem bộ tiêu thụ hiểu rõ triệt để.
"Tôi đã sớm bảo Trương Phân chuẩn bị xong, bộ phận tiêu thụ, năm ngoái thành tích không tệ, lợi nhuận tăng gần ba mươi phần trăm, cao hơn lợi nhuận bình quân của các công ty con..." Lý Quốc Đống đối với thành tích công ty tự hào nói.
"Tôi biết, năm ngoái có xem qua báo cáo tài vụ, nếu như không có chuyện gì khác nói, ông tiếp tục làm việc đi." An Thanh khách khí nói với Lý Quốc Đống, bây giờ cô không có tâm tình nghe Lý Quốc Đống nói, tất cả thành tích đều có trong báo cáo tài vụ, hơn nữa thành tích năm ngoái là thành tích năm ngoái, không nên cứ đắm chìm trong thành tích đã qua mà nên chú trọng vào thành tích của năm nay. Thành tích nửa năm nay có chút xuống, nếu như thành tích sáu tháng cuối năm vẫn xuống, thì sẽ không thể nộp được thành tích tốt như năm rồi.
Lý Quốc Đống sớm đã nghe danh An Thanh, cô gái này thoạt nhìn như bình hoa, nhưng không dễ qua mặt chút nào, làm việc mạnh mẽ vang dội, coi trọng hiệu suất, thành tích vẻ vang, vốn được xem như người thừa kế, nhưng hiện giờ An tổng lại giữ con trai An Tuấn ở bên cạnh, đem con gái đẩy ra ngoài, dụng ý gì thì vừa nhìn đã biết, con gái chỉ là dự phòng, chân chính thừa kế hẳn là con trai An Tuấn. Lý Quốc Đống nửa năm sau sẽ về hưu, nếu người đến là tiểu thư có năng lực, dứt khoát buông tha quyền làm chủ, đem quyền khống chế trước thời hạn giao cho cô ấy là được.
"Bởi vì công ty có sự thay đổi nhân sự lớn, chức quản lý tiêu thụ tạm thời còn để trống, trong tay tôi có chọn được hai người là Vương Đào và Lương Hiểu, hai người họ dẫn dắt nhóm, công trạng cũng tốt nhất. Vương Đào vào công ty mười năm có hơn, năm năm trước được thăng làm trưởng bộ phận tiêu thụ, thành tích trong nhóm luôn không tệ, rất ổn định, Lương Hiểu vào công ty được năm năm, năm trước được thăng trưởng bộ phận, đặc biệt thành tích năm ngoái rất xuất sắc, An tổng xem xét xem người nào thích hợp để thăng làm quản lý bộ phận tiêu thụ?" Lý Quốc Đống cố ý nói với An Thanh một chút, chọn người nào, ông cũng đã suy xét một thời gian, hiện tại An Thanh đến đương nhiên để An Thanh tự chọn cấp dưới trực tiếp của mình thì tốt hơn.
Lương Hiểu? Nghe cái tên này An Thanh theo bản năng nhíu mày, rất nhanh tìm ra hồ sơ của Lương Hiểu, nhìn ảnh chụp tại hồ sơ thì Lương Hiểu trông có vẻ non nớt hơn hiện tại rất nhiều, thoại nhìn cũng không có giỏi giang như hiện tại, chắc là ảnh chụp mấy năm trước, nhưng chân chân thật thật chính là Lương Hiểu - người lúc sáng cùng mình gây nhau. Thật tà môn mà, người này dĩ nhiên lại là nhân viên của mình, thật sự là oan gia ngõ hẹp, An Thanh âm thầm nghĩ.
"Chờ tôi tiếp xúc với hai người họ rồi sẽ quyết định." An Thanh chăm chú nhìn tư liệu của Lương Hiểu, khiến nàng có chút ngoài ý muốn, thành tích rất tốt, đặc biệt ba năm gần đây, thành tích so với Vương Đào vượt trội hơn rất nhiều.
Lương Hiểu hôm nay đến phòng trà nước rất nhiều lần để pha cà phê, bởi vì tối hôm qua hầu như không chợp mắt, phải dựa vào cà phê để tỉnh táo, cô cảm thấy trong bụng mình đều là cà phê. Lúc đi đến phòng trà nước, cô đi vòng qua phòng làm việc của tổng giám, nhìn phòng làm việc đóng chặt, thầm nghĩ tổng giám phú nhị đại mới đến rốt cuộc là loại người gì, cô có thể thăng chức hay không đều do cô ta định đoạt. Ngàn vạn lần đừng là cô gái xinh đẹp ngốc nghếch, Lương Hiểu trong lòng âm thầm cầu khẩn, phú nhị đại mới tới phải là người tài giỏi có tri thức.
"Này, trợ lý của tổng giám vừa thông báo, ba giờ chiều, tổng giám mới sẽ mở cuộc họp, "tân quan thượng nhâm tam bả hỏa" * không biết chính sách đầu tiên là gì đây?" Lương Hiểu từ phòng trà nước trở về, Ngụy Tân liền tới thông báo cho cô. Ngụy Tân là "cáo già", tiến vào công ty sớm hơn cô nhưng lại vẫn luôn dậm chân tại chỗ, thành tích luôn ở mức trung bình, mỗi lần đều chỉ hơn mức tiêu chuẩn một chút, muốn loại bỏ cũng không được mà thăng chức cũng không xong.
( * ) Tân quan thượng nhâm tam bả hỏa: Chỉ những người mới nhậm chức hay đưa ra vài chính sách mới, cải cách mới..."Em biết rồi." Lương Hiểu tỏ vẻ đã biết.
"Em nhìn thấy tổng giám chưa? Điển hình là bạch phú mỹ *, thật sự là bạch phú mỹ, còn là phú nhị đại * nữa, em không thấy toàn bộ công ty đều tiết ra hormone giống đực sao?" Ngụy Tân vẻ mặt hưng phấn nói, hắn may mắn lúc đi lên tầng trên nghe người của bộ phận khác nói.
( * ) Bạch phú mỹ: Da trắng, giàu có, xinh đẹp.Phú nhị đại:Người thừa kế / thế hệ thứ hai, con nhà giàu.
"Trong tay em còn có rất nhiều việc cần hoàn thành, nếu anh rảnh rỗi, em không ngại giao cho anh thêm một số việc." Lương Hiểu tức giận, cô hiện tại không có tâm tình bát quái
( tám chuyện) đáp lời anh ta.
"Trong tay anh còn rất nhiều chuyện phải xử lý!" Ngụy Tân nhanh chóng chạy về vị trí của mình.
Buổi trưa không hề muốn ăn, Lương Hiểu trực tiếp nằm sấp trên bàn làm việc, được rảnh rỗi trong đầu liền xuất hiện đầy hình ảnh Dương Văn Kỳ xinh đẹp và An Thanh kiêu ngạo.
Vào công ty An Thanh còn chưa chạm mặt Lương Hiểu, An Thanh luôn ở trong phòng làm việc chưa từng bước ra. Hiện tại An Thanh chuẩn bị đến căn tin công ty ăn cơm trưa, nên đi ngang qua phòng làm việc, thấy Lương Hiểu đang nằm trên bàn. Là lão bản nên An Thanh cảm thấy không vui khi nhân viên của mình trạng thái lại kém như vậy, mặc dù cô biết nguyên nhân.
Chỉ là thất tình thôi mà, đâu đến mức phải tỏ ra muốn sống muốn chết như vậy, An Thanh chưa từng thất tình, nên không wtâm trạng của phụ nữ thất tình, rất chướng mắt những người vì thất tình mà uể oải chán chường. Vốn đối với Lương Hiểu có chút áy náy, nhưng từ lúc Lương Hiểu dùng ngôn ngữ vũ nhục với việc đem ảnh chụp uy hiếp cô thì đã tan thành mây khói.
Thật ra trong giờ làm việc Lương Hiểu rất chuyên nghiệp, bây giờ đang là thời gian nghỉ trưa mới có thể thả lỏng mình một chút.
Lương Hiểu ép buộc bản thân đem tâm tình riêng ném ra khỏi công việc, xốc lại tinh thần, buổi chiều cô còn phải lưu lại ấn tượng tốt với lão bản mới, chuẩn bị đến toilet để trang điểm lại, khiến mình lên tinh thần một chút, nhưng cô gặp phải quỷ, ở toilet dĩ nhiên gặp lại người phụ nữ lẳng lơ kia.
"Cô theo dõi tôi đến công ty?" Lương Hiểu sắc mặt không tốt chất vấn An Thanh đang rửa tay, cô không tin cô cùng An Thanh thuê cùng một khách sạn là trùng hợp, một lần là trùng hợp thì thôi đi, lần thứ hai nhất định không phải trùng hợp.
An Thanh thấy Lương Hiểu biểu tình phong phú, nghĩ cô gái này mắc chứng vọng tưởng, tuy rằng cô cũng cảm thấy rất trùng hợp.
Lương Hiểu thấy An Thanh không có trả lời ngay, liền cho là cô ta ngầm thừa nhận.
"Tôi cảnh cáo cô, nếu cô cứ tiếp tục theo dõi tôi, tôi liền đem ảnh chụp phát tán trên mạng." Lương Hiểu uy hiếp An Thanh.
"Tôi cũng làm ở đây." An Thanh nói xong, liền vòng qua Lương Hiểu đi ra ngoài, Lương Hiểu trước đó không có đem ảnh chụp phát tán ra, nếu không phải tâm thiện lương thì chính là chờ giá cao, nên An Thanh ngược lại không còn lo lắng sẽ bị phát tán, nhưng ảnh chụp vẫn còn trong tay Lương Hiểu, chưa có thể yên tâm hoàn toàn.
An Thanh làm ở đây? Trước đây chưa từng thấy qua người này, khoan đã, cô ta họ An, chẳng phải là...