Edit: Linhlady Vương Phong nghe thấy Mạc Vân Quả trả lời, tay vốn đang gõ mặt bàn cũng dừng lại, thân thể hơi hơi ngồi thẳng, trên mặt là biểu tình nghiêm túc.
"Làm sao cô biết là độ tinh khiết 99%?" Kết quả này vừa rồi hắn ta mới biết được, như vậy làm sao cô gái trước mắt này lại biết được? Cô thật là bị oan uổng sao?
Vô số câu hỏi hiện lên trong đầu hắn ta, lại nghe thấy một câu: "Tôi nhìn thấy."
Lần này, Vương Phong hoàn toàn hết chỗ nói rồi.
Chỉ bằng mắt thường là có thể xác định độ tinh khiết? Vậy không bằng nói cho hắn ta, bao bột trắng kia là của cô đi!
Hắn tiếp tục gõ gõ mặt bàn, nghiêm túc nói: "Thành thành thật thật trả lời vấn đề của tôi!"
Mạc Vân Quả thật sự không có nói sai, cô cũng nghiêm túc trả lời vấn đề của hắn, tại sao hắn lại không tin cô?
"Thành thành thật thật nói tất cả mọi chuyện cô biết cho tôi."
Vương Phong xem Mạc Vân Quả không nói lời nào, lại gõ gõ cái bàn nói, lúc này đây lực độ rõ ràng so phía trước càng thêm mạnh hơn.
Trong căn phòng âm u phòng, chỉ nghe thấy thanh âm hắn ta gõ mặt bàn.
Mạc Vân Quả nhìn thẳng Vương Phong, đôi mắt đen láy cứ như vậy lẳng lặng nhìn hắn ta, Vương Phong theo bản năng thân thể căng chặt, sau đó đột nhiên phản ứng lại.
Hắn ta kinh ngạc nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, vì sao vừa rồi, hắn ta lại là sẽ sợ hãi cô?
Mạc Vân Quả không có ý quan tâm kinh ngạc trong mắt Vương Phong, cô chậm rãi kể lại chuyện xảy ra trong nhà ăn cho Vương Phong nghe.
Ngôn ngữ chi tiết chặt chẽ làm Vương Phong ngăn không được nhìn về phía cô, tuy rằng Mạc Vân Quả chỉ đơn giản nói mấy câu, lại không ngại Vương Phong đã biết tiền căn hậu quả.
Lập tức, hắn ta gọi người đi xem camera giám sát, mà Mạc Vân Quả cũng bị tạm thời giữ lại.
Bên kia, Phong Vi cũng đang khẩn trương điều tra hết mọi chuyện, chuyện liên quan đến Mạc Vân Quả, cô nàng không chấp nhận được một chút qua loa.
Diệp Lãng đối với Mạc Vân Quả có bao nhiêu để ý, khả năng chính hắn cũng không biết.
Nhưng là một người từ nhỏ đến lớn luôn thích Diệp Lãng với cô nàng mà nói, Vi Phong hiểu được Diệp Lãng có bao nhiêu để ý Mạc Vân Quả.
Phong Vi thích Diệp Lãng, vì hắn, cô nàng không màng người nhà phản đối dứt khoát kiên quyết tòng quân, chỉ vì một câu của hắn "Tôi thích người một cô gái cường thế kiên cường một chút, tốt nhất quân nhân."
Lại không ngờ được Diệp Lãng chỉ là tìm một cái cớ vật thôi, nhưng cô nàng vẫn tham gia quân đội, tiếp nhận huấn luyện tàn khốc kia.
Hiện tại,, Mạc Vân Quả đã xảy ra chuyện, mà Diệp Lãng lại bị đập hôn mê, nếu không tra ra chân tướng mà nói, chỉ sợ hắn tỉnh lại sẽ hoàn toàn rời xa mình đi?
Phong Vi không muốn chuyện này xảy ra, cho nên cô nàng nhanh chóng quyết định điều nhìn video giám sát.
Nhưng mà trong WC là không có video giám sát, cho nên Phong Vi chỉ có thể căn cứ vào tình huống.
Phong Vi nhớ rõ, lúc ăn cơm, Mạc Vân Quả đi một lần WC, chẳng lẽ là ở nơi đó bị người hãm hại?
Không thể không nói, Phong Vi phỏng đoán phương hướng là chính xác, nhưng lại phỏng đoán sai đối tượng.
Cho nên Phong Vi video giám sá nhìn nửa ngày, cái gì cũng không tìm ra.
Mà liền ở ngay lúc này, Diệp Lãng nằm bên người cô nàng đã tỉnh.
Hốc mắt Diệp Lãng có chút phiếm hồng, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Phong Vi, thanh âm có chút nghẹn ngào hỏi: "Phát hiện cái gì sao?"
Phong Vi theo bản năng lắc đầu, tùy cơ phản ứng lại, kinh ngạc nói: "Anh tỉnh?"
Diệp Lãng ngồi dậy, xoa xoa huyệt Thái Dương, thấp giọng đáp một câu "Ừ".
Hắn đứng lên muốn đi ra ngoài, lại bị Phong Vi kéo lại.
"Anh muốn đi nơi nào?"