Hôm nay Hashi gặp nhiều chuyện kì lạ rồi.
Mà chuyện kì lạ đặc sắc nhất, đương nhiên là chuyện cô gái trước mặt nàng hôm qua còn muốn tự do thoát li khỏi nàng, sao bây giờ lại mang dây tới bảo nàng cột cô ấy lại mang theo vậy?
Yuku nhìn khuôn mặt nghi hoặc của nàng nhưng không có giải thích gì thêm. Nếu nàng ấy tin tưởng nàng, hay kể cả chỉ là vận may, ắt nàng ấy sẽ đồng ý mang nàng đi cùng.
Trời không phụ lòng người, Hashi tuy không hiểu sự tình bên trong Yuku nhưng cũng không có ý tứ muốn tìm hiểu. Nghĩ một chút liền nhanh chóng gật đầu. "Cũng tốt, tôi không biết cưỡi ngựa cũng không có bạn bè, chúng ta cũng có chút giao tình, vậy đi cùng nhau đi"
Kì thực Hashi đối với những gì nàng cho là vô hại với mình thì đều không quan tâm lắm. Thích tròn thì tròn, thích méo thì méo.
Mà đôi mắt trong suốt kia lại khiến nàng bất giác không do dự đồng ý.
Yuku nhẹ nhàng xuống ngựa "Nàng lên ngồi ở đằng trước, sẽ an toàn hơn". Rồi cũng không cho Hashi từ chối, dìu nàng lên ngựa. Tiếp đó thân hình phiêu lãng nhảy lên ngựa, nắm chặt cương.
"Nàng dự sẽ đi đâu?" Yuku hỏi, hương thơm ấm nóng của nàng như lan quanh người Hashi.
"Tiến thẳng về phía Đông. Ta cần tìm một người" Hashi đĩnh đạc trả lời. Pháp sư Kakage nói rằng trước ngày nàng tới thế giới này một hôm, bà nhìn thấy tia sáng vàng đi từ phía đông xoẹt qua. Tới từ đâu thì khi về cũng sẽ ở đó, nàng chỉ cần hướng phía đông mà đi.
Yuku cũng không hỏi thêm, thúc ngựa chạy về phía Đông. Có những chuyện, không nên biết quá nhiều. Càng có những chuyện với quan hệ hai nàng hiện tại, không có tư cách hỏi đối phương.
Cơn gió tháng bảy trong lành thổi qua, quyến luyến nơi vó ngựa hai nàng. Trên nền trời le lói vài tia hồng ấm áp. Trời sắp sáng, chim muông bắt đầu hòa ca và cây cỏ dần sống lại sau bao tháng ngày đen tối cùng cực.
Cũng từ đó về sau, người dân làng Mikada đều nói với nhau rằng thánh nữ cùng trinh nữ kia là thần tiên xuất thế cứu độ con người, sau khi hoàn thành sứ mệnh liền về với trời, không ở đây nữa.
_______________o__________o____________
Hashi cùng Yuku cưỡi ngựa băng rừng xuyên suốt không nghỉ. Cho đến khi bọn họ đến được một trấn nhỏ ở ngoại thành thì đã là ngày hôm sau, trời cũng sẩm tối.
Hai người đi vào trong trấn, thống nhất tìm một quán trọ nghỉ đêm. Đi sâu vào trấn đã thấy một tửu điếm nhỏ, hai nàng cùng vào thuê phòng.
"Này, chúng ta ở phòng chung hay riêng đây?" Hashi quay sang Yuku hỏi, ánh mắt lấp lánh.
Yuku không nhìn nàng, trả lời: "Chỉ cần nàng không chạy mất, sao cũng được!".
Hashi cười, nàng không có sợ Yuku, sao lại dùng từ chạy mất chứ? Trực tiếp quay sang chủ trọ, giở lộ phí đưa tiền cho ông ta "Ông chủ, cảm phiền chuẩn bị giúp hai phòng".
Chủ trọ nhận tiền vâng mệnh, rất nhanh lo liệu xong.
Buổi tối, khi hai nàng tắm gội xong thì đã đến bữa tối, Hashi vô tư vào phòng của Yuku dùng cơm chung.
"Đây là thịt gì vậy?" Hashi hỏi, tần ngần không biết nên ăn miếng thịt trong bát không.
"Thịt hươu, rất ngon đó" Yuku trả lời.
Hashi "À" một tiếng ăn thử miếng thịt. Ở trong đền chỉ toàn ăn chay, vị thịt trôi qua cổ làm nàng thấy không quen.
Không còn là Miko thật rồi.
Yuku cũng không nói nhiều, thỉnh thoảng gắp cho nàng thức ăn. Hashi ăn xong liền đi ngủ, hai ngày không được ngủ làm nàng mệt rã rời. Mà Yuku sức lực thật tốt, ăn xong còn đòi ra ngoài mua chút thuốc đi đường.
Thời điểm Yuku trở về trời đã khuya, đa phần mọi người đều đi ngủ. Yuku đang muốn ngủ, bỗng khoé mắt liếc qua phòng bên cạnh, là phòng của Hashi.
Có gì đó không bình thường.
Yuku bước vào phòng Hashi, nhìn quanh một vòng. Đoản kiếm sắc bén ra một chiêu, chỉ thấy có con bướm sắc xanh đang vùng vẫy trối chết trên đầu kiếm. Đây đích thực là Điệp yêu, chờ khi con người ngủ sẽ ăn giấc mơ của họ. Nạn nhân bị ăn quá nhiều giấc mơ sẽ không bao giờ tỉnh lại, dần bị Điệp yêu hút đi cả linh hồn.
Trên giường Hashi vẫn an giấc không chút động tĩnh. Ánh mắt sắc sảo thường ngày nhắm nghiền, khuôn mặt thiếu nữ vương chút thơ ngây say ngủ.
Yuku thở dài. Quả nhiên cần bảo vệ. Cũng không biết nàng nghĩ gì, sang phòng mình lấy một tấm chăn, đem trải sang phòng Hashi ngủ.
Chỉ là để chắc chắn không có biến cố gì xảy ra với Hashi.
Yuku hiện tại tứ cố vô thân, cũng không họ hàng thân thích. Đến cả nên đi về hướng nào nàng cũng không biết. Nếu đã là như vậy, cứ bên cạnh bảo vệ thánh nữ này đi, xem như chấp nhận số mệnh. Mà nàng với Hashi, không hiểu sao càng ngày càng thêm hảo cảm.