Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Tới sáng sớm ngày thứ ba, trời còn tờ mờ sáng, đám người đại hán cẩm y cùng hán tử gầy gò lẳng lặng từ trang viên trốn ra đi thẳng về hướng Tinh Không Điện.

Lúc này cũng là lúc giờ giới nghiêm vừa kết thúc, là thời gian mà các tu sĩ ra ngoài hoạt động. Nhưng cũng bởi vì trời còn quá sớm nên trong thành thật ra cũng chẳng xuất hiện bao nhiêu người.

Cũng vì thế nên cả bảy người đều càng thêm cẩn thận, người nào cũng khẩn trương im lặng cắm đầu đi thật nhanh.

Chỉ có đại hán cẩm y cầm đầu là vừa phi hành vừa không ngừng đưa mắt nhìn bốn phía.

Trên đường đi vô cùng thuận lợi, cả đám người một đường bay thẳng tới tầng thứ bốn mươi chín của Thánh sơn. Chỉ cần qua chút thời gian nữa là có thể tới Tinh Không Điện

Sắc mặt ai nấy lúc này mới giãn ra, trong lòng an tâm hơn rất nhiều.

Nhưng đúng lúc này, đại hán cẩm y đang đi đầu tiên đột nhiên biến sắc, cả người đang độn quang liền ngừng lại. Tiếp theo đó, ánh mắt trịnh trọng khoát tay làm một thủ thế kỳ quái.

Những người phía sau thấy vậy ai nấy cũng biến sắc đều ngừng lại, cả đám cẩn thận cảnh giác.

"Đạo hữu làm vậy là có ý gì, vì sao lại ẩn hình cản đường bọn ta?" Đại hán nhìn chằm chằm vào nơi không có một ai ở phía trước, giọng nói lạnh lùng hỏi.

Cũng cùng lúc đó, một tay của đại hán lặng lẽ đặt lên túi trữ vật của mình ở bên hông.

"Ha ha, chư vị đạo hữu không cần lo lắng. Tại hạ mặc dù ở đây để chờ các vị, nhưng tuyệt không có ác ý. Chỉ là có việc muốn nhờ mà thôi".

Một thanh âm có chút nghèn nghẹt từ phía trước truyền tới. Tiếp theo đó, ở phía trước đang không có ai thanh quang chợt lóe lên, một tu sĩ áo xanh hai tay chắp sau lưng hiện ra.

Người này ước chừng trung tuần, sắc mặt tái nhợt dường như đang mang bệnh trong người.

Nhưng đám người đại hán cẩm y khi nhìn thấy rõ tu vi của người này thì bất giác kinh hãi, cảnh giác càng đề cao.

Đối phương cũng có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ như đại hán cẩm y vậy, đều là cảnh giới giả đan.

"Đạo hữu tên họ là gì, bọn ta có thể giúp đạo hữu việc gì?" Đại hán cẩm y trong mắt thoáng hiện hàn quang, miệng vẫn lạnh lùng lên tiếng.

"Tại hạ họ Khúc, là một tán tu, mấy vị phải chăng là muốn đi Tinh Không Điện? Có thể cho phép tại hạ theo cùng được chăng, tại hạ cũng muốn đi Ngoại Tinh Hải một chuyến" Người áo xanh lãnh đạm lên tiếng nhưng lời nói bất giác khiến cho mấy người đối diện ai nấy đều giật mình.

Đại hán cẩm y nghe xong sắc mặt không ngừng thay đổi.

Hắn trầm mặc hồi lâu rồi mới cười to phủ nhận.

"Thì ra là Khúc đạo hữu, chỉ là đạo hữu nói tới cái gì mà Tinh Không Điện, Ngoại Tinh Hải là có ý gì. Mấy người bọn ta chẳng qua là có việc riêng mới đi theo con đường này, không hề có chút liên quan gì tới Tinh Không Điện. Đạo hữu có phải tìm sai người rồi chăng".

Đại hán cẩm y trong lòng đã quyết. Mặc dù không biết đối phương từ đâu tới, làm thế nào mà biết việc của mình nhưng tuyệt không thể dễ dàng thừa nhận.

Những người theo hắn cũng không hề lên tiếng xen vào, tựa hồ như mọi việc đều giao cho đại hán xử lý.

"Dịch đạo hữu hà tất phải cẩn thận như vậy. Tại hạ nếu đã xuất hiện ở đây thì đạo hữu nghĩ rằng chỉ dựa vào những lời đó là có thể đi qua được sao?" Người áo xanh mỉm cười chậm rãi nói.

"Hừ, ngươi rõ ràng là biết rất rõ, thậm chí ngay cả bản thân Dịch mỗ ngươi cũng biết" Đại hán trong lòng chợt lạnh, khẽ hừ một tiếng, bày tay đặt trên túi trữ vật bất giác nắm chặt lại.

Mấy người ở phía sau hắn như nhận được ám hiệu tự động tỏa ra bốn hướng bao vây lấy người áo xanh vào bên trong.

"Mấy vị không phải là muốn giết người diệt khẩu chứ. Không phải Khúc mỗ khoa trương nhưng với tu vi của tại hạ thì dù cho các vị đồng thời ra tay cũng không cách nào phút chốc giết chết tại hạ. Tới lúc đó chỉ cần Khúc mỗ kêu to một tiếng để người của Tinh Cung tới đây thì không biết sẽ như thế nào?" Người áo xanh đối với cử động của đám người kia tựa như không thấy, mà ngược lại còn bình thản nói.

Nghe thấy vậy, cả đám người ai nấy đều đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng ánh mắt tất cả đều nhìn về phía đại hán.

Sắc mặt của đại hán lúc này cực kỳ khó coi.

Hắn mặc dù chưa kết đan nhưng trong lòng luôn cho tâm kế mình vượt hơn người thường, không ngờ lúc này lại bị một tu sĩ Trúc Cơ kỳ uy hiếp như vậy.

Nhưng hắn cũng hiểu rõ khả năng uy hiếp của đối phương, đó không phải là chuyện nói chơi cho có.

Vì vậy đại hán sau khi trong lòng cân nhắc nặng nhẹ, cuối cùng cố gắng đè nén sự giận dữ, lạnh lùng lên tiếng hỏi:

"Đạo hữu muốn bọn ta giúp đỡ như thế nào. Bọn ta chính là vừa đủ bảy người như đối phương nói, hơn nữa Truyền tống trận cùng lúc cũng chỉ có thể truyền tống bảy tu sĩ mà thôi. Nếu thêm đạo hữu nữa thì đối phương nhất định không đồng ý.

Người áo xanh nghe xong chỉ khẽ mỉm cười.

"
Mọi người cứ yên tâm, ta tuyệt đối cũng không làm khó mọi người. Ta chỉ cần có thể vào trong điện tự nhiên sẽ có biện pháp thuyết phục đối phương. Còn nếu như đối phương không đồng ý thì tại hạ cũng không miễn cưỡng, cũng sẽ không phá hư chuyện của các vị".

"
Chỉ có vậy thôi sao?" Đại hán cẩm y nhíu mày, sắc mặt lộ vẻ hoài nghi.

"
Chỉ vậy thôi!" Người áo xanh khẳng định nói.

"
Được, nếu chỉ dẫn ngươi theo thì việc này không phải là không thể, bọn ta đồng ý" Đại hán cẩm y trầm ngâm một hồi cuối cùng cắn răng đáp ứng.

"
Nếu vậy thì Khúc mỗ xin đa tạ đạo hữu" Người áo xanh không chút thay đổi thần sắc, dường như đã sớm đoán được đại hán cẩm y sẽ khuất phục, hai tay khẽ ôm quyền thi lễ nói.

"
Nếu như đạo hữu cũng muốn đi Tinh Không điện thì bọn ta mau đi thôi, thời gian đã quá chậm trễ rồi, đối phương chỉ sợ sẽ không được kiên nhẫn" Hán tử gầy gò nhìn bầu trời lo lắng thúc dục.

Nghe thấy vậy, người áo xanh đưa mắt nhìn hán tử gầy gò nhưng không nói tiếng nào. Còn đại hán cẩm y cũng im lặng phất tay dẫn mọi người lên đường.

Cả đám người cùng độn quang bay đi, không biết vô tình hay hữu ý mà đều bao vây lấy tu sĩ áo xanh vào bên trong. Xem ra mấy người này vẫn luôn đề phòng không hề có chút buông lỏng.

Thần sắc tu sĩ áo xanh không chút thay đổi, không nhanh không chậm theo đám người tiến lên phía trước.

Lộ trình cũng không xa, chỉ một lát cả đám đã tới trước Tinh Không Điện.

Lúc này, hán tử gầy gò đột nhiên tăng tốc bay thẳng lên trước, rồi hạ xuống đầu tiên.

Đại hán cẩm y cũng không tỏ vẻ ngạc nhiên.

Dù sao người liên hệ với Tinh Không điện là hắn. Hiện tại đã tới Tinh Không Điện nên hắn phải đi trước để tránh phát sinh ra hiểu lầm gì.

Sau khi tiến vào Tinh Không Điện, cả đám người ai nấy đều cố bảo trì sắc mặt thong thả nhưng vẫn không thoát khỏi có chút lo lắng.

Một khi đã tiến vào điện có nghĩa là tính mạng đã hoàn toàn giao cho đối phương nắm giữ.

Nhưng mọi việc tựa như vẫn bình thường. Cấm chế theo đúng lý phải có thì lại không hề xuất hiện xem ra đã được người chủ sự bên trong cho phép đi qua.

Người áo xanh thấy vậy trong mắt bất giác lóe lên tia dị sắc.

Nhưng những người khác thì lại an tâm hơn, tất cả đều theo Truyền tống trận tiến vào bên trong đại sảnh. Ở đây lúc này có hai tu sĩ áo trắng trang phục Tinh Cung đang chờ mọi người.

"
Cố tiền bối, Kiền tiền bối, mấy người bọn ta đều đã tới. Bên phía lão nhân gia đã chuẩn bị ổn hết rồi chưa?" Hán tử gầy gò nhìn thấy hai người kia tức thì sắc mặt cười rạng rỡ cung kính nói

Hai tu sĩ thần sắc vẫn lạnh lùng. Nghe thấy hán tử gầy gò hỏi vậy, một lão giả đầu trọc thần sắc cao ngạo khẽ gật gật đầu.

"
Bên phía bọn ta chuẩn bị rất tốt. Mang linh thạch ra đây, mỗi người sẽ được cấp một tấm Truyền tống phù. Lúc đó các ngươi có thể lên đường. Nhưng số lượng linh thạch các ngươi có mang đủ hay không?" Lão giả chậm rãi nói.

"
Tiền bối xin cứ an tâm, bọn ta hoàn toàn theo đúng quy định mà mang đủ linh thạch theo" Đại hán cẩm y tiến lên trước cung kính nói.

"
Ngươi là Dịch đạo hữu đúng không, quả nhiên tu vi bất phàm" Lão giả đầu trọc đưa mắt nhìn đại hán vài lần rồi lên tiếng, giọng nói cũng khách khí hơn rất nhiều.

Bất quá khi mục quang lão đảo qua những người còn lại, khi tới trên người Hàn Lập thì đột nhiên biến sắc.

"
Không phải chỉ nói là có bảy người sao? Vì sao lại có nhiều hơn một người. Vị đạo hữu kia tựa hồ như đã đạt tới cảnh giới giả đan, không biết là người nào?" Lão giả đầu trọc sắc mặt lạnh lẽo hỏi, giọng nói đầy vẻ chất vấn.

"
Hắn là." Đại hán cẩm y cười khổ một tiếng vừa muốn lên tiếng giải thích.

"
Tại hạ là một tán tu cũng như bọn họ muốn được truyền tống tới Ngoại Tinh Hải. nghe nói mấy người Dịch đạo hữu cũng cùng đường nên mới tìm bọn họ để cùng tới đây, hy vọng hai vị tiền bối đừng trách. Nếu như hai vị tiền bối rộng lòng thì tại hạ nguyện ý trả gấp hai lần phí truyền tống" Hàn Lập mỉm cười ngắt lời đại hán cẩm y.

"
Gấp hai lần phí?" Lão giả đầu trọc ngẩn người rồi sau đó đưa mắt nhìn vị tu sĩ trung niên đang ngồi phía sau.

"
Dù cho người có trả gấp hai lần cũng vô dụng. Truyền tống trận một lần chỉ có thể truyền tống tối đa bảy người. Còn bọn ta chỉ có thể mở truyền tống trận một lần, tuyệt không thể chỉ vì ngươi mà truyền tống lần nữa. Bằng không nếu thượng cấp kiểm tra xuống thì rất khó mà qua mặt bọn họ" Vị tu sĩ trung niên nhíu mày chậm rãi nói.

"
Vấn đề này đương nhiên vãn bối đã từng suy nghĩ qua, tuyệt sẽ không làm khó tiền bối. Vì vậy, vị đạo hữu này có thể mang phần của mình tạm thời nhượng lại cho tại hạ dùng" Hàn Lập mỉm cười không chút khách khí quay qua người bên cạnh nói.

"
Ngươi nói cái gì?" Người này vừa nghe xong đầu tiên ngẩn người, tiếp theo đó ngạc nhiên hỏi.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!