Đả tự bởi: Truyện FULL
"Hỏa linh lực dao động thật là mạnh mẽ, chính là thân thể Hỏa Linh!" Ma Thần do Hàn Lập biến thành ông ông nói.
"Hỏa Linh? Ngươi nghĩ ta là thứ này cũng không sai. Hắc hắc, chỉ là một gã tu sĩ ở Hạ giới, vậy mà có thể ép tên tiểu tử Mã Lương này đến tình trạng như thế cũng coi như là khá lắm rồi. Chẳng qua vừa rồi ta hứa hẹn với tiểu tử này thì ngươi cũng đã nghe rõ, một khi đã nói ra thì không thể không giữ lời được." Hỏa Tu Tử cười hắc hắc trả lời.
"Nếu đã vậy thì cần gì phải nhiều lời, không phải là cứ đánh là xong à." Phạm Thánh Ma Thần cười lớn một tiếng, năm kiện trọng binh vung lên một lần nữa, mang theo tiếng sấm nổ mạnh đập xuống.
Tiểu nhân màu đỏ thẫm hừ lạnh một tiếng, lập tức bấm niệm pháp quyết, theo đó có vô số hỏa vân xuất hiện xung quanh cơ thể nó. Sau đó tiểu nhân màu đỏ thẫm lại xoay người một vòng, bất ngờ biến hình thành quái giao to hơn trăm trượng.
Giao long này vừa mới hiện nguyên hình đã lập tức giơ chân trước đánh ra một trảo vào không trung làm vang lên một tiếng nổ cực lớn, một màn sương máu nhưng tụ thành hình hình long trảo lớn gần mẫu bỗng dưng hiện ngông nghênh tiếp đón năm đạo kim quang.
"Phốc"!
Năm kiện trọng binh run lên rồi hiện ra nguyên hình, không ngờ vậy mà lại bị long trảo màu đỏ thẫm kia ngăn chặn ở trên không.
Ba khuôn mặt của Phạm Thánh Ma Thần không khỏi hiện ra thần sắc kinh ngạc, với thân thể mạnh mẽ như hiện tại thì một kích vừa rồi ẩn chứa sức lực kinh khủng đến mức nào, bản thân hắn đương nhiên là rất rõ ràng.
Mã Lương ở bên cạnh nhìn thấy vậy thì trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm, tay áo khẽ run lên, vài cái phù lục màu xanh nhanh chóng được dán lên người. Sau khi những phù lục này hóa thành mấy đoàn sương mù màu xanh da trời nhập vào cơ thể Mã Lương thì thần sắc của hắn lập tức lại được khôi phục không ít, đồng thời hắn nhìn qua Hàn Lập, hai mắt lóe lên hung quang, âm thầm thúc giục pháp quyết nào đó.
Đúng lúc này, sau khi quái giao thét dài một tiếng, xúc tu trên thân múa may quay cuồng một hồi rồi chợt phát ra tiếng nổ lớn "Xùy xùy", lập tức hóa thành vô số luồng ánh sáng cực nóng bắn rất nhanh về phía Hàn Lập.
Hai bàn tay Phạm Thánh Ma Thần khẽ động, trọng binh trong tay bỗng nhiên biến mất, tiếp đó hai tay bấm niệm pháp quyết, trước người vang lên tiếng "Phanh", một con bọ cánh cứng cực lớn màu vàng bỗng dưng hiện ra. Thân hình của con bọ cánh cứng này sau khi mơ hồ liền biến thành một cái khiên lớn ánh vàng rực rỡ, chắn ngang trước người Hàn Lập.
Ánh sáng cực nóng kia ập lên trên tấm chắn, phát ra tiếng nổ vang như mưa rơi rào rào, nhưng ngoại trừ mặt ngoài tấm chắn có thêm một ít lỗ nhỏ sâu hơn tấc thì lại không có thêm một chút gì tổn hại nữa.
Mà thừa lúc Hàn Lập đang đặt hết sự chú ý của mình lên đòn tấn công này, trên đỉnh đầu của hắn chợt có chấn động, một đạo hư ảnh nhanh như điện chớp từ trong hư không bay đến. Sau một cái chớp động, đạo hư ảnh kia đã xuyên qua linh quang hộ thể của Phạm Thánh Ma Thần rồi lao đến cái đầu ở chính giữa
"Phốc" "Phốc" hai tiếng!
Hai cái đầu ở hai bên của Phạm Thánh Ma Thần bỗng nhiên khẽ cử động, ở giữa trán của mỗi cái đầu đều có hắc khí ngưng tụ rồi từ đó hiện ra một con mắt thứ ba. Tiếp đó cả hai con mắt đều cùng bắn ra một đạo ánh sáng màu đen, vô cùng chuẩn xác đánh trúng vào đạo hư ảnh kia.
Một tiếng hét thảm vang lên.
Hư ảnh sau khi bị hai đạo ánh sáng màu đen đánh trúng, sau lưng lập tức mơ hồ hiện ra một cái hắc động to cỡ một căn phòng, hư ảnh lập tức bị hắc động cưỡng ép hút vào bên trong không còn bóng dáng.
Hầu như cùng lúc, Mã Lương ở bên kia rống to một tiếng, hai tay ôm đầu, nét mặt cực kỳ thống khổ.
Hàn Lập lạnh lùng liếc mắt nhìn Mã Lương, đối phương dám dùng một đám phân hồn để công kích hắn, đúng là tự tìm đường chết.
Sợi phân hồn kia mặc dù không bị Phá Diện Pháp Mục thi triển lực lượng không gian xé nát, nhưng lại bị ném vào trong khe hở không gian, nếu không có chỗ để nương tựa vào thì chẳng bao lâu sau cũng sẽ bị hủy diệt hoàn toàn.
Hàn Lập suy đoán như vậy, tiếp đó cái đầu ở giữa của Phạm Thánh Ma Thần lại há miệng phun ra một quả cầu lửa màu bạc.
Hỏa cầu này chỉ quay tít một vòng đã biến thành một con Hỏa Điểu màu bạc dài hơn thước có lông vũ màu bạc lấp lánh, lại có vô số phù văn màu vàng kim nhạt như ẩn như hiện.
Một ngón tay của Phạm Thánh Ma Thần điểm tới, miệng nói một chữ "Đi".
Hỏa Điểu màu bạc dang hai cánh ra, phù văn ở trên những lông vũ bỗng nhiên điên cuồng biến lớn, thân hình cũng đồng thời biến hóa lớn lên theo. Chỉ trong chốc lát đã biến thành quái vật khổng lồ lớn hơn trăm trượng, sau khi ngẩng đầu gáy vang một tiếng liền xông thẳng về phía quái giao.
Quái giao kia cũng lập tức có phản ứng, trong cái miệng lớn đỏ lòm của nó phun ra một cột ánh sáng đỏ thẫm cực kỳ to lớn, chỉ chớp lên một cái đã mạnh mẽ đập thẳng vào thân mình của hỏa điểu
Một tiếng nổ trầm đục vang lên!
Phù văn màu vàng bên ngoài thân Hỏa Điểu chỉ hơi sáng lên một chút, cột sáng đỏ thẫm không một tiếng động đã bị hấp thụ vào bên trong, lại khiến cho hình thể của con Hỏa Điểu này bỗng nhiên to thêm một chút.
"Tinh Viêm Chi Hỏa, là Tinh Viêm Hỏa Điểu!" Quái giao nhìn thấy cảnh này thì bất ngờ kêu lên kinh ngạc, giọng điệu tràn đầy vẻ sợ hãi, vẻ thong dong lúc trước hoàn toàn biến mất.
Hỏa Điểu màu bạc khổng lồ đối với những chuyện này căn bản là xem như không thấy, hai cánh khẽ vỗ một cái đã bay đến gần chỗ quái giao kia, lửa bạc cuồn cuộn cũng theo đó cuốn tới.
Quái giao kêu to một tiếng, thân hình đột nhiên cuộn lại liền biến thành một viên thịt cực lớn màu đỏ thẫm. Mặt ngoài viên thịt này có vô số râu dài đang điên cuồng lay động không ngừng, mơ hồ biến thành một tầng màn sáng màu đỏ bảo hộ toàn thân vào bên trong.
Khi ngân diễm tiếp xúc với màn sáng kia lập tức bộc phát ra hai loại hào quang đỏ bạc, nhất thời giằng co không dứt.
Hàn Lập thấy vậy tình thầm kêu một tiếng "Quả là thế".
Đầu phệ linh Hỏa Điểu của mình vốn là trời sinh có thể thôn phệ các loại linh diễm, mà sau lần tiến hóa ngủ say lúc trước thì khả năng khắc chế đối với Linh Thú hỏa thuộc tính càng rõ ràng hơn. Hiện tại đúng dịp có thể dùng để đối phó với gã Hỏa Tu Tử này.
"Không ngờ ngươi lại có Tinh Viêm Chi Hỏa cùng Diệt Pháp Chi Mục, hơn nữa còn tu luyện tới cảnh giới đại thành, xem ra ta không thể không thực sự ra tay rồi." rốt cục Mã Lương cũng buông hai tay đang ôm đầu ra, vẻ thống khổ trên mặt cũng biến mất gần như không còn. Ánh mắt hắn sau khi quét nhìn về phía quái giao và Hỏa Điểu màu bạc thì bình tĩnh nói.
"Hừ, ngươi còn loại thủ đoạn nào nữa thì cứ việc thi triển ra." Phạm Thánh Ma Thần hừ lạnh một tiếng, căn bản không thèm để ý mà chỉ huy động trọng binh trong tay đập xuống.
Thân hình Mã Lương mơ hồ một cái lại lần nữa biến mất, sau khi thuấn di xuất hiện ở một nơi khác thì trong tay bất ngờ có thêm một viên đan dược ánh vàng rực rỡ. Mặt ngoài viên đan dược này có khí lành màu ngà sữa mờ mịt vờn quanh, mơ hồ tản mát ra mùi đàn hương.Bạn đang đọc truyện được lấy tại
"Không ngờ cũng có ngày ta phải nuốt sống Chân Hồn Đan. Chờ một lát, ta sẽ không lập tức giết ngươi đâu, mà sẽ khiến cho ngươi nếm thử các loại cảm giác sống không bằng chết trong thiên hạ." Mã Lương nghiến răng nghiến lợi nói, đồng thời bàn tay run lên ném viên Kim Đan vào miệng nuốt xuống.
Ngay sau đó hắn lập tức rống to, mùi đàn hương tỏa khắp toàn thân, trong thân thể thoáng cái tuôn ra từng sợi Linh Vụ màu ngà sữa che lấp toàn bộ thân hình, trong khoảnh khắc biến thành một mảng biển sương mù lớn màu trắng.
Sau một cái chấn động, thân thể khổng lồ của Phạm Thánh Ma Thần như hình với bóng xuất hiện ở bên cạnh biển sương mù kia, cánh tay khẽ động, năm đạo ánh sáng vàng phát ra tiếng sấm nổ mạnh bắn thẳng về phía biển sương mù.
"Phanh!" Một tiếng nổ trầm đục vang lên.
Bên trong sương mù, năm đạo ánh sáng vàng run lên, giống như đã đánh trúng vật gì đó nhưng lại lập tức bậc ngược trở lại, khiến cho trong lòng Hàn Lập hiện lên vẻ kinh ngạc, tiếp đó hắn há cái miệng lớn thổi một hơi về phía trước.
Ngay tức khắc cuồng phong nổi lên, sương trắng đều bị thổi tan hiện ra tình hình thật sự bên trong.
Chỉ thấy sâu bên trong biển sương mù kia, ngoại trừ Mã Lương ra thì còn có một gã thanh niên khác có da thịt đen như mực, hình dáng quần áo và trang sức giống hắn như đúc.
Nét mặt tên thanh niên này hiện vẻ quỷ dị, đang chậm rãi thu hồi một cái cánh tay uốn lượn khác thường về.
Năm kiện trọng binh vừa rồi có vẻ như là bị tên thanh niên dùng cánh tay này mạnh mẽ ngăn cản.
"Thật vô dụng. Chỉ là một gã tu sĩ hạ giới vậy mà cũng khiến cho ngươi phải triệu hồi ta ra. Nể tình ngươi trong chút ít năm tháng qua đối với ta coi như có lòng hiếu kính, ta sẽ giúp ngươi một lần mà xử lý tiểu tử này." Thanh niên màu đen kia thu tay lại, chỉ run nhẹ một cái, lập tức cánh tay đó vang lên một loạt tiếng động lộp cộp. Thoáng cái cánh tay kia đã từ trạng thái uốn lượn khôi phục lại bình thường.
"Ma huynh, lưu lại Nguyên Anh của hắn! Ta đã phải trả một cái giá lớn như vậy, nếu không tra tấn hắn tận tình một lần thì sau này tâm cảnh tu vi tuyệt đối khó có thể tiến thêm được." Mã Lương hung hãn nói.
"Hắc hắc, việc này không thành vấn đề." Thanh niên da đen cười cười nói.
"Thiên Ngoại Ma Đầu!" Sau khi lam mang trong sáu con mắt của Phạm Thánh Ma Thần đồng thời chớp động một cái, “Ông ông” hỏi một câu.
"Ngươi đoán rất chuẩn, nhưng đáng tiếc là không có khen thưởng.” thanh niên da đen cười lạnh một tiếng, một chân giẫm mạnh vào hư không, thân hình thoáng cái giống như tên nỏ bay đi, chỉ một cái chớp động đã đến trước người Phạm Thánh Ma Thần.
Phạm Thánh Ma Thần rống to một tiếng, năm kiện trọng binh trong tay quét ngang trước người hóa thành một đoàn cuồng phong màu vàng tuôn ra.
Sau một tiếng cười quỷ dị, toàn thân thanh niên hiện ra ma diễm đen như mực, thân thể mơ hồ một cái lại giống như vô hình xông qua sự ngăn trở của năm kiện trọng binh, trực tiếp lóe lên xuyên thủng qua thân thể Phạm Thánh Ma Thần.
Sau một khắc, một tiếng “ô...ô...n...g” vang lên, năm kiện trọng binh vỡ vụn ra thành từng khúc. Ở phần bụng Phạm Thánh Ma Thần bỗng dưng có thêm một cái lỗ lớn đen sì, ma diễm cuồn cuộn từ đó xông ra, bao phủ toàn bộ hư không quanh đó.
Mã Lương thấy vậy thì cười lên một cách điên cuồng.
Nhưng đúng lúc này, trên không trung bỗng nhiên lạnh nhạt vang lên bốn chữ "Động Tuyền Kim Quang". Vừa mới nghe được âm thanh này, lập tức đầu Mã Lương đau đớn một cách kịch liệt, giống như bị ai dùng vật gì nhọn đâm thẳng vào đầu vậy. Sau khi hét thảm một tiếng, thân hình hắn không khỏi co gập lại, chẳng màng điều gì được nữa.
Hầu như cùng lúc, một cái hư ảnh ba đầu sáu tay cao vài chục trượng nhoáng cái hiện ra trên đỉnh đầu Mã Lương, năm cánh tay khẽ động, năm quả cầu ánh sáng màu vàng bắn nhanh ra. “Oanh” một tiếng, năm quả cầu ánh sáng biến ảo thành một cái vòng xoáy khổng lồ ánh vàng rực rỡ, một cỗ chấn động khủng bố từ đó cuốn ra, lập tức bao phủ hư không bên dưới lại.
Mã Lương chỉ cảm thấy không khí xung quanh bị xiết chặt, phát hiện thân hình trong khoảng thời gian ngắn không cách nào nhúc nhích mảy may.
Đúng lúc này, cánh tay cuối cùng đang cầm mộc kiếm của hư ảnh Ba Đầu Sáu Tay khẽ nhúc nhích, Thiên Địa Nguyên Khí vang lên âm thanh “ông ông”, một sợi tơ mảnh màu xanh sẫm xuất hiện rồi lập tức chém vỡ linh khí hộ thể của Mã Lương, nhanh như chớp lóe lên nơi cổ của hắn. Thanh âm vang lên, một cái đầu lâu cứ như vậy đơn giản rơi xuống.
"Phanh" một tiếng, thân hình không đầu cũng thoáng cái ngã quỵ.