Lúc trước ở trong chỗ sâu của hạp cốc, hắn phát hiện khối Phong Viêm tinh rất lớn trong tay này, nhưng vừa mới lấy đi thì lại bị một đàn ma cầm không biết tên phát hiện, dây dưa với chúng cả nửa ngày mới thoát ra được.
Trong tay Hàn Lập linh quang chợt lóe, đem Phong Viêm tinh thu lại, sau đó chuyên tâm chạy đi.
Một đường phi hành không việc gì, nửa ngày sau đã đến rừng rậm sát biên giới, nhìn ra xa đã thấy một vùng biển rộng mênh mông.
Hàn Lập khẽ cau mày, nhưng lập tức giãn ra.
Đây chỉ là một vùng nội hải, trong biển tuy rằng có một ít hải thú, nhưng xa xa cũng không thể so với ngoại hải mênh mông vô hạn được.
Thanh quang chợt lóe!
Hàn Lập là biến thành một dải sáng vút vào trong biển rộng, chớp lên mấy cái đã thấy đứng trên mặt biển ở ngoài ngàn trượng.
Bỗng nhiên ầm vang tiếng phá không vang dội dưới mặt biển!
Vô số lam mang từ trong nước biển bắn ra, mục tiêu chính là Hàn Lập trên không trung.
Hàn Lập mặt không đổi sắc, tay áo đột nhiên hướng bên dưới rung lên điểm ra một chỉ, một mảnh tro bụi mênh mông có chứa hào quang cuồn cuộn mà ra, đồng thời ngưng tụ biến ảo thành vô số sợi tơ màu xám, thanh âm
"vụt vụt" liên tục vang lên, những lam mang đều bị tơ bụi xuyên thủng.
Quái ngư màu lam nhỏ như ngón tay cái từ không trung rơi xuống rào rào.
Những con quái ngư này, toàn thân một cái vảy cũng không có, phần đầu lại dài vô cùng, bén nhọn như đao, hình dạng quả thực cổ quái.
Hàn Lập chỉ một kích liền diệt sát mấy trăm con quái ngư, nhưng lập tức từ trong nước biển lại bắn ra càng nhiều lam mang hơn.
Lông mày Hàn Lập dựng lên, pháp quyết thoáng chút biến đổi, từ trong tay áo phun ra càng nhiều hơn những sợi tơ xám, đem toàn bộ quái ngư đang đánh đến giết không còn một con.
Trong khoảnh khắc liền có hàng vạn quái ngư bị diệt sát sạch sẽ.
Dùng thủ đoạn sấm vang chớp giật như vậy dường như cũng đã đem đám này quái ngư này cứng rắn đuổi đi được.
Vốn là mặt biển có chút gợn sóng thì bây giờ đã yên lặng trở lại, không thấy có lam mang từ đó bay ra nữa.
Cổ tay Hàn Lập rung lên, tơ mảnh màu xám chợt lóe lên, lại trở thành một dải snág như cũ đồng thời cuộn vào trong tay áo.
Hắn đề thăng pháp lực, hướng chỗ sâu trong biển rộng mà bay nhanh đi, độn tốc xem ra so với lúc trước còn nhanh hơn một nửa.
Mấy canh giờ sau, mặt trời cũng sắp lặn vào trong biển, đêm đen dần buông xuống.
Vài tia khí tức không yếu từ sâu dưới đáy biển bắt đầu hướng mặt biển mà tỏa ra.
Hàn Lập ở trên cao liếc xuống một cái, thỉnh thoảng có thể thấy được vài con cự thú có kích thước kinh người vẫy động tứ chi, như ẩn như hiện trên mặt biển.
Hàn Lập nhướng mày, hướng không trung nhìn thoáng qua, hơi suy nghĩ một chút liền cảm thấy hôm nay không nên đi tiếp.
Tuy rằng lấy thần thông của hắn cũng không cần sợ hãi mấy con hải thú cường đại hoạt động ban đêm trên biển, nhưng có thể bớt đi phiền toái thì tự nhiên hắn cũng không nhiều chuyện làm gì.
Huống hồ hắn phi độn tới đây cũng chưa từng nghỉ ngơi chút nào, bây giờ nghỉ ngơi khôi phục một chút tinh lực cũng tốt.
Trong lòng định sẵn kế hoạch, thần niệm hướng bốn phía trải ra đem hơn ngàn dặm bên trong mặt biển quét qua một lượt.
Không lâu sau, thần sắc hắn khẽ động, độn quang chợt biến đổi theo hướng khác mà đi.
Sau khoảng thời gian uống một chén trà, xa xa trên mặt biển xuất hiện một điểm đen, Hàn Lập thúc dục thanh quang bay đến gần, liền nhìn rõ đó là một tiểu đảo không quá lớn. Tiểu đảo này chỉ lớn khoảng mười dặm, nhưng trên mặt đất lại có núi cao tới hơn ngàn trượng, đồng thời tiểu đảo còn có một tầng hơi nước nhàn nhạt bao phủ.
Hàn Lập hai mắt híp lại, thần niệm ngưng tụ nhanh chóng đem cả tiểu đảo quét qua một lượt, sau đó mới bay thẳng vào tiểu đảo.
Một lát sau thanh quang chợt tắt, thân ảnh Hàn Lập xuất hiện trên sườn núi đá, trước mặt bất ngờ hiện ra lối vào một thạch động.
Hàn Lập liếc qua thạch động một chút, tay áo hướng vào bên trong rung lên.
Nhất thời một tiểu kiếm màu xanh bắn ra, tức thì chợt lóe lên chìm vào trong đó.
Chỉ thoáng sau, trong thạch động truyền ra thanh âm thú gầm lên trầm thấp, nhưng lập tức lại có tiếng thét chói tai vang lên rồi im bặt.
Hàn Lập sắc mặt bình tĩnh nhấc chân bước vào động.
Thạch động cực kỳ hẹp dài, đi năm sáu mươi trượng thấy một chỗ tương đối rộng rãi, bên trong động quật phủ kín một loại cỏ xanh biếc không biết tên, mặt trên có một con ma thú cổ quái mặc giáp thú nằm sấp đã bị trảm thành hai nửa.
Hàn Lập ngón tay hướng tới thi thể ma thú điểm ra một chỉ liền có tinh hỏa bắn ra.
"Phì phì" một tiếng, hỏa diễm trong khoảnh khắc đem thi thể ma thú cùng cỏ khô phía dưới hóa thành tro bụi.
Toàn bộ động quật qua một chút thời gian đã trở nên sạch sẽ.
Lúc này Hàn Lập thản nhiên tiến tới giữa động quật khoanh chân ngồi xuống, đưa mắt xem xét một chút, sau đó vòng tay trữ vật của hắn khẽ động.
Bạch quang lóe lên, nhất thời từ đó bay ra bốn khối trường chuyên dài nửa thước óng ánh, xếp song song với nhau lơ lửng trước mặt hắn.
Chính là bốn khối thánh chuyên Hàn Lập đạt được trong tay Huyết Nha thành chủ một năm trước.
Hàn Lập hiển nhiên không phải lần đầu tiên nghiên cứu chúng, bàn tay thuần thục giơ lên.
Bốn tiếng sấm vang truyền đến!
Bốn đạo lôi điện màu vàng từ trong lòng bàn tay hắn bắn ra, chợt lóe lên tức thì chìm vào bên trong bốn khối tinh chuyên.
Thánh chuyên vốn óng ánh trong suốt lóe lên, bất ngờ kích thước tăng lên tới mười mấy lần, hóa thành bốn khối thánh chuyên rất lớn, đồng thời mặt ngoài hiện ra chi chít văn tự tím đen.
Hàn Lập lam quang trong mắt khẽ chớp nháy, tỉ mỉ xem xét văn tự trên tinh chuyên, trong đầu chậm rãi suy ngẫm.
Nửa canh giờ sau, Hàn Lập mới đem ánh mắt thu lại, hơi chút trầm ngâm đứng lên.
Khấp Linh Thánh Tổ không hổ là thánh tổ có thanh danh lớn như vậy tại Ma giới, tu luyện thần thông quả nhiên không phải tầm thường. Đáng tiếc hắn đã tu luyện Phạn Thánh Chân Ma công đến cực điểm, nếu không cũng đã muốn đem chủ tu công pháp thay đổi một lần. Nhưng cho dù như vậy, ma công bí thuật ghi chép trên bốn khối thánh chuyên cũng có đôi chút có lợi cho hắn, thậm chí còn có hai ba bộ công pháp có thể trực tiếp tu luyện.
Hàn Lập trong lòng tự đánh giá như vậy, năm ngón tay xòe ra thu lại bốn khối thánh chuyên.
Nhất thời bốn khối tinh chuyên rung lên bay xuống bên dưới, lại xếp lại cùng một chỗ với nhau, hoa văn bên ngoài thánh chuyên biến đổi nhanh, bốn khối tỏa ra bốn cột sáng diễm lệ.
Bốn cột sáng khẻo léo dung hợp cùng nhau, chiếu lên bên trên vách đá cách xa khoảng một trượng, một bản đồ lớn cỡ mấy trượng hiện ra rõ ràng.
Trên bản đồ, địa hình sông núi được đánh dấu rõ ràng, tại trung tâm hiện ra ký hiệu hình một con hắc long một sừng.
Hàn Lập ánh mắt chớp chớp nhìn bản đồ, ngoài mặt đậm vẻ suy nghĩ.
Không biết qua bao lâu, hắn tay áo hướng ra trước người rung lên, một mảng hào quang bay ra.
Bốn khối tinh chuyên nhất thời chợt lóe không thấy.
Bản đồ trên vách đá cũng vô thanh vô tức biến mất.
Hàn Lập lúc này mới nhẹ thở dài một hơi, hai tay đặt lên đầu gối trầm ngâm đứng lên.
Một năm trước, khi hắn vừa thoát khỏi Hấp Ma Nghĩ Hải vây khốn, cũng đã bắt đầu nghiên cứu bốn khối thánh chuyên này.
Bằng đầu óc thông minh của hắn, chỉ cần thời gian mấy ngày liền nghiên cứu ra ảo diệu của thánh chuyên, đồng thời cũng mở ra được bản đồ Khấp Linh bí tàng.
Đáng tiếc chính là, bản đồ này nhìn như cực kỳ rõ ràng, nhưng không có lấy một câu giải thích nào trong đó.
Địa hình trên bản đồ đối với một người ngoài như Hàn Lập mà nói là cực kỳ xa lạ, căn bản không cách nào biết được vị trí bí tàng ở khu vực nào.
Tuy rằng Hàn Lập tại Huyết Nha thành cũng mua một ít bản đồ, thế nhưng phần lớn là bản đồ đại khái của Ma giới, bản đồ rõ ràng từng khu vực thì gần như là không có.
Cuối cùng hắn cũng chỉ còn cách đến các thành trì khác mua thêm bản đồ xem có chút manh mối nào hay không.
Bằng vào thần thông tu vi hiện nay của hắn thì Khấp Linh bí tàng này cũng không nhất định phải có cho bằng được, nhưng nếu dưới tình huống là không làm lỡ việc chính ở Ma giới, thì tìm thấy bí tàng cũng là một thu hoạch không tồi.
Hàn Lập trong lòng nghĩ chu đáo mọi chuyện, tạm thời không nghĩ tới việc này nữa, hai tay chợt bấm quyết.
Lập tức có kim quang chớp động không ngừng huyễn hóa ra hình người bao phủ bởi vảy lân sắc đằng sau lưng Hàn Lập, đúng là Chân Ma pháp tướng ba đầu sáu tay.
Pháp tướng sáu mắt vừa mở, hàn quang tản ra lành lạnh, sáu cánh tay múa lên, mỗi bàn tay lại bấm một pháp quyết cổ quái.
Mà Hàn Lập lúc này bàn tay chợt nắm lại, trong tay bỗng nhiên hiển hiện ra năm sáu trận bàn, cổ tay rung lên nhất thời hóa thành mấy chục đoàn linh quang bắn ra, lóe lên rồi chìm vào hư không không còn bóng dáng.
Một lát sau, dưới thân Hàn Lập một luồng hào quang ngũ sắc chớp nháy, một cái cổ quái pháp trận hiện ra, bao phủ hắn vào trung tâm trận pháp.
Hào quang bên trong pháp trận chớp động, mơ hồ có thể thấy được những phù văn cực kỳ tinh diệu in trên pháp trận, nhìn vào bên trong giống như ẩn chứa cả càn khôn, đúng là không phải tầm thường.
Hàn Lập mặt không đổi sắc, mười ngóấcty lại điểm ra bốn phía hư không!
Bảy tám khối cực phẩm linh thạch liên tiếp bắn ra, chợt lóe lên tức thì đã thấy mất tích trong pháp trận.
Hắn một tay bấm quyết, trong miệng quát lên một tiếng như sấm nổ!
Toàn bộ pháp trận sau một tiếng ông minh, nhất thời có vạn đạo hào quang lóe lên tiếp tục ngưng tụ, lại hình thành một mảnh màn sáng ngũ sắc, đem Hàn Lập hoàn toàn bao phủ vào trong đó.
Trong hư không một chút ma khí yếu ớt khoảnh khắc đã bị quang hà bài xích ra ngoài, đồng thời từng cỗ linh khí cực kỳ tinh thuần hiện ra trong màn sáng!
Hàn Lập hít sâu một hơi, trên mặt lộ ra biểu tình hài lòng, hai mắt chậm rãi nhắm lại, hai tay kết ra một cái cổ quái pháp quyết, trên trán hắc khí mờ mờ bất ngờ từ đó lộ ra một con mắt đen nhánh.
Từng tràng thanh âm tối nghĩa truyền ra từ trong pháp trận, đồng thời Chân Ma pháp tướng ba khuôn mặt lại hiện ra ba sắc thái vui buồn hờn giận khác nhau, thân thể chợt sáng chợt tối chớp nháy liên tục đứng lên.
Lúc này, pháp tướng phía dưới ngồi ngay ngắn cạnh Hàn Lập, bên trong pháp trận một cảnh tượng khó mà tưởng tượng nổi đang diễn ra.
Sau khi Hàn Lập đọc xong chú ngữ, từ thân thể không ngừng tuôn ra ký hiệu màu bạc lớn bằng hạt đậu, vừa mới bắt đầu đã tuôn ra tới mấy chục cái.
Thời gian dần trôi qua, càng nhiều hơn ký hiệu từ trong thân thể Hàn Lập tuôn ra, đồng thời ở bên trong màn sáng ngũ sắc chập chờn bất định, Hàn Lập đánh ra từng quyền lên màn sáng.
Lúc này, thân thể Hàn Lập bắt đầu trở nên óng ánh như ngọc giống như người hắn được phủ một lớp vảy ngọc, bất ngờ hóa thành ký hiệu chìm vào trong thân thể hắn.
Một tiếng gầm nhẹ âm vang!
Ký hiệu màu bạc trong màn sáng ngưng tụ lại, biến ảo thành từng sợi tơ bạc chói mắt bắn nhanh tới Hàn Lập.