Bất quá, càng khiến cho lòng người rét lạnh chính là phía sau đầu khôi lỗi lại có thêm một khuôn mặt màu tím nhạt khác nữa. Khuôn mặt này có vẻ phổ thông nhưng hai mắt lại nhắm nghiềm nhưng khiến cho người khác nhìn vào liền nhận được một luồng cảm giác rợn tóc gáy.
Nam tử Ma tộc vừa đem đầu khôi lỗi này triệu hoán ra đến bên người thì kim quang xa xa lại nổi lên dị biến.
Trong khoảng không giữa cự viên, thải phượng cùng ngân bằng, điểm điểm kim quang chợt loé lên nhưng lại đột nhiên ngưng tụ ra một đầu ấu nhi nhàn nhạt kim sắc, khuôn mặt ấu nhi cùng với Hàn Lập là độc nhất vô nhị, thân thể được một kiện ma giáp đen kịt bao trùm toàn bộ, bốn phía lại có thêm mấy mươi khẩu tiểu kiếm khoảng một tấc đang bay lượn xung quanh.
Chính là bản mạng Nguyên anh của Hàn Lập.
Mà nơi Nguyên anh này vừa mới hiện hình ra, cự viên, thải phượng, ngân bằng hai mắt tinh quang đại phóng, thân thể cả ba đồng thời khẽ động rồi hướng về phía Nguyên anh nhanh chóng bay tới.
Sau một tiếng
"oanh" vang dội, kim quang gai mắt chói loà, một cái nhân ảnh ba đầu sáu tay cao lớn thoáng cái liền ngưng tụ ra tại chỗ. Nhân ảnh này kim quang rực rỡ, vô luận là da thịt hay gương mặt đều được một tầng kim sắc lân phiến bao trùm, trên đầu lại sinh ra một cái sừng màu xanh, giữa trán còn hiện ra thêm một con mắt đen kịt quỷ dị.
Khi nhân ảnh này vừa ngẩng đầu liếc mắt nhìn nam tử, khuôn mặt có chút mơ hồ sau tầng lân phiến dần dần lộ ra, chính là Hàn Lập không thể nghi ngờ, nhưng hắn lúc này thoạt nhìn lại có thêm một cỗ cảm giác yêu dị khiến lòng người kinh hãi, ngoài ra trong con ngươi một chút biểu tình cũng không ẩn ẩn có một lũ kim lam quang mang gai mắt chớp động.
Nam tử Ma tộc chỉ hơi đối diện nhất thời hai mắt giống như bị kim đâm, đau đớn vô cùng, trong lòng cũng kinh hãi không thôi, không tự chủ được mà nhắm hai mắt lại. Mà đúng lúc này, kim sắc nhân ảnh đối diện bỗng nhiên nhấc một tay lên, hư không nhẹ nhàng nhấn tới một cái.
Một tiếng trầm đục không chút dấu hiệu chợt bạo phát ngay trước thân nam tử, một cỗ cự lực vô bì giống như hoả sơn đột nhiên bộc phát áp tới.
Nam tử Ma tộc tuy rằng hai mắt đang nhắm nhưng dựa vào thần niệm của hắn cũng có thể cảm nhận được một cỗ uy năng kinh khủng ẩn chứa trong cự lực đó, sắc mặt theo đó mà đại biến đi, huyết quang ngoài thân cũng khẽ động rồi hướng trước người cuồng quyển lao đi, đồng thời trong tay đột nhiên hiện ra một tấm lệnh bài đen kịt, cũng thúc dục biến lớn ra mấy trượng rồi đem ra chắn trước người, có chút giống như là một tấm chắn trước thân vậy.
"Phốc xuy" một tiếng!
Vô luận là huyết sắc quang diễm đang biến thành một tầng quang tráo hay tấm thuẫn do lệnh bài màu đen hoá thành, vừa lúc va chạm với cỗ cự lực vô danh đó lại giống như một tờ giấy mỏng, chỉ một kích liền rách toạc ra, tiếp đó liền hướng bản thể nam tử cuộn tới.
Nam tử Ma tộc hai mắt đột nhiên mở lớn ra, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ khó thể tin được nhưng chỉ trong khoảnh khắc sau liền chuyển thành cực kỳ hung hãn, rống to một tiếng, hai chân đột nhiên giống như đạp lên mặt đất, năm ngón tay co chặt lại hướng cự lực nghênh đón đánh tới.
Hắc quang chợt loé, hai cái quyền ảnh từ nắm tay thoát ly bắn ra, cũng theo gió mà cuồng trước tăng vọt lên mấy lần, hung hăng đụng với cỗ cự lực.
Sau một tiếng trầm đục, hai cái quyền ảnh to như núi giống như châu chấu đá xe, trong nháy mắt liền bị nghiền thành vô số mảnh nhỏ.
Thân hình hắn chấn động một cái, thân thể như cọng rơm trong gió mà bắn ngược ra sau vài chục trượng thì mới miễn cưỡng xoay người ổn định thân hình, nhưng khi hắn đang còn chưa định thân lại tiếp tục bước lui ra sau mấy bước xa thì mới đưa toàn bộ uy năng tàn dư của cỗ cự lực này hoá giải đi. Bất quá, sắc mặt hắn lúc này dường như kẻ say lâu ngày mà đỏ bừng một mảnh, khoé miệng vô pháp ngậm lại mà phun ra một ngụm máu đen xì.
Kim sắc nhân ảnh vừa rồi nhìn như hời hợt đánh ra một kích nhưng uy năng một kích đó phảng phất di sơn đảo hải, uy năng nghịch thiên, chỉ một kích mà đã đem kẻ được xưng là đệ nhất tôn giả Ma tộc đánh thương ngay tại chỗ.
"Niết Bàn Thánh thể, vạn nguyên chi lực! Không có khả năng, sao một gã Nhân tộc lại có thể tu thành vô thượng thần thông của Thánh giới ta."Nam tử bất chấp khoé miệng còn vương lại một tia máu, hai con mắt trừng lớn tới sắp nứt toạc ra gắt gao nhìn chằm chằm bóng người xa xa, dùng một loại khẩu khí như ban ngày gặp ma mà khàn giọng hô lên.
Mà ngay khi lời này vừa nói ra, thân thể kim sắc nhân ảnh xa xa lại nhoáng lên một cái, cũng hời hợt mở miệng phun ra một đoàn huyết dịch đỏ tươi. Bất quá đoàn huyết dịch này lại có chút đạm kim lẫn vào trong đó, cũng vừa mới phun ra khỏi miệng liền tan vào hư không.
"Vạn nguyên chi lực, đại khái đúng là thế. Ngươi nếu đã bức ta thi triển ra loại thần thông này tuyệt nhiên ta không thể lưu lại ngươi trên thế gian này rồi."Lân phiến trên mặt kim sắc nhân ảnh dần dần lặn đi, cũng lộ ra khuôn mặt tái nhợt của Hàn Lập, đồng thời thần quang trong hai mắt thoáng khôi phục lại mấy phần, tức giận nhàn nhạt nói.
"Phản phệ chi lực! Nguyên lai là ngươi cũng không có tu thành loại vô thượng thần thông này, chỉ là cưỡng ép thôi động mà thôi. Nhìn dáng vẻ của ngươi, một kích vừa rồi xem ra cũng không thể vận dụng được mấy lần."Nam tử Ma tộc tận mắt thấy tất cả lại thở dài một hơi, thần sắc trên mặt theo đó mà buông lỏng đi mấy phần, thì thào nói.
"Đích xác là không dùng được mấy lần nhưng chỉ cần tiếp tục một kích như trước cũng có thể trực tiếp tiêu diệt ngươi."Yêu nhãn giữa trán Hàn Lập đột nhiên chợt loé thần quang, trên mặt lộ ra một tia quỷ dị, nói.
Vừa dứt lời, ngoài thân Hàn Lập kim quang đại phóng, vô số kim sắc phù văn từ trên thân thể hắn tuôn ra, đồng thời một tay lại sờ sờ đầu, năm đoàn đoàn kim quang bắn ra, sau khi hơi cuộn lại một cái liền phân biệt biến thành cự viên, thải phượng, ngân bằng, khổng tước, kim long năm loại hư ảnh. Mà năm đạo hư ảnh này vừa thành liền phân biệt ngân ra các loại thanh âm khác nhau, thân hình khẽ động liền dồn dập chìm vào thân thể của Hàn Lập.
Trong khoảnh khắc sau, trên mặt Hàn Lập lại một lần nữa loé lên một tầng kim khí, miệng thét lớn một tiếng đầy thống khổ, một tay lại bắt đầu bấm quyết. Lập tức thân thể cuồng trướng tới hơn mười lần, biến thành mười mấy trượng cao, đồng thời một khoả đầu người kim sắc cùng hai cánh tay trải rộng kim sắc lân phiến thoáng cái được biến ảo mà hiện ra ở trên người.
Hàn Lập vậy mà tiến hành ma hoá thân thể, biến ảo thành hình tượng hai đầu bốn tay yêu dị. Bất quá lần biến ảo này lại cùng với Phạm Thánh Chân Ma công biến thân rất không giống nhau, không chỉ cái đầu thứ hai có thêm một cái sừng màu xanh mà lại còn có thêm một khoả đệ tam yêu nhãn.
Thân thể sau khi biến lớn tới cự hạn, kim sắc lân phiến theo đó chợt loé lên rồi dung hợp lại cùng nhau rồi biến ảo thành một kiện chiến giáp tinh mỹ rực rỡ kim quang, mặt ngoài chiến giáp ngưng kết vô số ngân sắc phù văn nhàn nhạt, một khe hở cũng không có, cũng có một cỗ khí tức hoang dã thượng cổ từ đó tản mát phát tán ra, trông như nó vốn vì thiên địa mà được sinh ra vậy.
"Nhị niết biến thân! Ngươi điên rồi. Nhất niết biến thân ngươi còn chưa thể nắm giữ được vậy mà lại dùng tới nhị niết biến thân cường đại. Ngươi còn chưa có thể giết ta thì chính mình đã bạo thể mà chết rồi."Vừa thấy Hàn Lập biến thành bộ dáng như vậy, nam tử Ma tộc trong lòng cả kinh thốt ra một câu, trên mặt lần đầu tiên lộ ra vẻ sợ hãi.
"Cho dù có bạo thể thì cũng là sau ngươi chết đi. Trước tiếp ta một kích này rồi hãy nói."Hàn Lập hai đầu bốn tay không vì chút khua môi múa mép của nam tử mà xúc động, kim lam quang mang kỳ lạ trong bốn mắt chợt loé, khí tức trên thân thoáng cái liền cấp tốc tăng vọt lên mấy lần, bốn cái cánh tay chậm rãi nhấc lên rồi hướng nam tử Ma tộc vỗ tới.
Thiên địa theo đó mà ảm đạm đi, kim hà (sông, suối) nhàn nhạt chớp động hiện lên, bốn cái bàn tay kim sắc thật lớn đồng thời loé lên ngay trên đỉnh đầu nam tử. Trong một một cái kim thủ đều ẩn chứa uy lực không thua một kích bằng vô hình cự lực khi nãy, cũng thoáng cái liền chất chồng dung hợp nhất thể với nhau, biến thành cự chưởng như một toà cự sơn trăm trượng lấy thế thái sơn áp đỉnh rơi xuống.
Tuy rằng thế rơi của kim sắc cự chưởng không phát chút thanh âm nào nhưng một cỗ khí tức quỷ dị từ lâu đã toả định linh hồn của nam tử, làm hắn căn bản không thể tránh né được mảy may nào, chỉ có thể đón tiếp mà thôi.
"Ta sao có thể ngã xuống tại đây!"Nam tử Ma tộc thấy tận mắt cảnh này liền kinh sợ hét lớn một tiếng, trên mặt theo đó hiện lên một cỗ ý chí điên cuồng, hai tay tề khởi, hơi mười quang đoàn đủ mọi màu sắc chợt bắn ra, cũng hoá thành đủ loại đỉnh giai bảo vật đồng loại hướng kim sắc cự chưởng bạo liệt ra ngăn trở.
Đồng thời tự thân hắn cũng bộc phát ra huyết sắc quang diễm gai mắt, trong tay thoáng hiện ra một khoả quái nhận thật lớn chớp động kim ngân lưỡng sắc linh quang, hai tay nắm chặt hướng lên cao toàn lực chém ra.
Một đạo nhận mang kim ngân lưỡng sắc chợt loé bắn ra, cũng cùng các loại bảo vật lúc trước đánh lên kim sắc cự chưởng.
Kinh thiên động địa!
Nhận mang trong nháy mắt đánh lên cự chưởng liền bạo liệt, toái mang theo đó mà bắn ra bốn phía, thậm chí còn đem hư không phụ cận cắt ra từng vết trắng bạc, nhưng kim sắc cự chưởng ngoại trừ kim quang hơi loé ra thì một chút vết tích cũng không lưu lại.
Bất quá, hơn mười kiện bảo vật kia cơ hồ cũng bắn trúng kim chưởng, cũng dưới từng tiếng gầm liên tiếp của nam tử mà đồn dập tự bạo nổ tung ra.
Hơn mười kiện đỉnh giai bảo vật cùng lúc bạo liệt cũng tạo thành một cỗ uy năng thật lớn, trong nháy mắt liền đem toàn bộ kim chưởng nhấn chìm vào trong, ba động vụ nổ theo đó mà lan ra bốn phương tám hướng, cũng huyễn hoá ra từng cỗ gió lốc kình thiên, hướng hư không khắp nơi gào thét cuồn quyển tán loạn ra.
Nam tử Ma tộc tận mắt thấy cảnh này thần sắc trên mặt thoáng thả lỏng đôi chút, cũng đem cự nhận trong tay điên cuồng khua, chém các kiểu. Đạo đạo nhận mạng hoá thành vô số lưu tinh nhảy vào trong quang cầu do đám bảo vật bạo liệt tạo thành, cũng bộc phát ra thanh âm
"ầm ầm" không dứt, cơ hồ có thể nói là vang vọng khắp một vùng trời bao la.
Công kích đáng sợ như thế cũng khiến cho một thân pháp lực của hắn tiêu hao một cách chóng mặt nhưng một chút ý tứ dừng tay cũng không có, sắc mặt theo đó mà càng ngày càng tái đi.
Dưới một loạt công kích đáng sợ như thế, kim chưởng trên không trung vậy mà chỉ thoáng nhộn nhạo vài cái liền không chút trì hoãn, tiếp tục hướng phía dưới đè ép xuống, một chút ý tứ bị ngăn trở cũng không thấy.
Mắt thấy kim chưởng càng lúc càng gần, vẻ sợ hãi trên mặt hắn càng ngày càng thêm dày, tâm niệm nhanh chóng chuyển động, bỗng nhiên cũng sinh tâm ý liều mạng!
"Oanh" một tiếng.
Động tác trong tay nam tử chưa dừng lại nhưng ở phía sau hắn hắc sắc ma khí cuộn tuôn ra, hư ảnh ma sư ba đầu thật lớn lần nữa hiện ra, lại chớp động một cái hướng bên cạnh bổ nhào tới, nhưng lại là chìm vào thân thể đầu khôi lỗi đang ngây ngốc đứng ở phụ cận kia.
Sau một trận
"dát băng" loạn hưởng từ trên thân thể khôi lỗi bạo phát ra, đồng thời ngoài thân nó cũng hiện ra từng quầng sáng đen kịt tản mát ra. Ngoài ra, ngoài thân còn lưu chuyển một tầng tinh quang đen kịt, thân thể sau đó liền mơ hồ biến ảo thành một đầu ma sư ba đầu.
Ma sư vừa thành liền lập tức giương ba cái đầu lên, ba đạo quang trụ màu sắc bất đồng từ trong miệng nó bắn ra, tiếp đó tứ chi khẽ động rồi tự thân hoá thành một đoàn hắc quang hướng một bên nhanh chóng bỏ chạy đi.
Kim sắc cự chưởng oanh long rơi xuống, vô luận là nhận mang hay quang trụ, tất cả cuối cùng đều không chịu nổi một kích mà vỡ vụn ra, mà uy năng kinh khủng từ trên kim chưởng cũng theo đó mà áp xuống thân thể nam tử, cũng không chút tiếng động nào mà phi hôi yên diệt, từ nay biến mất trong trời đất.