Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Nói lên "Vô hình châm" này, hai người cũng đã nghe danh từ lâu!

Bảo vật này phải dùng Ngũ kim chi tinh, dung hợp với Vô hình độn pháp độc sang của người này, luyện chế mà thành. Có thể nói đến vô ảnh, đi vô tung, đả thương người trong vô hình, thật sự là cực kỳ lợi hại.

Nghe nói, ngay cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng cực kỳ đau đầu, đây cũng chính là một trong những chỗ chống lưng để cho lão có thể hoành hoành bá đạo.

Nếu được phù bảo Vô hình châm này, ngoài hiệu quả thần kỳ ẩn hình ra, thì còn là một kỳ bảo cứu mạng. Tối thiểu tu sĩ Kết đan kỳ, cũng sẽ không thể ứng phó với kỳ vật này.

"Được, theo như lời của Khung tiền bối nói, tại hạ đánh cuộc!" Đạo sĩ sau khi suy nghĩ, thấy không có chỗ nào là không ổn, liền lên tiếng đồng ý.

Mà Lý sư tổ, thấy sự ưu đãi quá lớn nếu thắng ván bài này, cắn răng một cái, cũng chấp nhận.

"Bộp".

"Bộp".

Ba người vỗ tay vào nhau, chính thức đánh cuộc.

"Tiền bối, sao lại đến nơi này, chẳng lẻ dẫn dắt Yểm Nguyệt tông đến đây chính là ngài sao?" Ba người đang muốn tản ra, thì đạo sĩ bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, hỏi một câu.

"Ta dẫn đầu? Các ngươi cứ yên tâm? Bổn tông lần này dẫn đầu chính là Nghê Thường nha đầu, ta chỉ là chạy đến xem. Xem thử các phái có xuất hiện người mới nào lợi hai không?" Khung tiền bối, trợn mắt nhìn hắn, có vẻ tức giận nói.

"Hiện tại xem ra, thực sự là bình thường! Phỏng chừng đệ tử thực sự có thiên tư quá ít, các sư điệt của ta, cũng là bất đắc dĩ không đưa đi! Khẳng định là nắm bảo vật ở trong tay không dám rời. Nhưng cũng không nghĩ tới! Không trải qua những trận lớn, thiên tư cho dù có tốt đến đâu, một khi đụng phải tà ma ngoại đạo, khẳng định cũng chỉ là con dê non mặc cho người ta tùng xẻo!"

Lão này, tựa hồ đối với cách làm của các phái, ra vẻ mặt "các ngươi tất cả đều sai lầm".

Lý sư tổ hai người nghe xong, trên mặt một chút khác thường cũng không có, nhưng trong lòng lại chửi thầm không thôi.

"Lão quái vật ngươi nói thì hay lắm, các phái chúng ta thu được đệ tử có thiên tư dễ dàng vậy sao chứ? Đưa đến cái loại thí luyện cơ hồ là phải chết này, chẳng phải là ngu ngốc sao! Thiếu gì nơi để đi tăng thêm kiến thức, cần gì phải tới huyết sắc cấm địa này?"

Đương nhiên, những lời này hai người cũng chỉ có thể nói trong lòng, vạn lần không dám nói ra với người này. Nếu không, chẳng phải là tự tìm phiền toái sao? Hai người rất là biết điều này.

Đương nhiên, cái này cũng nghiệm chứng lại tu tiên giới, ai có nắm tay lớn, thì lời người đó là chân lý.

Đệ tử hai phái, thấy ba người này đem việc bọn họ vào cấm địa mà đánh cuộc, tất cả đều nghe thấy rõ ràng. Không khỏi một trận xao động, vẻ mặt không giống nhau, có vẻ cực kỳ cổ quái.

Tự nhiên cũng không ai ngu ngốc mà đi chỉ trích ba người này, cho dù có, cũng chỉ có thể là chửi thầm trong bụng. Nếu không người ta chỉ cần động ngón tay út, là lập tức lấy cái mạng nhỏ của bọn họ ngay.

Lý sư tổ thấy hai người kia rời đi, lại quay về phía các đệ tử của Hoàng Phong cốc mà nhìn lướt qua, sau đó lạnh lùng nói một phen làm cho mấy người Hàn Lập rất là ngạc nhiên.

"Ta biết, các ngươi thấy chúng ta lấy việc sinh tử của các ngươi ra mà đánh cuộc, tựa hồ rất không tôn trọng các ngươi. Nếu là người khác, có lẽ sẽ tìm cớ để lý giải điều này. Nhưng Lý mỗ ta luôn luôn xem thường không làm như vậy! Ta cũng nói cho các ngươi hiểu, bộ mặt chân thật cực kỳ tàn khốc của tu tiên giới, coi như là lời khuyên của ta".

"Các ngươi đã nghe được, trong tu tiên giới, bất luận là danh môn chính phái hay là tà ma ngoại đạo, theo đuổi đều là việc nghịch thiên, khôn thì sống dại thì chết. Chỉ có điều, chính phái mà nói chính là từ từ mà tiến, chậm nhưng chắc, công pháp ôn hòa, nhưng thường xuyên được lũ tiêu nhân trương lên ngọn cờ trừ ma vệ đạo, đa phần là giả nhân giả nghĩa, ngụy quân tử; mà tà phái ma đạo chỉ cầu pháp lực tăng mạnh, một mặt theo đuổi công pháp uy lực cường đại, quá trình tu luyện rất ác độc, ra chiêu hiểm độc, tuy nhiên được gọi là tùy tâm sở dục, biểu hiện chân tính, nhưng trên thực tế do theo công pháp tinh tiến, càng ngày càng xa rời bản tính, thậm chí trở nên cực kỳ tàn nhẫn".

"Nhưng vô luận chính tà hai phe của tu tiên phái, cho dù nói thế nào thì trên thực tế cũng chỉ là cá lớn nuốt cá bé. Người tu tiên chúng ta cũng không phải là tục nhân! tu sĩ có cảnh giới công pháp cao xem tu sĩ cảnh giới thấp như con kiến, một lời không lọt tai, liền một kích diệt sát, đây đều là việc thường có".

[Trong lời nói, Lý sư tổ khẩu khí tựa hồ đối với cái gọi là chính tà hai phái đều không cho là đúng. Loại thái độ này, làm cho các đệ tử trước mắt có chút hồ đồ, có đệ tử lứon gan, nhịn không được mở miệng hỏi:

"Sư tổ, Hoàng Phong cốc chúng ta là chính phái, hay là tà phái?"

"Hắc hắc! Không phải là chính phái, cũng không phải là tà phái, mà ngay cả sáu phái còn lại của Việt quốc cũng như thế" Hắn trề môi cười lạnh nói.

"Các ngươi tuổi còn trẻ, thời gian nhập môn còn ngắn, cho nên chưa biết về lai lịch của tiên giới Việt quốc!"

"Ngàn năm trước, Việt quốc chúng ta cũng như vậy, chính tà đối lập, mà khi đó thất đại phái đều chỉ là các môn phái nhỏ. Vì sinh tồn, đành phải làm ngọn cỏ ở góc tường của chính tà hai phía, đợi khi thực lực lớn mạnh, các tiểu phái chúng ta chỉ ở trong một góc. Căn bản bị các đại phái chính tà lúc bấy giờ đều xem thường! Nhưng sau đó, chính tà hai bên đã xảy ra một hồi đại chiến cực kỳ thảm thiết, bọn họ đều tung hết cao thủ ra, kết quả cuối cùng là thực lực tổn hao rất nhiều, rốt cuộc không thể áp chế các môn phái nhỏ như Hoàng Phong cốc chúng ta, một thời gian sau, bị bảy phái liên thủ hạ gục bọn họ, sau đó diệt cỏ tận gốc phòng đông sơn tái khởi".

"Rất nhiều công pháp ngày nay các ngươi học, thật ra chính là chiến lợi phẩm có được từ hai phía chính tà. Lúc này đã trở thành cục diện thất đại phái chúng ta độc chiếm Việt quốc, một khi còn có chính tà phái nào muốn xâm nhập nơi đây, bảy phái sẽ lập tức liên thủ tiêu diệt, tuyệt không để cho bọn họ có cơ hội sống sót. Cho nên, công pháp mà thất đại phái chúng ta truyền thụ, có chính cũng có tà, còn có một sóo độc nữa! Có thể nói là môn phái trung lập".

Lý sư tổ nói xong, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ tự đẵc.

"Ngươi trước nay chỉ ở trong cốc khổ tu, có ra khỏi sơn môn, cũng chỉ là quanh quẩn tại Việt quốc mà thôi, chưa từng tiếp xúc với tu tiên giới chân chính, càng cũng từng thấy qua một mặt hắc ám tanh máu của tu tiên giới. Nhưng trên thực tế tại đây, chính tà hai phía, phật đạo nho ma yêu năm đại tu tiên phái, đều đã từng tồn tại, sự hỗn loạn vượt xa khỏi sự tưởng tượng của các ngươi. Chuyện giết người đoạt bảo, diệt tộc diệt môn, căn bản là như cơm bữa, hơn nữa phần lớn là tà ma chiếm thế thượng phong, động chút là giết người lập uy, huyết tinh mười phần".

Nói đến đây, thần sắc của lão vừa tỏ ra tôn kính, lại có vẻ mười phần trịnh trọng, nhưng sau đó sắc mặt dịu lại, lãnh đạm nói:

"Được rồi, ta vừa mới cảnh tỉnh các ngươi một chút, để các ngươi khỏi tự tôn tự đại. Nhớ kỹ, trong tu tiên giới nếu thực lực không bằng người, thì đừng có nói tới cái chuyện tôn kính ngu xuẩn đó, cái gọi là tôn kính, cũng chỉ có thể có ở những tu sĩ có thực lực, nếu không thì chẳng khác nào tự mình tìm chết! Hắc hắc, mấy lời này, chẳng biết mấy ngày sau, trong số những người sống sót trở về, có bao nhiêu người có thể chân chính lĩnh ngộ?"

Đám người Hàn Lập nghe đến há mồm cứng lưỡi, rung động dị thường, tất cả đối với các đệ tử này mà nói, thật sự rất ngoài ý muốn.

"Nói tới chuyện đánh cuộc. Các ngươi nên nghe, lần này đánh cuộc đối với Lý mỗ rất trọng yếu! Nếu như có thể thắng, ta tuyệt sẽ không bạc đãi các ngươi. Lần này đệ tử nào giúp ta thắng cuộc, ngoài việc trọng thưởng, quan trọng nhất là nếu Trúc Cơ thành công thì ta sẽ thu nhận làm môn hạ".

Các đệ tử Hoàng Phong cốc chưa kịp tiêu hóa những lời cảnh tỉnh trước đó, lại lập tức bị những lời hứa hẹn này, làm cho kích thích hưng phấn hẳn lên.

Có thể được một vị tu sĩ Kết đan kỳ thu làm môn hạ, là khái niệm gì? Cả Hoàng Phong cốc có thể có được vận tốt như vậy, cũng chỉ có mười mấy người mà thôi, cơ hội này tuyệt đối là ngàn năm khó gặp!

Thấy được ánh mắt kích động của các đệ tử, bị thứ kích thích này mà mong chờ, Lý sư tổ mỉm cười, rất là vừa lòng.

Chỉ cần thắng được trận đánh cuộc này, chỉ là thu thêm ba bốn ký danh đệ tử, cũng chỉ là việc nhỏ, nhiều lắm là tùy ý tìm một chỗ an trí, truyền cho một ít công pháp, là có thể thoải mái rồi.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!