Một đạo quang trụ thô to từ trung tâm pháp trận bắn ra, đường kính chừng hơn trăm trượng, ngay lập tức đem Hàn Lập vây vào trong.
Tốc độ cực nhanh, Hàn Lập căn bản không thể tránh.
Hàn Lập thất kinh.
Quang trụng này không biết có thần diệu gì, mà lại xuyên qua sơn thể của Nguyên Từ Thần Sơn, trực tiếp đến trước mắt.
Phút chốc, bốn phía đều là huyết sắc quang mang.
Cơ thể Hàn Lập căng cứng, ngay cả tay cũng không thể nhúc nhích chút nào.
Sắc mặt hắn đại biến, trong lòng bỗng niệm kiếm quyết.
Nhất thời thanh liên bốn phía xoay tròn, tất cả tụ lại thành một thanh phi kiếm dài, thoáng một cái lại hóa thành từng đạo kiếm quang, chém thẳng về trước.
Kiếm quang chợt lóe, dễ dàng xuyên thủng bay ra, phảng phất như cự đại quang trụ chỉ là ảo ảnh.
Nhưng Hàn Lập vẫn không thể nhúc nhích chút nào, không khí bốn phía giống như biến thành tinh cương, gắt gao trói chặt thân thể hắn.
Hàn Lập hút một ngụm lương khí.
Mắt thấy quang trận trên đỉnh đầu đang hiện ra huyết sắc phù văn lớn nhỏ khác nhau, tựa hồ lại có biến hóa khác, lúc này hắn liền bất chấp tất cả.
Hét lớn một tiếng, kim quang trên người hắn sáng lên, đỉnh đầu hiện ra phạm thánh chân ma pháp tướng ba đầu sáu tay.
Pháp tướng này hai chân xếp bằng, sáu tay cùng bắt quyết.
Một trận quang vựng từ trên người pháp tướng phát ra.
Nơi quang vựng đi qua, nguyên bản huyết sắc quang trụ đang bình ổn bỗng lóe linh quang, nổi lên một tia gợn sóng.
Cùng lúc đó, Hàn Lập cảm thấy không khí bốn phía đã thả lỏng ra chút ít.
Trong lòng mừng rỡ, Hàn Lập miệng lẩm bẩm, pháp lực trong cơ thể không ngừng vận chuyển, tựa hồ muốn đem phạm thánh chân ma công thúc dục đến cực hạn.
Nhưng đúng vào lúc này, huyết sắc quang trận trên cao bỗng đại phóng quang mang.
Lập tức huyết sắc phù văn tại trung tâm pháp trận tiêu tán, hiện ra một hắc động khoảng hơn mười trượng, bên trong là tiếng quỷ khóc sói tru, mơ hồ có vô số huyết ảnh đang không ngừng quay cuồng bên trong.
Mà huyết sắc quang trụ chỉ giảm một chút rồi lại trở nên mạnh mẽ.
Hàn Lập chỉ cảm thấy cự lực ngoài thân nặng thêm, mới vừa rồi còn cử động được chút ít, nhưng lập tức đã không còn nữa.
Đồng thời bốn phía trong huyết quang hiện ra vô số phù văn, đồng loạt bắn về phía Hàn Lập.
"A!"Cho dù bình thường Hàn Lập trấn định, nhưng hiện tại trên mặt không khỏi tái nhợt không chút máu.
Tuy không biết uy lực phù văn như thế nào, nhưng hiện tại hắn bị cấm chế không thể nhúc nhích, chẳng phải chỉ có thể làm bia ngắm sao.
Hàn Lập quýnh lên, trong lòng thúc dục kiếm quyết, phi kiếm bốn phía chớp động, quỷ dị hiện ra khắp nơi, xoay tròn bắn ra vô số thanh sắc kiếm quang về bốn phương tám hướng.
Nơi thanh quang đi qua, phù văn có lung lay một chút, nhưng cuối cùng lại trở lại như ban đầu.
Chỉ phút chốc chúng đã xuyên thủng kiếm quang, bắn tới trước người Hàn Lập.
Hàn Lập cắn răng một cái, hắc khí trên người chợt lóe, sát giáp hiện lên, đồng thời thần niệm vừa động, nhất thời giao tiếp với Phệ Kim Trùng trong túi linh thú.
Hàn Lập biến sắc, định đem hơn ngàn Phệ Kim Trùng đồng thời thả ra.
Cấm chế trước mắt có quỷ dị thì cũng không thể ngăn cản nhiều Phệ Kim Trùng thành thục như vậy được.
Về phần phù văn, hiển nhiên chỉ có thể dựa vào sát giáp trên người cùng thân thể mà mạnh mẽ ngăn cản.
Bất quá cho dù hắn đã tiến giai đến cảnh giới Luyện Hư Kỳ, Phệ Kim Trùng cũng chỉ có thể chống đỡ được chốc lát. Nhưng hiện tại đối mặt với đại nguy cơ, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó.
Nhưng sau một khắc, chuyện xảy ra làm Hàn Lập ngẩn người, nhất thời bảo Phệ Kim Trùng ngừng cử động.
Mắt thấy phù văn đánh đến người, nhưng lại đột nhiên đổi hướng, hóa thành một điểm linh quang bay vào trong tay.
Hàn Lập chỉ cảm thấy lòng bàn tay nóng lên, nguyên bản Huyền Thiên Quả Thật ở trong tay đã bật ra, hóa thành một đoàn bạch quang bay thẳng lên trời.
Sau vài lần chớp động, quả này đã chui vào trong vô số huyết phù trên trời cao.
Huyền Thiên Quả Thật lập tức biến to gấp mấy lần, vô số huyết phù bị chấn cho tan nát, tiếp theo vô số kiếm khí địa phóng, phù văn đều bị chém nát bấy.
Quang mang thu liễm, bạch quang lần nữa biến mất không thấy.
Huyền Thiên Quả Thật sau khi biến to thì cứ như vậy lơ lửng bất động trên không trung.
Nhìn thấy tất cả cảnh này, Hàn Lập trợn mắt há mồm.
Nhưng hắn lập tức tỉnh lại, pháp lực vốn đang vận sức chờ phát động lập tức giống như thủy triều chui vào đỉnh đầu pháp tướng.
Nhất thời thân hình pháp tướng chấn động, kim quang trên người sáng rực, chợt lóe lên rồi lan rộng ra bốn phương tám hướng.
Lúc này đây, kim quang chói mắt giống như một mặt trời chói rực trên đỉnh đầu Hàn Lập.
"Thánh Ma ngự trị!"Một tiếng nói lạnh lùng từ miệng Hàn Lập phát ra.
Lập tức ba cái đầu pháp tướng ngẩng lên, sáu cánh tay hướng khắp nơi vung lên, phát ra một tiếng trường khiếu trầm thấp.
Mặt trời chói mắt kia bỗng lúc to lúc nhỏ, cuối cùng bạo liệt.
Sau một tiếng nổ kinh thiên động địa, trong kim sắc ba lãng có vật gì đó xuất hiện.
Nơi kim ba đi qua, nguyên bản kim quang nhìn như không chút sứt mẻ kia lập tức bay lui về phía sau. Lấy Hàn Lập làm trung tâm, kim quang trong hương viên hơn mười trượng bị đẩy ra.
Hắn khôi phục được một chút tự do.
Một chiêu thần thông Thánh Ma ngự trị này đúng là từ sau khi Hàn Lập tiến vào Luyện Hư Kỳ, mới tìm hiểu được trong Phạm Thánh Chân ma công.
Kỳ thật đây là mượn lực pháp tướng, đem uy lực công pháp tập trung tại một điểm, sau đó lại thả ra.
Một kích vừa rồi nhìn như bình thường, nhưng kỳ thật đã tiêu hao một nửa pháp lực của Hàn Lập.
Đương nhiên Hàn Lập cũng không biết, nếu không phải Phạm Thánh Chân ma công đồng thời ẩn chứa hai loại công pháp có thuộc tính cực kỳ đặc thù, mà đổi lại là một loại công pháp khác thì cho dù là tu sĩ Hợp Thể Kỳ cũng căn bản không thể thoát khỏi trói buộc của huyết quang.
Không thể không nói, vận khí hắn không tệ.
Bất quá Hàn Lập mất sức của chín trâu hai hổ mới có thể thoát được trói buộc.
Hắc động trong huyết sắc quang trận đột nhiên phát ra tiếng nổ lớn, vô số huyết ti bắn ra, muốn đem Huyền Thiên Quả Thật vây lại.
Nhưng Huyền Thiên Quả Thật tựa hồ như thông linh, ngoài thân run nhẹ, lại thả ra vô số bạch quang.
Trong phút chốc, bạch mang và huyết ti giao nhau, phát ra tiếng bạo liệt ầm ù. Bạch mang mặc dù sắc bén dị thượng, đem hơn nửa huyết ti chém nát, nhưng tiếp theo lại vô lực, quang mang ảm đảm, những huyết ti còn lại liền đem Huyền Thiên Quả Thật vây chặt, phảng phất như một cái kén bằng máu thật lớn.
Huyền Thiên Quả Thật liều mạng giãy dụa, run rẩy không ngừng, nhưng hiển nhiên nó đã hết lực. Sau khi bị huyết ti lôi kéo, liền dần dần bị kéo về phía hắc động.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên kim mang bên dưới huyết quang bạo liệt, đem lượng lớn huyết quang đánh tan.
Lập tức một đạo thanh hồng phá tan huyết quang bắn ra, sau một lần chớp động liền tới ngay gần huyết kiển. Sau đó linh quang chợt lóe, biến ảo thành một thanh sắc đại thủ vươn ra.
"Phanh" một tiếng, thanh sắc đại thủ gắt gao chụp lấy huyết kiển, lâp tức trong tay phát ra vô số đạo kiếm quang, điên cuồng chém về phía huyết ti.
Nhưng lại xuất hiện tình hình quỷ dị, kiếm quang chạm đến huyết ti, đều chợt lóe xuyên qua, căn bản không thể động đến huyết ti chút nào. Thanh quang thu lại, thanh sắc đại thủ huyễn hóa thành thân ảnh Hàn Lập, hắn phất tay, phát ra thanh mang quỷ dị cuốn lấy Huyền Thiên Quả Thật.
Nhưng lực kéo của huyết ti lại vượt xa tưởng tượng của Hàn Lập, ngay cả như thế thì Huyền Thiên Quả Thật vẫn đang chậm rãi bay lên trời cao. Nếu không phải Huyền Thiên Quả Thật liều mạng giãy dụa, kháng cự lại cự lực kinh người của huyết ti thì sợ rằng chỉ sau vài lần chớp động đã bị kéo vào trong hắc động.
Nhưng nếu cứ thế này thì việc Huyền Thiên Quả Thật bị kéo vào trong hắc động chỉ là chuyện sớm muộn.
Hàn Lập khẩn trương, bỗng nhiên tay kia hướng về thanh sắc phi kiếm trên không trung điểm một cái, phi kiếm sau khi phát ra tiếng trường minh thì toàn thân trở nên mơ hồ, hóa thành một đạo thanh ngân, phảng phất như đã mất đi hình thể.
Đúng là thần thông Kiếm Linh Hóa Hư.
Chỉ thấy thanh ngân chợt lóe, tiếng phanh phanh trầm muộn liên tiếp truyền ra, huyết ti nhìn như vô hình kia lại bị chém thành vô số đoạn.
Hàn Lập mừng rỡ, không cần suy nghĩ phất tay áo lên, hóa thành một cây thanh ti kích bắn ra, đồng thời khẩu phi kiếm kia cũng lóe lên rồi đuổi theo Hàn Lập, nhập vào thân thể không thấy bóng dáng.
Lấy độn tốc hiện tại của Hàn Lập, chỉ hai lần chớp động đã ở một chỗ cách đó hai trăm trượng, mắt thấy sau vài lần chớp động liền biến mất không thấy.
Hàn Lập trong độn quang thở dài một hơi, tưởng rằng lần này rốt cục may mắn chạy thoát.
Nhưng vào lúc này, không trung lại phát sinh dị biến.
Huyết sắc quang trận bỗng nhiên co rút, một đạo huyết hồng thất luyện bắn ra, nhanh như chớp đuổi theo Hàn Lập.
Hàn Lập kinh hãi, tốc độ thất luyện này thật sự rất nhanh.
Hắn căn bản không kịp có bất cứ phản ứng gì, liền cảm thấy trước mắt lóe lên huyết quang, cả người đang giữ Huyền Thiên Quả Thật cũng bị cuốn vào trong huyết sắc.
Lập tức trên mặt thất luyện chợt lóe huyết quang, bắn ngược trở về.
Độn tốc khi bắn lui cũng nhanh đến khó tin, sau khi chợt lóe liền tiến vào trong hắc động.
Ngay lúc thất luyện vừa vào hắc động, huyết sắc quang trận trên không trung phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, nhất thời huyết vân bốn phía điên cuồng tuôn ra, đồng thời hiện ra từng đạo huyết sắc lôi điện.
Mặt ngoài quang trận xuất hiện lượng lớn phù văn, không rõ bắt nguồn từ đâu.
Hàn Lập ở trong thất luyện chỉ cảm thấy đầu choáng váng, mất đi năng lực phi hành, liền phun phi kiếm điên cuồng chém về hướng thất luyện, nhưng lại không có hiệu quả, bị bắn ngược trở về.
Lúc này đây, phi kiếm mà hắn hóa hư vẫn không thể phá vỡ thất luyện này một chút nào.
Đúng lúc này, quang mang bốn phía ảm đạm, lập tức truyền đến tiếng soi tru quỷ khóc.
Tiếp theo một cổ không gian ba động cực kỳ mãnh liệt hiện lên bốn phía.
Hàn Lập thầm kêu một tiếng
"không tốt", sắc mặt trở nên âm trầm.