Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
"Không xong! Đây là Thánh Sào của Phù Du Tộc chúng ta, không thể giết hết được. Một gã Kim Phù sao có thể có vật này, cần lập tức phá vây!" Từ trong miệng cự trùng do Lục Túc hóa thành phát ra tiếng rống to kinh nộ.

Trong khoảnh khắc này, lại có đến hàng trăm quái trùng bị hắc mang xuyên thủng người mà chết.

"Trốn về hướng nào, đám quái trùng đó tốc độ không hề chậm hơn chúng ta bao nhiêu, nếu tiếp tục bị chúng cuốn lấy thì chẳng phải chúng ta sớm muộn sẽ hao hết pháp lực hay sao." Huyết bào nhân đứng trên đầu vai tử huyết khôi lỗi ngưng trọng nói.

"Trực tiếp quay trở lại lối vào thông đạo, chúng ta chỉ cần kiên trì đến đó là có thể trở về Minh Hà chi địa, tránh khỏi trùng hải do Thánh Sào biến thành." Lục Túc không chút do dự trả lời.

"Lục Túc đạo hữu, ngươi điên rồi. Cho dù chúng ta toàn lực bỏ chạy theo lối đường cũ thì ước chừng tốn mất hai ba tháng thời gian, chẳng lẽ cứ như vậy tiếp tục chém giết cùng đám quái trùng này hay sao. Huống hồ, còn ma phần nữa, chúng ta vẫn chưa lấy được ma khí!" Mỹ phụ đầu bạc rít lên chói tai.

"Hừ, Lam đạo hữu! Nếu ngay cả tính mạng còn không giữ được thì ma khí có hữu dụng gì? Cùng lắm sau khi trở về ta vẫn xuất ra một ít bảo vật để bồi thường cho ngươi và Địa Huyết đạo hữu. Hiện tại Thánh Sào chỉ hóa ra thánh trùng cấp thấp nhất mà thôi, chúng ta còn miễn cưỡng có thể thoát khỏi trùng hải. Đợi đến khi nó tiếp tục hóa ra thánh trùng cấp cao thì chúng ta muốn chạy cũng không kịp." Lục Túc tức giận nói lớn.

Nếu không phải trong tình hình trước mắt cần ba người hợp lực mới thoát được thì chỉ sợ hắn đã sớm mang Minh Hà thần nhũ một mình bỏ chạy.

Dù sao không một ai hiểu rõ sự lợi hại của Thánh Sào – một đại sát khí có thể diệt tộc.

Chẳng qua Lục Túc không thể biết được thứ hắn gặp không phải Thánh Sào chân chính mà chỉ là một vật phỏng chế mà thôi. Chỉ là uy năng của nó cũng không phải nhóm người Lục Túc có thể nghạnh kháng, hơn nữa do tâm lý sợ hãi Thánh Sào sẵn có nên vừa tiếp xúc hắn đã muốn rời khỏi Minh Hà chi địa.

Nghe lời này của Lục Túc, mỹ phụ đầu bạc không cam lòng nhưng cũng không thể nói gì.

Về phần huyết bào nhân cũng không có bất cứ dị nghị gì, hiển nhiên cũng đồng ý với lời này của Lục Túc.

Vì thế ba người đồng thời thi triển thần thông.

Lục Túc biến hành cự trùng, thân hình vốn trơn nhẵn đột nhiên đại phóng hắc quang, vô số gai xương dài hơn một trượng mọc ra. Tất cả tối đen như mực, sắc bén dị thường.

Thân hình cự trùng bỗng co lại, nó tiếp tục há mồm phun ra một quầng hắc sắc quang hoàn mắt thường cũng có thể nhìn thấy.

Quang hoàn này vừa ra khỏi miệng đã lập tức hóa lớn lên vô số lần, cuồng bạo lao trực tiếp vào đàn quái trùng, lướt nhẹ trên người chúng.

Một màn kinh người xuất hiện! Tất cả những nơi quang hoàn đi qua, quái trùng ở đó nháy mắt mất đi khả năng khống chế, từ không trung rơi thẳng xuống đất.

Phía trước mặt lập tức mở ra một khu đất trống lớn.

Tử huyết khôi lỗi to như một tòa núi lớn há miệng phun ra một đoàn tử hồng quang trụ chói mắt về phía đàn trùng.

Nơi quang trụ đi qua, tất cả thân thể quái trùng đều lập tức tan biến thành tro bụi.

Tử huyết khôi lỗi quét ngang một cái, quang trụ cũng nhoáng lên, nhất thời lại có vô số quái trùng biến mất.

Đòn tấn công trong nháy mắt nhưng phạm vi tựa hồ còn rộng hơn so với công kích của Lục Túc rất nhiều.

Cuối cùng đến lượt mỹ phụ đầu bạc ra tay.

Bà ta thấy hai người bên cạnh cũng không bảo lưu thủ đoạn nên không chút do dự ném quái chùy trong tay về phía đàn trùng, hai tay liên tục kháp quyết.

Nhất thời quái chùy trong lục diễm trùng trùng bỗng nhiên nổ tung, tám đầu bạch cốt khô lâu hiện lên quay tròn trên không hóa thành một bánh xe cực lớn, sau đó chúng lại há to miệng.

Lần này khô lâu không chỉ còn phun ra lục sắc quỷ diễm mà là một cỗ quái phong lạnh thấu xương, những nơi quái phong này đi qua thì quái trùng nơi đó đều nháy mắt hóa thành từng bông tuyết trắng lớn nhỏ không đều, tiếp theo không một tiếng động từ không trung rơi xuống như mưa.

Dưới sự liên thủ ra tay của ba tu sĩ Hợp Thể, ngay cả quái trùng bốn phía có vô cùng vô tận nhưng thế công cũng không khỏi bị chậm đi một chút. Ở phụ cận lập tức xuất hiện một khu vực trống cực lớn.

Con bọ ngựa mặt người ở hơn mười dặm bên ngoài thấy vậy thì khẽ hừ lạnh một tiếng, một cánh tay như liêm đao của nó khẽ điểm về ngân sắc vật thể trên hư không.

Vật thể hình quạt kia lập tức quay tròn, quái trùng từ bên trong chen chúc lao ra lại nhiều hơn phân nửa.

Nhưng trong lúc này, ba người Lục Túc đang vọt thẳng vào khoảng trống vừa tạo ra, pháp lực cả ba liên kết thành một thể, đột nhiên hóa thành một quang đoàn cực lớn bắn đi. Chỉ sau vài lần chớp lên đã vọt tới mép ngoài trùng hải.

Sau đó quang đoàn lại giải thể hóa thành ba đạo kinh hồng cực nhanh thoát khỏi trùng hải phóng về phía chân trời nhanh chóng đáo tẩu.

Bọ ngựa mặt người không ngờ rằng đối thủ không đánh mà chạy, nét mặt lộ rõ vẻ giận dữ. Trong miệng rít lên một tiếng dài, tất cả quái cùng cũng lập tức cuồn cuộn đuổi theo.

Chỉ thấy hai cánh của thanh sắc quái trùng chớp động phá không bay đi, không ngờ độn tốc của chúng quá kinh khủng không hề kém hơn đám người Lục Túc bao nhiêu.

Thân hình bọ ngựa mặt người cũng trở lên mơ hồ rồi biến mất tại chỗ. Ngay sau đó nó lại xuất hiện trên vật thể hình quạt, chớp mắt đã chui vào trong đó.

"Thánh Sào" vang lên từng tiếng ông ông, đình chỉ phun ra quái trùng rồi tự hóa thành một đoàn ngân quang bay đi.

Lúc này bốn phía quanh nó có vô số quái trùng vây quanh.

Chỉ một thoáng, ba người Lục Túc cùng đám trùng hải một chạy một đuổi biến mất ở khu vực phụ cận không còn thấy bóng dáng.

Tại nơi khác, ngay lúc Hàn Lập bị cuốn vào trong khe hở không gian thì thân hình Mộc Thanh được vô số lục sắc quang điểm bao phủ đang lơ lửng ở hải vực. Nàng nhìn phiến hắc sắc vụ khí bên dưới, vẻ mặt trù trừ khó quyết.

oOo

"Nơi này hình như là…" Tại một phiến hắc sắc vụ khí khác, có một bóng người đứng trong hôi sắc quang hà đang đánh giá xung quanh, trong miệng thốt lên một tiếng.

Người này toàn thân thanh bào, độ khoảng hơn hai mươi tuổi đang nhíu mày đánh giá. Đây chính là Hàn Lập mới rời khỏi Minh Hà chi địa.

Hắn qua cơn choáng váng khi truyền tống tỉnh lại thì lập tức phát hiện thân mình đang ở trong màn hắc vụ này.

Cũng may hắn đã sớm tu luyện Nguyên Từ Thần Quang đến mức thu phát tùy tâm nên không cần thôi động cũng tự động bảo hộ hắn vào bên trong.

Hiện tại, hắn không khỏi ngẩng đầu nhìn lên trên trời.

Chỉ thấy phía trên bầu trời, khe hở không gian đã khép lại hơn một nửa, dưới sự quan sát của hắn trong chớp mắt đã biến mất không thấy bóng dáng, phảng phất như chưa từng xuất hiện.

Tuy rằng chỉ trong nháy mắt khi khe hở không gian khép lại nhưng Hàn Lập phát hiện có vô số hắc vụ theo đó tuôn ra dung nhập vào hắc vụ nơi này, không thể phân biệt.

"Chẳng lẽ vụ khí nơi này đều tuôn ra theo khe hở không gian đó?" Trong lòng Hàn Lập tự hỏi. Tiếp đó hắn lại quan sát xung quanh để tìm hiểu nơi mình đứng là đâu.

Chỉ là thần niệm của hắn mới vượt qua được trăm trượng thì lập tức bị đầy ngược lại, không thể tiến xa hơn.

Hàn Lập nhíu mày, khẽ sờ cằm, hắn dường như chợt nhớ ra điều gì, nét mặt hiện rõ vẻ kỳ quái.

Hai tay hắn nhanh chóng áp lại rồi tách ra, bông nhiên trên bàn tay hắn lóe lên thanh quang, một gốc linh thảo cao vài tấc xuất hiện trên tay.

Hắn phất tay ném gốc linh thảo này từ trong hà quang ra ngoài.

Kết quá xảy ra thật khó có thể tin! Chỉ thấy gốc linh thảo vừa mới tiếp xúc với hắc sắc vụ khí đã lập tức khô vàng héo úa, khi rơi xuống mặt đất đã hóa thành tro bụi biến mất.

"Hắc Minh Vụ!" Hàn Lập hít sâu một hơi, rốt cục cũng biết nơi mình đang đứng là đâu.

Hắn lại bị truyền tống đến nơi này - Hắc Ẩn sơn mạch trên cự đạo trong khu vực của Phi Linh Tộc. Rõ ràng đây là Hắc Minh vụ hải mà ngày đó hắn không đi vào.

Ngày đó hắn cũng kiểm tra qua một chút phát hiện âm khí bên trong rất nặng, có khả năng hấp thu linh khí của cây cỏ. Hắn lúc đó do nóng lòng đột phá bình cảnh nên có chút kiêng kỵ vụ hải quỷ dị này, cho nên mới không mạo hiểm đi vào trong xem xét.

Hiện giờ hắn vừa rời khỏi Minh Hà chi địa thì lại bị truyền tống tới đây. Liên hệ với hắc khí tuôn ra từ khe hở không gian mà nói thì vụ hải nơi này hình thành hẳn là có liên quan đến Minh Hà chi địa.

Chẳng qua cho dù âm khí ở Minh Hà chi địa cũng không đáng sợ như hắc vụ nơi đây.

Trong hắc vụ này khẳng định còn có điều gì đó cổ quái.

Ánh mắt Hàn Lập chớp động, trong nháy mắt đưa ra phán đoán của mình.

Cho dù thế nào đi nữa thì đây cũng không phải nơi tốt lành, hắn cần nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Trong lòng nghĩ vậy, thanh quang trên người Hàn Lập chợt léo, lập tức đằng không bay lên.

Kết quả, hai chân hắn vừa mới rời mặt đất được hơn một trượng thì vụ khí xung quanh liền ập đến khiến độn quang trên người Hàn Lập tản đi, cả người hắn mất trọng tâm rơi thẳng xuống dưới.

"Cấm không cấm chế!" Trong lòng Hàn Lập rùng mình.

Hiện tại, rốt cục hắn cũng có phần hiểu được vì sao người Thiên Bằng Tộc lại kiêng kỵ vụ hải này như vậy, thậm chí không cử người tới ở trên đảo này.

Đối với Thiên Bằng Tộc thờ phụng Côn Bằng như thần linh mà nói thì cấm không cấm chế đương nhiên là cực kỳ nguy hiểm. Hơn phân nửa công pháp của Thiên Bằng Tộc đều nằm ở đôi cánh sau lưng, một khi không thể phi hành thì chỉ sợ cũng phế hơn một nửa công pháp thần thông.

Đây có thể là một trong những nguyên do.

Cũng có thể từ khe hở không gian tràn ra vụ khí mang theo khí tức Minh Hà chi địa khiến Thiên Bằng Tộc không cảm thấy thoải mái, dù sao Minh Hà chi địa có đến chín phần mười là do thân thể La Hầu biến thành. Bởi vậy Thiên Bằng Tộc mang huyết mạch Côn Bằng cảm thấy khó chịu là đương nhiên.

Chẳng qua hết thảy mới chỉ là suy đoán của Hàn Lập mà thôi, còn cụ thể còn có nguyên nhân cổ quái nào thì chỉ trưởng lão trong Thiên Bằng Tộc mới biết.

Hắn tuy từng làm Thánh Tử Thiên Bằng Tộc nhưng v ẫn không thể tiếp xúc với việc này nên không thể biết được nguyên do bên trong.

Nhưng cho dù không thể phi độn quả thực tạo ra không ít ảnh hưởng cho Hàn Lập nhưng cũng không thể giữ chân được hắn.

Lấy thân thể mạnh mẽ của hắn, cho dù chạy dưới mặt đất cũng rất nhanh có thể đi ra khỏi vụ hải này. Điều duy nhất cần cẩn thận chính là ở hắc vụ này không biết còn có thứ cổ quái gì hay cấm chế khó lòng phòng bị nào không.

Hàn Lập đương nhiên không đứng nguyên tại chỗ mà chờ đợi, sau khi hắn phân tích kỹ càng thì lập thức phóng xuất toàn bộ thần niệm xác định phương hướng rồi sải chân bước đi
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!