"Lam đạo hữu cần gì sốt ruột như thế, ta mượn sức Hàn đạo hữu không phải vì tu vi hắn, mà là vì thần lôi chi lực, dù tu vi có thể thấp hơn một hai cấp, nhưng nếu có thể phát ra Ích Tà Thần Lôi thì…" Mộc Thanh trong hắc quang cười khẽ nói.
"Ích Tà Thần Lôi nào có thể dễ nắm như vậy, hiển nhiên tu vi càng cao thì mới nắm càng chắc. Ta rất hoài nghi một gã Linh Tương Kỳ có thể thật sự phát huy uy lực thần lôi. Nếu ta nhớ không lầm thì muốn chính thức khu động uy lực Ích Tà Thần Lôi, ít nhất cũng phải đạt cảnh giới Linh Suất Sơ Kỳ." Lần này là một người trong hai gã huyết bào nhân nói, thanh âm quái dị giống như kim thạch.
"Điểm này thì Huyết huynh cứ yên tâm! Hàn đạo hữu mặc dù chỉ là Linh Tương Hậu Kỳ, nhưng nói về pháp lực tinh thuần thì chỉ thấp hơn Linh Suất Sơ Kỳ một chút mà thôi, tin rằng hoàn toàn có thể làm được việc này. Hay là Huyết huynh có thủ đoạn gì khác, có thể ổn thỏa bài trừ Minh Hà cấm chế, làm cho Hàn đạo hữu ngay cả một cơ hội thử cũng không có." Bộ dáng Mộc Thanh thâm ý sâu sắc.
"Nếu người này thật sự có thể giúp chúng ta bài trừ cấm chế thì tất nhiên là chuyện tốt, lão phu không có ý ngăn trở, chỉ là rất quan tâm mà thôi. Tiên tử đừng bắt bẻ ý tứ lão phu." Một huyết bào nhân khác mở miệng nói, thanh âm giống y đúc người huyết bào nhân thứ nhất, phảng phất như cùng một người. Mộc Thanh không để ý, lạnh nhạt nói:
"Nếu Huyết huynh không có ý kiến gì với Hàn đạo hữu thì tốt, vậy không biết Lục Túc huynh cùng Lam tỷ tỷ cảm thấy thế nào?" "Nếu có lợi cho đại sự của chúng ta thì ta ủng hộ." Thần bí nhân đầu đội áo choàng đen bình tĩnh trả lời, nhưng mỹ phụ tóc bạc lại nhíu mày, như đang định giá gì đó.
"Như thế nào, Lam tỷ tỷ không đồng ý sao?" Ánh mắt Mộc Thanh chợt lóe hỏi.
"Không có gì, chỉ là tinh hồn người này cực kỳ cường đại, nguyên bổn ta muốn dùng hồn phách hắn luyện chế thành một ngân giáp quỷ vương, nay lại phải từ bỏ. Mà người này là do ta và Địa Huyết phát hiện trước, Mộc Thanh muội muội cứ như vậy giữ người, không cảm thấy có chút không ổn sao?" Mỹ phụ tóc bạc chậm rãi nói.
"Ha ha, hóa ra Lam tỷ tỷ muốn tự mình chỉ giáo Hàn đạo hữu, nhưng theo ta được biết, công pháp của tỷ tỷ khắc với thần lôi, như thế nào lại có thể chỉ cho người khác học thần lôi chi đạo. Nếu chậm trễ đại sự thì chẳng phải là hối hận cả đời sao?" Mộc Thanh cười nhẹ nói.
"Có đúng vậy không? Nghe khẩu khí của Mộc muội muội thì hình như cũng hiểu về Ích Tà Thần Lôi, còn nếu như chưa tu luyện qua thần thông này thì lão thân chỉ điểm hắn cũng không có gì là không được." Mỹ phụ tóc bạc cười lạnh nói.
"Thiếp thân là Mộc Linh Chi Thể ngưng hình, Ích Tà Thần Lôi tại thời thượng cổ, xếp vào nhóm ngũ hành thần lôi trong Mộc Thần Lôi. Nếu tiểu muội tự mình chỉ giáo thì chung quy vẫn hơn những người khác." Sắc mặt Mộc Thanh âm trầm.
"Cái này không cần thiết, nếu nói về tuổi tác thì lão thân chỉ thấp hơn Lục Túc đạo hữu, tu luyện lâu như thế, đủ để bù vào chút thiên phú ấy của Mộc muội muội." Mỹ phụ không khách khí nói.
Nghe vậy, sắc măt Mộc Thanh khẽ biến, đang muốn nói gì thì thần bí nhân gọi là Lục Túc kia đột nhiên mở miệng:
"Hai vị đạo hữu không nên tranh chấp, trước tiên để ta xác nhận Hàn đạo hữu có Ích Tà Thần Lôi không đã, chuyện khác tính sau."Lục Túc hiển nhiên là người có uy tín cực cao, hơn nữa mỹ phụ và Mộc Thanh cũng có chút kiêng kỵ, sau khi nhìn nhau một cái thì mỹ phụ không nói thêm gì nữa, Mộc Thanh thì quay đầu lại bình tĩnh nói với Hàn Lập.
"Đoạn hội thoại vừa rồi có lẽ ngươi cũng nghe được. Hàn đạo hữu có thể đem Ích Tà Thần Lôi phóng ra một lần không, để mấy người chúng ta xác định một chút. Việc này có quan hệ không nhỏ, nghĩ rằng Hàn đạo hữu sẽ không cự tuyệt." Hàn Lập lộ vẻ cười khổ, không nói nhảm, hai tay bắt quyết.
Nhất thời tiếng sét đánh
"Oanh long long" phát ra, kim quang trên người Hàn Lập đại phóng, vô số tinh tế điện ti từ trong cơ thể hiện ra, trong nháy mắt hóa thành mấy đạo kim hồ tho to quấn quanh người, thanh thế cực kỳ kinh người.
Đám người mỹ phụ, Lục Túc nhìn kim hồ không chớp mắt, ngay cả khi Mộc Thanh đã gặp qua một lần cũng không ngoại lệ. Tay áo Lục Túc hướng phía Hàn Lập phất một cái, một cổ âm phong lao thẳng đến. Hàn Lập nhíu mày, điểm một chỉ, một đạo kim hồ chợt lóe lên nghênh đón.
"Ầm ầm", kim hồ vừa tiếp xúc với hắc phong thì lập tức bạo liệt, nơi kim quang đi qua, hắc phong giống như băng tuyết tan chảy.
"Không sai, quả nhiên là Ích Tà Thần Lôi!" Lục Túc gật đầu, trong lời nói có vài phần vui mừng.
"Ích Tà Thần Lôi trình độ này, đạo hữu đại khái có thể thả ra mấy đạo?"Một vị trong huyết bào nhân đột nhiên hỏi.
"Đại khái là hai mươi đạo, nhưng mỗi lần phóng thích thì phải chờ rất lôi mới có thể khôi phục như ban đầu."Ánh mắt Hàn Lập chợt lóe, trả lời. Hắn đem số lượng có thể khu sử Ích Tà Thần Lôi giảm đi hai phần ba, căn bản không nói chi tiết.
"Hai mươi đạo, cũng đủ dùng." Nghe Hàn Lập nói vậy, một gã huyết bào nhân khác vừa vui mừng lẫn sợ hãi cười rộ lên.
"Không sai, ngay cả Minh Hà cấm chế lợi hại, nhưng dưới công kích của nhiều thần lôi như vậy, tuyệt đối không thể duy trì. Tốt lắm, người không có vấn đề, tiếp theo sẽ thảo luận về vấn đề của Hàn đạo hữu. Ta và Huyết đạo hữu thì không hiểu rõ đối với thần lôi chi mộc, sẽ không tham dự vào việc này. Mấu chốt bây giờ là Mộc tiên tử và Lam đạo hữu đều muốn Hàn đạo hữu theo mình học khu lôi chi đạo, việc này thật sự có chút khó giải quyết. Ta nghĩ thế này, từ bây giờ đến lúc diễn ra đại sự còn mấy năm thời gian, hai năm đầu để hắn theo Mộc tiên tử học khu lôi chi đạo, hai năm sau lại làm môn hạ của Lam đạo hữu. Hai năm cuối cùng sẽ để Hàn đạo hữu tự mình lĩnh ngộ. Hai vị thấy được chứ!"Lục Túc không chút cảm tình nói, nghe Lục Túc nói thế, mỹ phụ cùng Mộc Thanh đều giật mình.
"Ha ha, Lục Túc huynh đề nghị rất tốt, ta xem hai vị đạo hữu không nên cãi nhau nữ, cứ làm như thế là được." Một gã huyết bào nhân xoa tay nói.
"Nếu Lục Túc đạo hữu và Địa Huyết cũng cảm thấy cách này tốt thì lão thân không có ý kiến gì." Mỹ phụ tóc bạc trầm ngâm một chút rồi chậm rãi gật đầu đồng ý, nhưng Mộc Thanh thì lại không nói gì.
"Như thế nào, Mộc tiên tử cảm thấy cách này không được sao?" Ánh mắt Lục Túc trong áo choàng lạnh lẽo, trầm giọng hỏi.
"Đương nhiên không phải, cứ y như lời ba vị." Mộc Thanh rùng mình, sau một hồi lâu thì miễn cưỡng cười nói.
"Tốt, tất cả chỉ là chuyện nhỏ, mưu đồ đại sự mới chuyện lớn. Hàn đạo hữu, cho ngươi thời gian sáu năm, nếu trong sáu năm có thể luyện thành công khu lôi chi đạo mà ta truyền thụ, phát ra uy lực chính thức của Ích Tà Thần Lôi thì ta sẽ mang ngươi đến một nơi thần bí, nơi đó có rất nhiều thứ tốt chờ ngươi. Nhưng nếu ngược lại, ngươi trong vòng sáu năm không thể nắm giữ được uy lực chính thức của thần lôi thì đến lúc đó….hắc hắc." Một gã huyết bào nhân cười, nhìn Hàn Lập uy hiếp nói. Mặc dù hắn chưa nói xong, nhưng ý tứ trong đó thì ai cũng hiểu được. Hàn Lập sau khi nghe xong thì sắc mặt có chút khó coi.
"Hàn đạo hữu cứ việc yên tâm, ngươi còn trẻ mà đã có thần thông như vậy, nghĩ rằng thiên phú phải hơn người, sáu năm tu thành thần lôi pháp môn thì tuyệt không thành vấn đề. Nhưng vì phòng ngừa đạo hữu có tâm tư gì khác, ta sẽ hạ chút cấm chế nhỏ trên người đạo hữu." Mỹ phụ tóc bạc nói, đột nhiên khoát tay, một đạo hôi ti không chút dấu hiệu bắn nhanh ra, sau khi chợt lóe thì đã tới ngay trước người Hàn Lập.
Sắc mặt Hàn Lập đại biến, thân hình dưới tiềm thức muốn tránh, nhưng không gian gần đó lại ba động, tiếp theo đầu vai bị một cổ cự lực vô hình đè xuống. Thân hình hắn ngưng trệ, không thể động đậy.
Hàn Lập nhíu mày, tâm niệm xoay chuyển nhanh như điện, không hề điều động thần lực giãy dụa, chỉ là hôi ti chợt lóe quang mang rồi chui vào thân thể hắn không thấy bóng dáng.
Cơ hồ đồng thời trong lúc đó, Lục Túc, Mộc Thanh, Địa Huyết cũng đều lần lượt thả ra một đoàn hắc khí, một đoàn lục quang cùng một đoàn huyết vụ, đồng dạng đều chui vào thân thể Mộc Thanh. Lúc này Hàn Lập chỉ cảm thấy cự lực trên người mất đi, thân thể lần nữa khôi phục tự do. Thần niệm vội đảo qua tình huống trong cơ thể, Hàn Lập có chút rầu rĩ.
Trong cơ thể hắn có bốn loại tiêu ký, tuy không có hại gì nhưng nếu hắn muốn đào tẩu thì cực kỳ khó.
"Hàn đạo hữu, trước tiên ngươi cứ ở lại Mộc Tiên Cốc hai năm. Hai năm sau, Lam đạo hữu sẽ phái người đến gọi ngươi! Được rồi, việc này đến đây thôi, nói một chút về những chuyện quan trọng khác. Lam đạo hữu, nghe nói ngươi luyện chế huyền quỷ gần xong rồi, chỉ còn có…." Lục Túc chỉ nói với Hàn Lập hai câu, liền đổi đề tài khác. Mấy ngươi khác nghe vậy thì cũng tiếp lời, căn bản không cho Hàn Lập cơ hội nói chuyện, cũng không có ý định nghe hắn nói gì.
Trước mặt bốn gã yêu vương Hợp Thể Kỳ, Hàn Lập đích xác không có quyền nói chuyện, vô luận là nhân giới hay linh giới, các tộc đều lấy thực lực nói chuyện, chỉ là một gã Hóa Thần Kỳ, đối với những yêu vật này tại Địa Uyên thì thật sự rất nhỏ bé.
Ngay cả khi hắn buồn bực trong lòng thì cũng chỉ có thể yên lặng không nói, đồng thời âm thầm tự định giá những lời đối phương nói. Nội dung những yêu vương tại Địa Uyên này không nhiều lắm, nhưng hắn đại khái cũng nghe được một chút! Những người này quả nhiên muốn mượn uy lực Ích Tà Thần Lôi của hắn, muốn phá Minh Hà cấm chế gì đó.
Nhưng mấy người này nói cái gì mà
"Khu lôi chi đạo", uy lực chính thức của Ích Tà Thần Lôi, đây là cái gì? Chẳng lẽ Ích Tà Thần Lôi còn có pháp quyết khu sử đặc biệt khác? Hàn Lập nghĩ mãi vẫn không thông, đột nhiên hắn dường như cảm ứng được có người nhìn mình, hắn thoáng nhìn lại, vừa lúc chạm ánh mắt với một diệu linh nữ tử. Đúng là Nguyên Dao, Nguyên Dao thấy Hàn Lập nhìn lại, thế nhưng thần sắc vẫn thản nhiên, không có chút biểu tình.
Bất quá thần sắc Hàn Lập vừa động, sau một lúc lâu mới không chút hoang mang thu hồi ánh mắt.