Ngắn ngủi chỉ trong nửa năm,trưởng lão cấp độ Nguyên Anh của Âm La Tông đã tổn thất hơn phân nửa,cơ hồ mỗi tháng đều có một vị Nguyên Anh tu sĩ ngã xuống,hơn nữa Âm La Tông tông chủ cũng đồng dạng mất tích làm cho thực lực của Âm La Tông đã suy yếu hơn phân nửa.Việc này chỉ ngừng khi triệu hổi tất cả các vị trưởng lão quay lại tông môn liên thủ ứng phó nhưng cũng làm cho cao tầng Âm La Tông cảm thấy cực kỳ bất an,chỉ biết thở dài một hơi.
Bởi vì sự kiện này quá mức ầm ĩ nên cho dù Âm La Tông liều mạng ém nhẹm xuống nhưng vẫn không tránh khỏi thông tin bị lộ ra ngoài.
Kể từ đó,vốn các tông môn bằng mặt nhưng không bằng lòng bắt đầu kiềm chế không được, đều phái ra số lượng lớn tu sĩ xông vào địa bàn của Âm La Tông,bắt đầu quá trình xâm lược.
Còn các vị trưởng lão của Âm La Tông thì liều mạng tập trung lực lượng phản kích nhưng những người còn tỉnh táo thì đều nhận ra Âm La Tông đã không thể duy trì được nữa rồi.Dù sao tại thời kỳ hoàng kim,Âm La Tông đã đắc tội với rất nhiều tông môn khác nên với xu thế hiện tại,người bỏ đá xuống giếng tất nhiên không ít.
Các thế lực phụ cận với Âm La Tông thì vô luận là Chính-Ma tông môn đều tăng cường hoạt động.
Tại một phiến núi hoang vu,có hơn mười tu sĩ đang tập trung lại,phân chia thành hai phái rõ ràng,đứng ở giữa có hai gã thiếu niên một người chỉ huy một thanh phi kiếm màu xanh còn người kia thì sử dụng thanh phi dao màu đỏ lửa tranh đấu.Thế công của hai người va chạm vào nhau toé lửa,đồng thời phát ra tiếng gầm rú.Mà các tu sĩ đang quan chiến thì trên mặt đều mang vẻ hưng phấn,khe khẽ trao đổi với nhau không ngừng.
Tất cả những người này đều là những nam nữ tu sĩ trẻ tuổi,đều có tu vi Luyện Khí kỳ,ngay cả một người Trúc Cơ kỳ cũng không có.Nhưng theo trang phục của họ thì có lẽ là đệ tử cấp thấp của một thế gia hoặc tông môn nho nhỏ phụ cận.Nhưng chẳng biết tại sao lại tụ tập đến đây tranh đấu.
Thanh sắc phi kiếm cùng hoả hồng phi đao tranh đấu với nhau một lúc,sau đó thanh quang tựa hồ chiếm thế thượng phong,dần dần áp chế hoả quang lui lại.
"Chậc chậc,thanh linh kiếm này uy lực thật không nhỏ,xem ra lần này Lâm sư huynh lại thắng rồi."Một cô gái xinh đẹp thấy vậy thản nhiên cười,hướng một thiếu niên bên cạnh nói.
"Hừ,cái này thì tính là gì,nếu không phải hắn xuất thân từ Lâm gia thì làm sao tu vi mới ở Luyện Khí kỳ mà đã sở hữu một thanh trung giai linh khí.Nhờ thế khi giao thủ chiếm tiện nghi không nhỏ.Nếu ta mà có một kiện trung giai linh khí như thế thì tuyệt đối sẽ không bại dưới tay hắn."Nghe được lời này,thiếu niên trong lòng cảm thấy không thoải mái,lầm bầm vài tiếng.Chỉ là thanh âm của thiều niên cực kỳ nhỏ,tựa hồ sợ người khác nghe được.
Cô gái nghe những lời này thì khanh khách cười,tuy tuổi tác còn nhỏ nhưng đã phát ra vài phần mị ý.Nhưng chưa chờ cô gái nói gì thì thiếu niên ánh mặt vô ý đảo qua không trung,bỗng nhiên phát ra một tiếng thét kinh hãi.
"Làm sao vậy?"Thanh âm của cô gái có chút kinh nghi,cũng quay lại nhìn phía xa.
Trên gương mặt xinh đẹp của cô cũng đồng dạng phát ra biểu tình chấn động.
Chỉ thấy chách đó không xa lại có thêm một bóng người hư không xuất hiện.
Nhân ảnh này thật sự kỳ quái,tuy rõ ràng là một gã nam tử nhưng sau lưng lại có một đôi cánh lớn,trên mặt của đôi cánh còn có hồ quang xanh trắng chớp động không ngừng,nhưng lại không hề phát ra âm thanh gì.
Các đê giai tu sĩ đang đứng bên dưới thế mà không một ai phát hiện sự tồn tại của người này.
Nếu không phải thiếu niên kia vô ý nhìn qua hướng này chỉ sợ vẫn không ai biết gì.
Mà nam tử này đang để hai tay sau lưng,đứng cách cô gái không xa,chỉ ngẩng đầu nhìn lại,tựa hồ đang xem xét đồ vật gì đó.Nhưng bốn phía đều bị bạch vân bao phủ,ngoài ra thì trống rỗng,căn bản không có vật gì khác tồn tại.
"Đây là cái gì, chẳng lẽ là cao giai yêu thú?"cô gái này xuất thân từ một tu tiên tiểu thế gia,cũng đã từng xem qua một ít điển tịch,tất nhiên biết sự biến hoá của yêu thú,sắc mặt trắng bệch thất thanh nói.
"Không có khả năng,Hoắc Châu chúng ta mặc dù hẻo lánh nhưng cũng không thể có cao giai yêu thú hiện thân.Hơn phân nửa là một vị tiền bối nào đó!"Thiếu niên kia trợn mắt há hốc mồm,thế nhưng rất nhanh đã đưa ra đáp án chính xác,thật sự là không tệ.
Nói cũng kì quái,khoảng cách song phuong rõ ràng khá xa thế nhưng tên nam tử lưng đeo cánh kia tựa hồ nghe thấy họ trò chuyện,đột nhiên quay đầu lại nhìn bọn họ.
Đúng lúc này ánh mắt hai người giao nhau.
Kết quả là đôi thanh thiếu niên vừa thấy được khuôn mặt của đối phương thì thần sắc hoảng sợ.
Đây cũng không phải vì khuôn mặt đối phương khiến người ta sợ hãi!Nói thật thì người này ngoại trừ đôi mắt trong suốt cực kỳ,thế nào cũng chỉ là một gã thanh niên tướng mạo bình thường mà thôi.Nhưng làm cho hai người sợ hãi chính là trên mặt thanh niên này lại nhiều ra một con mắt đen thui nữa.Con mắt này thần sắc đờ đẫn,không chút biểu tình làm cho người ta vừa nhìn thấy đã phát lạnh.