Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

PHÀM NHÂN TU TIÊN CHI TIÊN GIỚI THIÊN (PHÀM NHÂN TU TIÊN 2)

Dịch: Độc Hành

Nhóm dịch Phàm Nhân Tông

"Mạc đạo hữu, hiện tại Phù Vân sơn mạch nguy cơ trùng trùng, tu vi ngươi mặc dù không thấp, nhưng lưu lại thực sự quá nguy hiểm." Đoạn Dữ Tai vội vàng nói.

Mấy người Cảnh Dương thượng nhân cũng đều gật đầu phụ họa, lên tiếng thuyết phục.

"Đa tạ hảo ý chư vị, tiểu nữ đã từng thề, muốn ở lại Dã Hạc Cốc này chờ một người trở về." Mạc Vô Tuyết lắc đầu, thần sắc kiên định nói.

Ngu Tử Kỳ nghe lời này, sắc mặt chợt trắng nhợt, cúi đầu xuống.

Thần sắc hai người biến hóa rất nhỏ nhưng Hàn Lập đều nhìn thấy, nhíu mày một cái, không nói gì.

Xem bộ dạng này, Ngu Tử Kỳ cũng đã nói rõ cõi lòng với Mạc Vô Tuyết, chỉ là giữa hai người tựa hồ còn có gút mắc gì đó.

Ba người Nhiệt Hỏa Tiên Tôn nhìn nhau một cái, cũng không mở miệng nữa.

Việc quan hệ nam nữ, bọn họ là ngoại nhân cũng không tiện xen vào.

"Làm phiền Cảnh Dương đạo hữu đưa Ngu đạo hữu đến Bách Tạo sơn, an bài thích đáng, thương thế hắn còn chưa có lành, vẫn cần phải tiếp tục tĩnh dưỡng một thời gian." Mạc Vô Tuyết nhìn về phía Cảnh Dương thượng nhân, nói.

Cảnh Dương thượng nhân nghe vậy, đang muốn mở miệng đáp ứng.

"Nếu như ngươi không chịu rời đi, ta cũng lưu lại cùng ngươi." Ngu Tử Kỳ chợt đứng lên, nói.

Trong mắt Mạc Vô Tuyết lộ ra vẻ phức tạp, mí mắt cụp xuống, âm thầm thở dài, nhưng cũng không có mở miệng cự tuyệt.

Bốn người còn lại đưa mắt nhìn nhau, tạm thời không có ai mở miệng.

"Hai vị đã quyết định tiếp tục lưu lại nơi này, chúng ta cũng không tiện nói thêm, sau đó ta sẽ bố trí cấm chế độc nhất của Bách Tạo Sơn ở bên ngoài Dã Hạc Cốc, tin tưởng có thể có chút tác dụng chấn nhiếp. Hai vị bảo trọng." Cảnh Dương thượng nhân ngừng lại, nói.

"Đa tạ Cảnh Dương đạo hữu." Mạc Vô Tuyết lộ vẻ cảm kích, đứng dậy vén áo thi lễ với Cảnh Dương thượng nhân.

Nàng lựa chọn lưu lại, cũng không sợ sinh tử, uy danh Bách Tạo sơn lan xa Hắc Sơn Tiên Vực, ở phụ cận Tụ Côn thành càng như sấm bên tai, không người nào dám can đảm khinh phạm.

Có tầng cấm chế này, bọn họ đợi trong cốc sẽ an toàn hơn nhiều.

Ngu Tử Kỳ cũng vội vàng đứng dậy, ngỏ ý cảm ơn.

Mấy người lại đàm luận một lát, sau đó đường ai nấy đi, về sớm chuẩn bị. Cảnh Dương thượng nhân đi đến bên ngoài sơn cốc, bắt đầu bố trí cấm chế.

Mạc Vô Tuyết cũng đứng dậy trở về động phủ, rất nhanh nơi đây chỉ còn lại hai người Hàn Lập và Ngu Tử Kỳ.

Ngu Tử Kỳ si ngốc nhìn bóng lưng Mạc Vô Tuyết, thẳng đến khi nàng vào động phủ, mới thu tầm mắt lại.

Hàn Lập thấy cảnh này, trong lòng âm thầm cảm thán sự si tình của đối phương.

Chỉ là liên quan tới vấn đề tình cảm hai người, hắn không tiện nhúng tay vào.

Bất quá trong đám người tại đây tụ tập bèo nước gặp nhau, hắn vẫn cảm nhận được một chút ý vị tình bạn ôn nhu, điều này ở tu tiên giới tàn khốc là điều hết sức đáng quý, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn nguyện ý xuất thủ tương trợ những người này.

Có lẽ chỉ cần buông bỏ truy tìm dục vọng danh lợi, mới có thể nhặt lên một chút tình cảm quý giá, nhưng thế giới này lại không hợp nhau, chớp mắt là đã trôi qua.

"Ngu đạo hữu, người hãy cầm những đan dược này, nó có tác dụng trợ giúp khôi phục thương thế của ngươi." Trong lòng Hàn Lập thở dài, lật tay lấy ra một trữ vật giới chỉ, đưa tới.

"Lúc trước tại hạ được Lệ đạo hữu cứu giúp, đã nhận rất nhiều tình cảm, làm sao có thể lại thu tiếp đan dược, chút thương thế này dưỡng thương vài năm cũng sẽ khỏe. Đan dược trân quý, đạo hữu nên lưu lại chuẩn bị bất cứ tình huống nào a." Ngu Tử Kỳ vội vàng từ chối nói.

"Những đan dược này đã không còn giúp gì cho ta nữa, Ngu đạo hữu không cần từ chối, thương thế ngươi lành sớm, Mạc đạo hữu cũng sẽ an tâm hơn." Hàn Lập không nói nhiều lời, đặt trữ vật giới chỉ bên cạnh Ngu Tử Kỳ.

Ngu Tử Kỳ nghe lời này, im lặng một lát, không tiếp tục từ chối nữa, mặt lộ vẻ uể oải thì thào nói ra: "Nói cho cùng, là do thực lực ta không đủ..."

"Ngu đạo hữu không cần nản chí, tư chất ngươi không kém, ngày khác chưa chắc không thể tiến lên cấp Kim Tiên." Hàn Lập vỗ vỗ bả vai Ngu Tử Kỳ, nói.

"Có lẽ như vậy mới được coi trọng." Ngu Tử Kỳ cười khổ nói.

"Ngu đạo hữu, chúng ta từ biệt, sau này gặp lại, bảo trọng." Ánh mắt Hàn Lập chớp lên, chăp tay một cái với Ngu Tử Kỳ, nói.

"Ngươi lại đi nhanh như vậy?" Ngu Tử Kỳ khẽ giật mình, bất ngờ nói.

Hàn Lập im lặng không nói gì gật gật đầu, quay người bay ra ngoài cốc.

Ngu Tử Kỳ đưa mắt nhìn Hàn Lập nơi xa, sau một hồi lâu mới thu tầm mắt lại, cầm lấy chiếc nhẫn trữ vật kia, thần thức chui vào trong đó, chợt sửng sốt.

Trong trữ vật giới chỉ trừ một ít đan dược chữa thương, thình lình còn có Chung Cốc Đan, dùng để cũng cố đan điền, còn có mấy loại đan dược phụ trợ tiến giai Kim Tiên.

Nhiều đan dược trân quý như vậy, đủ trợ giúp gã bước qua bình cảnh tiến lên Kim Tiên.

"Lệ đạo hữu, phần ân tình này ta sẽ không quên... Nếu kiếp nạn này ta không chết, tất báo ân tình này." Ngu Tử Kỳ cầm chặt trữ vật giới chỉ, quay người đi về hướng động phủ, thầm nghĩ trong lòng.

...

Hàn Lập phi thân ra Dã Hạc Cốc, Cảnh Dương thượng nhân đang đứng ở ngoài cốc, tựa hồ đang chờ hắn.

"Lệ đạo hữu, nhanh như vậy đã muốn rời khỏi?" Cảnh Dương thượng nhân chào đón.

"Ừ, tất nhiên sớm tối đều phải đi, từ đầu Lệ mỗ đã muốn rời đi, không ngờ lại muộn như vậy." Hàn Lập ừ một tiếng, cười nói.

"Lệ đạo hữu, ngươi quả thực không có hứng thú gia nhập Bách Tạo sơn à? Nếu có yêu cầu gì, cứ việc nói thẳng." Cảnh Dương thượng nhân tựa hồ vẫn chưa từ bỏ ý định, hỏi lần nữa.

"Đa tạ Cảnh Dương đạo hữu coi trọng, bất quá so với việc gia nhập một thế lực, Lệ mỗ vẫn ưa thích tự do tự tại hơn." Hàn Lập cười nói.

"Ai, ngay từ đầu nhìn thấy ánh mắt Lệ đạo hữu, ta liền biết ngươi là người truy cầu tự do, tất nhiên mọi người đều có chí hướng khác nhau, tại hạ cũng không miễn cưỡng." Cảnh Dương thượng nhân cầm bầu rượu lên, mãnh liệt uống một hớp, lắc đầu cười khổ, tựa hồ đã chịu từ bỏ.

Hàn Lập mỉm cười, không nói gì.

"Bất quá ngươi và ta cũng là bạn tốt, giữa các phó sơn chủ Bách Tạo sơn cạnh tranh cực kỳ kịch liệt, nếu ngày sau có chỗ cần Lệ đạo hữu hỗ trợ, ngươi cũng không thể từ chối a." Cảnh Dương thượng nhân trung thực không khách khí nói.

"Cái này đương nhiên." Hàn Lập gật đầu.

"Vậy là tốt rồi. Đúng rồi, vẫn có một chuyện sợ là để đạo hữu phải thất vọng, lúc trước ngươi nhờ ta tìm kiếm phương pháp khu trừ sát khí, mặc dù ta đã phân phó, nhưng vẫn chưa tìm được." Cảnh Dương thượng nhân nói.

"Không sao, khu trừ sát khí há lại dễ tìm được như vậy, làm phiền Cảnh Dương đạo hữu tiếp tục giúp ta tìm một chút. Ta còn có một thứ đồ vật, làm phiền Cảnh Dương đạo hữu giúp ta thu thập một chút." Trong lòng Hàn Lập thoáng có chút thất vọng, lập tức nói.

"A, là thứ gì, Lệ đạo hữu cứ nói." Cảnh Dương thượng nhân nói.

"Đồ vật ẩn chứa lực lượng Thời Gian pháp tắc, bất kể tài liệu, hay là tiên khí đều được." Hàn Lập nói ra.

Lần trước hắn gia tăng tám sợi tơ Thời Gian pháp tắc, tốc độ khôi phục Thời gian đạo văn trên Chân Ngôn Bảo Luân tăng lên lần nữa, bây giờ đã khôi phục hoàn toàn.

Tốc độ khôi phục đạo văn trên Chân Ngôn Bảo Luân vẫn còn có thể gia tăng, hắn muốn nhìn một chút Thời gian đạo văn tiếp tục gia tăng, có sinh ra ảnh hưởng với xuyên không của Chưởng Thiên bình hay không.

"Vật ẩn chứa Thời Gian pháp tắc..." Chân mày Cảnh Dương thượng nhân khẽ động, mặt lộ vẻ do dự, lập tức đưa tay lấy ra một vật, là một chiếc khoá nhỏ màu vàng nhạt.

Một cỗ chấn động Thời Gian pháp tắc vô cùng mãnh liệt từ trên khoá nhỏ màu vàng tản ra, hơn xa những vật Hàn Lập đạt được lúc trước như Đoạn Thì Hồ, thước gỗ màu xanh.

Hàn Lập nhìn thấy khoá nhỏ kim sắc này, con mắt lập tức sáng lên.

"Đây là một kiện Tiên khí Thời Gian pháp tắc, mặc dù chỉ là cửu phẩm, nhưng ẩn chứa Tam Đại Chí Tôn pháp tắc, giá trị có thể so với thất phẩm tiên khí. Lần trước ta mượn ngươi tám vạn Tiên nguyên thạch, bây giờ ngươi lại rời đi, món nợ này ta cũng không muốn khất nợ, liền dùng chiếc khóa vàng này đền a." Trong mắt Cảnh Dương thượng nhân lóe lên một tia không nỡ, tay cầm khoá nhỏ kim sắc đưa cho Hàn Lập.

"Cửu phẩm tiên khí? Tiên khí vẫn còn có phân chia phẩm cấp, vì sao trước đây ta chưa bao giờ nghe thấy?" Hàn Lập tiếp nhận khóa vàng, vốn vui mừng, lại giật mình hỏi.

"Lệ đạo hữu không biết việc này cũng là chuyện bình thường, chỉ có tu sĩ Thái Ất cảnh mới biết được." Cảnh Dương thượng nhân thoáng có chút bất ngờ, tiếp đó lại cười cười, nói.

"Tuy rằng bảo vật có phẩm chất đầy đủ, lại ẩn chứa lực lượng pháp tắc, đều được gọi là tiên khí, bất quá giữa các tiên khí có khác biệt cực lớn. Bách Tạo sơn chúng ta căn cứ tiên khí ẩn chứa lực lượng pháp tắc nhiều hay ít, đánh giá chia làm chín phẩm cấp, thấp nhất là cửu phẩm, cao nhất là nhất phẩm, thanh khóa vàng này chính là cửu phẩm tiên khí." Cảnh Dương thượng nhân ngừng lại, tiếp tục nói.

"Chiếc khoá này ẩn chứa lực lượng Thời Gian pháp tắc mãnh liệt như thế, mới là cửu phẩm tiên khí. Như vậy tiên khí mà đại đa số tiên nhân sử dụng, chẳng phải là không ra gì?" Hàn Lập ngạc nhiên hỏi.

"Xác thực như vậy, nhập phẩm tiên khí phi thường trân quý, bình thường chỉ có tu sĩ Thái Ất cảnh mới có được, tiên khí trong tay các đạo hữu phía dưới Thái Ất cảnh đều không ra gì, dù sao đối với tu sĩ Kim Tiên trở xuống, có được một hai kiện tiên khí tiện tay đúng là không dễ, há lại quan tâm tới phẩm giai cao thấp?" Cảnh Dương thượng nhân cười nói.

"Thì ra là thế, thụ giáo." Hàn Lập gật gật đầu, nhìn về phía khóa vàng trong tay.

Vật này ẩn chứa Thời Gian pháp tắc vô cùng mãnh liệt, căn cứ theo lực lượng pháp tắc thì tiên khí trên người hắn cũng không có mấy món có thể so được với nó, chớ nói chi đền tám vạn Tiên nguyên thạch, dù thêm hai vạn Tiên nguyên thạch nữa, hắn cũng nguyện ý.

Cử động của Cảnh Dương thượng nhân lần này rõ ràng mang theo ý lôi kéo.

"Cảnh Dương đạo hữu dùng bảo vật này đền tám vạn Tiên nguyên thạch kia, có chút thua thiệt a, bất quá bảo vật này đúng là hữu dụng với ta, Lệ mỗ sẽ không chối từ, xem như ta thiếu Cảnh Dương đạo hữu một cái nhân tình." Hàn Lập thu hồi khoá nhỏ kim sắc, nhìn thật sâu Cảnh Dương thượng nhân, trịnh trọng nói.

"Ha ha, nhân tình chưa nói tới, có Lệ đạo hữu nói câu này là đủ rồi." Trong mắt Cảnh Dương thượng nhân lóe lên tia cười, gã đưa ra khóa nhỏ kim sắc, đúng là ý tứ này.

Gã hiểu rõ tính cách Hàn Lập, là người không tùy tiện nói ra, càng coi trọng lời hứa bản thân, lấy thân phận Thiên Đan Sư của đối phương, ngày sau nhất định có thể trợ giúp cho mình rất lớn.

Hai người lại nói chuyện phiếm vài câu, sau đó cáo từ chia tay.

Hàn Lập đang muốn phi độn rời đi, trong đầu bỗng vang lên một thanh âm: "Bất kể Lệ đạo hữu đi nơi nào, khối lệnh bài trưởng lão Hỏa Diệp tông ta đưa ngươi, tuyệt đối không nên sử dụng nữa."

Thân hình hắn chợt dừng lại, nhìn lại hướng bên trong Dã Hạc Cốc, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.

Thanh âm vừa rồi chính là Nhiệt Hỏa Tiên Tôn.

Mà trong động phủ Nhiệt Hỏa Tiên Tôn, giờ phút này cũng không có bóng người, chỉ có một ít rung động không gian nhàn nhạt đang chập chờn, rất nhanh cũng biến mất.

Tuy động phủ Nhiệt Hỏa Tiên Tôn có cấm chế, nhưng ngăn không được Cửu U Ma Đồng của hắn.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!