Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Phàm Nhân Quyết - Giang Phàm (FULL)

Đinh Thỉếu An sững sờ trong giây lát, vẫn

không dám tin hỏi lại: “Ngươi nói cái gì?”

Giang Phàm nói: “Ta nói, nếu có chuyện nguy hiểm đến tính mạng cực độ, có thể bỏ chạy. Dù sao cũng chỉ có một cái mạng, là do cha mẹ ban cho, không đáng vì một vụ làm ăn mà đánh mất. Đây là lời tận đáy lòng, mong các vị hãy ghi nhớ.”

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều không thể tin được, không nhịn được nghiêng đầu thì thầm với nhau.

Một lúc sau, Đinh Thiếu An đột nhiên cười khẩy: “Hắc Sơn Cửu Hùng bọn ta nhất định giữ lời, hay ngươi khinh thường bọn ta?”

Giang Phàm ôm quyền cúi người vớỉ bọn họ: “Mong mọi người nghe theo chỉ thị của ta, trong điều thứ nhất đã nói, nếu không cuộc mua bán này sẽ hủy bỏ.”

Mọi người rơi vào ìm lặng.

Một lúc lâu sau, đại hán da đen đột nhỉên bật cười: “Tiều, tiều ca nhân từ, đã vào giang hồ, sống… chết có có có số, phú quý, do… trời, tự, định đoạt.”

Hùng Đại đã quyết định, mấy Hùng khác cũng sẽ không có dị nghị gì. Tuy nhiên bọn họ yêu cầu phải đến một nơi trước, lấy lạỉ binh khí

ban đầu của bọn họ.

Lúc trước vì để lên tàu cướp bóc, bọn họ đêu sử dụng dao găm để thuận tiện, nhưng thật ra, ngoại trừ Đinh Thiếu An, bọn họ đều sử dụng bỉnh khí hạng nặng, Giang Phàm nhìn thấy thì vô cùng kinh ngạc.

“Ngươi tin tưởng để mặc bọn chúng à?” Bạch Tiểu Thúy nhìn về phía đám người đang ăn thịt bên đống lửa ở xa xa.

Giang Phàm lắc đầu: “Kiếp cướp bóc, làm gì có con đường tốt, nhưng mà những người này không phải kẻ hung hãn tàn bạo, từ hành động của bọn họ trên thuyền là nhìn ra được, bây giờ chúng ta đang cần người, tạm thời mượn dùng bọn họ vậy.”

“Ngươi biết thân thủ của bọn họ thế nào không?”

Giang Phàm nói: “Tuy rằng ta không biết võ công, nhưng biết luyện khí, hơi thở của những người này dài, chân khí hùng hậu, đều là người có nghề, kém nhất cũng là võ giả hạng hai. Hùng Đại và Đinh Thiếu An kia thậm chí còn trên cao thủ hạng nhất, nhưng đang che giấu khí cơ, nếu không bùng nổ toàn bộ chân khí, hiện tại khó có thể ước tính được”

Bạch Tiểu Thúy trầm mặc trong chốc lát:

“Ta không cảm nhận được chân khí, nhưng ta có thể nhìn thấy hắn dùng đao rất tốt.”

Tốt? Giang Phàm sửng sốt một lúc, tốc độ dùng đao của Đinh Thiếu An rất nhanh, tình huống của hẳn đặc biệt, có thể nhìn ra cũng không có gì lạ, nhưng Bạch Tiểu Thúy cũng có thể nhận ra rõ ràng như vậy, điều này không bình thường. Chẳng lẽ trước đây Bạch Tiểu Thúy cũng là cao thủ?

“Bây giờ vẫn không thể nhớ được gì sao?”

Bạch Tiểu Thúy lắc đầu: “Không có dấu hiệu”

“Cũng không cần sốt ruột, y thuật của lão già đó không tệ, ông ta nóỉ chỉ cần có thời gian, nhất định có thể khôi phục.” Giang Phàm an ủi.

Nhưng Bạch Tiểu Thúy lại giống như không quá để ý: “Quá khứ chưa chắc đã vui vẻ, sau này chưa chắc là phiền lo, nếu không nhớ ra được vậy thì không cần lãng phí sức lực làm gì. Rượu của ngươi hết rồi à?”

Giang Phàm xòe tay ra, nhìn về phía bên kia bĩu môi: “Đều dùng để mua chuộc lòng người rồi, nhịn đi.”

Bạch Tiểu Thúy đột nhiên ném cành cây đang cháy trong tay: “Không nhịn được.” Nói

xong, nàng ấy đứng dậy đi về phía bọn cướp.

Chỉ trong chốc lát, Giang Phàm đã nhìn thấy bầu rượu ở trong tay Bạch Tiểu Thúy, nàng âỳ cứ ngươi tới ta đỉ cùng đám cẩu hùng, uống đến vui vẻ quên trời quên đất.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!