Chương 28: Kiếm công đức
“Ngươi bán nó cho ta đi, sắp tới con trai ta chuẩn bị đột phá, tuy phẩm cấp con sói yêu đó không cao, nhưng cũng đủ để bồi bổ khí huyết cho linh cầm chúng ta.
Bạch Đầu Điêu nói.
“Điêu đại thúc muốn lấy thì cứ lấy đi”.
Hứa Thanh Phong vô cùng hào sảng nói.
Hắn không ngại dùng thi thể của sói yêu để kết giao bạn bè với Bạch Đầu Điêu trước mặt.
“Làm sao ta có thể lấy không đồ của thiếu niên như ngươi, huống hồ ngươi còn dùng mạng để đối lấy”.
Bạch Đầu Điêu trừng nhìn Hứa Thanh Phong một cái, nhưng trong lòng lại có thiện cảm hơn mấy phần với thiếu niên này.
“Thế này đi, thi thể của sói yêu này, nếu ngươi mang đi bán, có lẽ cũng đáng giá gần mười xu tiền công đức, ta đồng ý bỏ ra hai mươi xu tiền công đức, cậu thiếu niên, ý ngươi thế nào?”
Bạch Đầu Điêu hỏi.
Hứa Thanh Phong vừa nghe lời này, không nói nhiều, quay vào trong viện, sau đó lôi thi thể của con sói yêu đó ra.
“Điêu thúc, thúc mang về đi”.
Hắn đặt thi thể sói yêu đó đến trước mặt Bạch Đầu Điêu.
“Cậu thiếu niên, cất đi”.
Bạch Đầu Điêu thấy vậy cười hào sảng, sau đó vung đôi cánh, ném hai mươi tiền công đức không thiếu một xu đến trước Hứa Thanh Phong.
“Ngoài ra, chưởng môn tiền nhiệm ban cho ta tên Bạch Hồng, ngươi gọi ta là Bạch thúc là được”.
Bạch Đầu Điêu vừa nói, vừa tóm thi thể sói yêu dưới đất lên, sau đó rung đôi cánh, vút bay lên.
“Còn là chưởng môn đích thân ban tên cho cơ”.
Hứa Thanh Phong ngóng nhìn về hướng Bạch Đầu Điêu bay đi lẩm bẩm một câu.
“Lần này bất ngờ có được hai mươi xu tiền công đức, nói gì thì cũng phải chọn một môn võ kỹ tốt một chút và một loại binh khí vừa tay”.
Nhìn túi tiền bên tay trái và hai mươi xu tiền công đức bên tay phải, Hứa Thanh Phong ít khi lộ ra thói quen trẻ con, vui vẻ thích thú nhảy chân sáo về trong tiểu viện.
…
Về đến phòng ngủ.
Hứa Thanh Phong trực tiếp bỏ một xu tiền công đức vào gương đồng.
“Hứa Thanh Phong ở Thanh Trúc cư, hôm nay tìm ta có chuyện gì?”
Giọng nói của kính linh trong gương đồng lập tức vang lên.
“Huyền Kính đại nhân, ta muốn chọn mấy môn võ kỹ và binh khí, có gì có thể giới thiệu cho ta không?”
Tuy đã biết kính linh này chỉ là một công cụ không có tình cảm, nhưng Hứa Thanh Phong vẫn rất khách sáo trong cách xưng hô với ông ta.
“Đệ tử tán tu ngoại môn các ngươi chỉ có thể mua võ kỹ và binh khí trong kho vũ khí của Tây Phong các, trong gương đồng đã hiện ra các võ kỹ và binh khí còn tồn trong Tây Phong Các hiện tại, ngươi có thể tự lựa chọn”.
Giọng của kính linh vẫn không có chút sắc thái tình cảm nào.
“Cảm ơn Huyền Kính đại nhân”.
Hứa Thanh Phong nói lời cảm ơn, sau đó bắt đầu trườn lên bàn chọn lựa.
“Ta nhớ khi Tử Dương Chân Quân giảng kinh từng nói, quyền chưởng là võ kỹ phù hợp nhất với “Tàn Hà Công”, như vậy có thể phát huy ưu thế chân khí thâm hậu của đệ tự tu luyện chân khí Tàn Hà, sau khi vận hành chân khí Tàn Hà, mỗi một quyền, mỗi một chưởng, đều có thể sánh được với người bình thường cầm binh khí toàn lực ra đòn”.
Nhớ lại nội dung Tử Dương Chân Quân giảng kinh ngày đó, Hứa Thanh Phong không hề do dự dán chặt ánh mắt vào từng bộ sách quyền pháp và bộ sách chưởng pháp hiện ra trên gương đồng.
Cuối cùng, hắn chọn được một bộ sách quyền pháp tên là “Thanh Ngưu quyền”.
Theo như giới thiệu của quyển quyền phổ này, sau khi tu luyện “Thanh Ngưu quyền”, phối hợp sử dụng với chân khí trong cơ thể, mỗi một quyền đều có thể đập vỡ thạch nham trong núi.
Ngoài ra, Thanh Ngưu quyền này còn có hai tuyệt chiêu.
Một chiêu tên là “Ngưu Giác Băng Sơn”, khi thi triển toàn lực, lực đạo giống như trâu xanh đập núi, lực đạo mạnh gấp tám lần so với chiêu quyền “Thanh Ngưu quyền”.
Một chiêu tên là “Bôn Ngưu xung trận”, khi thi triển toàn lực, quyền thế như đàn trâu điên cuồng phi chạy, quyền sau mạnh hơn quyền trước, chưa đến lúc kiệt sức tuyệt đối không dừng nghỉ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!