Chương 12: Thanh Trúc cư
“Mỗi một đệ tử ngoại môn sau khi nhập tịch sẽ được ở trong viện xá, mấy mẫu tiên điền hoặc vườn thuốc, trong viện xá có thể nuôi trâu hoặc lợn sữa, trong tiên điền có thể trồng tiên lương hạt lúa hoặc thảo dược, chờ khi chín bán đi có thể đổi được tiền công đức”.
Linh Lung giới thiệu cho Hứa Thanh Phong rất chi tiết.
“Cảm ơn Linh Lung tỷ, ta hiểu rồi, công đức này chính là bạc của chúng ta ở thế tục”.
Hứa Thanh Phong nghe xong liền gật đầu.
“Đệ nói vậy cũng không sai”.
Linh Lung cười một tiếng, sau đó dắt tay Hứa Thanh Phong:
“Đi thôi Thanh Phong, chúng ta đi Tây Phong các nhập tịch trước, sau đó nhìn xem có việc gì thích hợp cho đệ làm không”.
Tây Phong các, núi Vân Lư.
Đây là một trong những nơi Thanh Huyền Môn phụ trách xử lý công việc hành chính của đệ tử ngoại môn.
“Linh Lung tiên tử, việc vị tiểu huynh đệ này nhập tịch đã xử lý xong xuôi, xin hãy cầm lấy tấm gương đồng và thẻ ngọc truyền công này”.
Trong Tây Phong các, một lão giả tóc hoa râm giao một chiếc hộp gỗ đựng gương đồng và một thẻ ngọc chế tạo từ bạch ngọc ra trước mặt Linh Lung.
“Thanh Phong, gương đồng này đệ cất kỹ, nó vừa là minh chứng cho thân phận đệ tử ký danh ngoại môn của đệ, cũng là một món pháp khí để về sau nghe trưởng lão trong môn giảng giải”.
Linh Lung đưa gương đồng và thẻ ngọc vào trong tay Thanh Phong.
“Không sai, đệ tử ngoại môn không thể giống như đệ tử nội môn được nhận chỉ điểm trực tiếp của sư trưởng, chỉ có thể vào ngày mươi lăm âm lịch mỗi tháng, quan sát học hỏi trưởng lão trong môn từ gương đồng này”.
Lão giả của Tây Phong các cười bổ sung.
“Vậy thẻ ngọc này thì sao?”
Hứa Thanh Phong gật đầu, sau đó cầm thẻ ngọc kia lên hỏi.
“Đây là thẻ ngọc truyền công, trong đó lưu trữ một bộ tâm pháp luyện khí, lúc sử dụng chỉ cần tĩnh tâm suy nghĩ, dán vào vùng trán là được”.
Người nói chuyện vẫn là lão giả kia.
“Không sai, liên quan đến cách dùng gương đồng và một vài thủ tục giới luật cần phải chú ý sau khi nhập môn, trong thẻ ngọc cũng đã giải thích cặn kẽ, chờ sau khi sắp xếp ổn thỏa, anh có thể sử dụng”.
Lúc này Linh Lung bổ sung một câu.
“Được”.
Hứa Thanh Phong gật đầu.
“Liễu các chủ, dưới quyền ông còn cần người trông coi vườn thuốc không?”
Linh Lung liếc mắt nhìn về phía các chủ Tây Phong các.
“Cái này…”
Vẻ mặt Liễu các chủ cứng đờ.
Ở ngoại môn, nơi dễ kiếm công đức nhất chính là vườn linh dược, không nói đến sống dễ dàng, công đức kiếm được cũng nhiều hơn.
“Liễu các chủ, đứa nhỏ này là bà con xa nhất phòng của ta, chuyện này nếu ông có thể giúp đỡ, xem như Đệ Thất Phong Triệu Linh Lung nợ ông một ân huệ”.
Triệu Linh Lung rất nghiêm túc nói.
Nghe thấy lời này, ánh mắt Liễu các chủ đột nhiên sáng lên.
Ông ta biết thân phận của Triệu Linh Lung, đệ tử thân truyền của Phong chủ Đệ Thất Phong, về sau tiền đồ vô lượng, ân huệ của nàng ấy rất đáng tiền.
“Nếu Linh Lung tiên tử đã lên tiếng, chuyện này đương nhiên phải giúp”.
Liễu các chủ khẽ trầm ngâm, sau đó gật đầu.
Nghe đến đây, Triệu Linh Lung lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Còn Hứa Thanh Phong ở bên cạnh thì nhìn Triệu Linh Lung với ánh mắt cảm kích, phần ân huệ này hắn lặng lẽ ghi nhớ trong lòng.
“Không giấu tiên tử, trong dãy núi phía tây núi Vân Lư thuộc quyền quản lý của Tây Phong các ta, quả thật còn có một vườn thuốc chưa ai trông nom”.
Liễu các chủ vừa nói vừa chỉ vào phần địa đồ trên tường, sau đó vuốt râu nói: “Nơi này ở trong Vân Tây cốc cách Tây Phong các ba ngàn dặm, tên là Thanh Trúc cư, nơi đó ngoại trừ nửa mẫu vườn linh dược ra, còn có một tiểu viện có thể cung cấp nơi tu hành cho người”.
...
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!