Tại biệt thự nhà họ Diệp, bên trong gian phòng khách chính, những người nhà họ Diệp đều đang ngồi bên trong.
Hôm nay là ngày Diệp Phàm trở về nhà họ Diệp sau mười hai năm bị đuổi ra khỏi dòng tộc, song những người trong nhà họ Diệp đều có phản ứng khác nhau.
Có người hiếu kỳ chờ đợi, có người lặng lẽ ngồi quan sát, nhưng phần lớn là không dừng buông ra những tràng cười khô khốc mà lòng chứa đầy thù hận.
Một đôi vợ chồng già ngồi ở vị trí chính, ở giữa đặt chiếc bàn vuông, những người khác ngồi ở hai bên.
Cặp vợ chồng này không ai khác chính là người đứng đầu nhà họ Diệp, ông nội của Diệp Phàm – Diệp Chấn Hà cùng bà nội của anh – Thẩm Thiên Quỳnh.
Hai hàng ngồi bên dưới cũng rất thú vị, có bốn người phụ nữ ngồi bên phía Diệp Chấn Hà.
Bọn họ đều cháu gái ruột của ông cụ!
Còn ngồi bên phía bà cụ Thẩm, gồm có bốn nam ba nữ, những người này không mang họ Diệp mà mang họ Thẩm.
Mặc dù những người đều là người bên nhà bà cụ Thẩm, song hiện tại bọn họ đều đang giữ các chức vụ khác nhau trong nhà họ Diệp, cho nên lúc này cùng ngồi đợi Diệp Phàm trở về!
Thế nhưng, mọi người ai cũng tỏ ra mất kiên nhẫn, chứng tỏ bọn họ cũng đã phải ngồi chờ khá lâu.
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên đi vào, nhìn thấy người này đi tới, Diệp Chấn Hà liên lên tiếng: “Diệp Hiền, Diệp Phàm về chưa?”
Diệp Hiền quản gia của nhà họ Diệp, chắp tay nói: “Dạ thưa, cậu chủ bị người của phân cục đường sắt thủ đô bắt đi rồi ạ!”