Kể từ nay trở đi, Hứa Linh Vi sẽ bị cô lập, bị đá ra khỏi vòng xã giao này của bọn họ.
Thấy khuôn mặt của Hứa Linh Vi đỏ bừng lên, những người vừa đứng vây xem đồng loạt nở nụ cười trào phúng.
Ban nãy thì thể hiện cho cố vào, bây giờ bị cho vào danh sách đen rồi đấy.
"Con khốn!", đợi đến khi bên cạnh không còn ai nữa, Hứa Linh Vi siết chặt nắm đấm, trong mắt chỉ toàn sự độc địa.
"Chỉ nói bạn trai mày vài câu mà mày lại đối xử với tao như thế, cô cả nhà họ Hoắc thì đã sao? Tao sẽ khiến mày phải hối hận!"
Buổi đấu giá từ thiện trong bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, mọi người lần lượt ngồi xuống, Diệp Phàm và Hoắc Thanh Thanh ngồi ở hàng cuối cùng.
Khi nhìn thấy Thượng Quan Diên Vũ, Diệp Phàm kiếm một cái cớ, đứng lên rời khỏi đó.
"Anh Diệp!", trong một lối ngoặt, Thượng Quan Diên Vũ nhìn thấy Diệp Phàm, vội vàng kính cẩn chào hỏi.
Hắn ta cũng đã được chứng kiến cuộc chiến vừa rồi, vậy nên càng kính sợ Diệp Phàm hơn.
"Nói đi, có chuyện gì?", Diệp Phàm thản nhiên nói.
"Ngày kia, vào ngày mười lăm tháng bảy, Thượng Quan Kiến Thành, cũng chính là chú hai tôi, sẽ tới chùa miếu thắp hương với thím hai".
"Là cơ hội tốt để ra tay đó!", Thượng Quan Diên Vũ hung tợn nói.
Diệp Phàm không nói năng gì cả, chỉ thản nhiên nhìn hắn ta.
Một phút đồng hồ trôi qua, áp lực vô hình bao phủ khắp người Thượng Quan Diên Vũ, khiến hắn ta nghĩ tới cảnh tượng trong biệt thự hôm đó, mồ hôi lạnh bắt đầu tuôn ra đầy trán.
"Bịch!"
Thượng Quan Diên Vũ trực tiếp quỳ một chân xuống, sợ sệt nói: "Anh Diệp, Diên Vũ tuyệt đối sẽ không phản bội anh!"
"Ha ha, không phản bội, hay là không dám phản bội?", Diệp Phàm thản nhiên nói.
"Không, và cũng không dám!", Thượng Quan Diên Vũ vội vàng nói.
"Đứng lên đi!", Diệp Phàm kéo hắn ta lên, thản nhiên nói: "Không phản bội chỉ là bởi vì chưa đủ lợi thế để phản bội mà thôi. Sự trung thành chẳng là cái đếch gì hết!"
Anh vừa dứt lời, Thượng Quan Diên Vũ càng sợ hãi hơn.
"Bao giờ gia tộc Kato cử người tới nữa?", Diệp Phàm hỏi.
Anh đã giết Ichiro Kato - con trai của gia chủ Yuichi Kato, chắc chắn bọn họ sẽ không dễ gì bỏ qua cho anh.
"Ngày kia, chú hai tôi sẽ đích thân đi đón, nếu thành công thì người phụ trách sẽ được đổi thành tôi!", Thượng Quan Diên Vũ trầm giọng nói.
"Biết rồi!", dứt lời, Diệp Phàm nhấc chân đi ra ngoài.
Thượng Quan Diên Vũ vội vàng cúi người tiễn anh đi.
Nếu có người nhìn thấy cảnh này thì chắc chắn sẽ không thể tin nổi vào mắt mình, đường đường là cậu cả nhà họ Thượng Quan, vậy mà lại cung kính với Diệp Phàm đến thế.
Đồn ra ngoài thì sẽ chết người mất!