“A a a…”
Tiếng gào thét đau đớn liên tục vang lên, những móc câu đâm vào rất nhiều người, nhất thời hỗn loạn thành cảnh người sa ngựa ngã.
Nhưng lúc này người nhà họ Diệp đã giết tới, mã tấu lạnh lùng chém vào những người trước mặt.
“Khốn khiếp, đi chết đi!”
Âu Dương Nghị gầm lên, nội lực bộc phát ra toàn thân quật ngã mấy người nhà họ Diệp đứng gần lão ta nhất.
Một chưởng mạnh bạo đánh ra, không khí xung quanh kêu vù vù, nếu như bị đánh trúng thì dù không chết cũng trọng thương.
“Diệp Huy tôi tới đánh với ông!”
Một tiếng hét vang lên, đồng thời một người đàn ông trung niên lao nhanh đến, tung quyền đánh vào nắm đấm của Âu Dương Nghị.
Rầm!
Hai nắm đấm đập vào nhau, phát ra âm thanh rền rĩ như sấm nổ, khí kình va nhau cuốn sang hai bên tựa vũ bão.
Hai người không phân thắng bại, sắc mặt Âu Dương Nghị trong chốc lát tối đen như mực, không ngờ nhà họ Diệp cũng có cao thủ như vậy.
“Có phải rất bất ngờ không, cho dù các ông là thống lĩnh một vùng thì hôm nay cũng sẽ bị giết chết tại đây!”, Diệp Huy quát, lại đánh một quyền về phía Âu Dương Nghị.
“Chút tài hèn mọn mà thôi, nhà họ Diệp hôm nay nhất định phải chết!”
Liệt Hải Quyền!
Âu Dương Nghị như phát điên, hai tay nhuốm máu khiến lửa giận trong lòng lão lên tới đỉnh điểm.
Bên ngoài, tiếng hét giận dữ của mấy người Âu Dương Nghị vang ra tận nơi xa, trong khu rừng phía tây nhà họ Diệp, Âu Dương Đạo Vĩ biến sắc.
Giọng hét này tràn đầy sự căm phẫn và có phần thống khổ, ngũ trưởng lão Âu Dương Thanh Minh tái mặt: “Nhị trưởng lão, hình như nhóm của tứ trưởng lão gặp phải tập kích, bây giờ chúng ta có cần xông vào không?”
Rầm rầm rầm!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!