Cho nên ông ta không hề hay biết chuyện Từ Chính và trưởng lão Tứ của Lăng Tiêu Sơn cho người lục soát biệt thự số một và bắt cóc Hàn Tử Di.
Đương nhiên, cho dù có biết, ông ta cũng sẽ đồng ý.
Duy chỉ không ngờ rằng, thân thủ của Diệp Phàm và cả trợ thủ của anh lại mạnh tới vậy.
Nếu như biết, ông ta cũng sẽ không ra mặt, vì trước giờ ông ta chưa từng coi Diệp Phàm ra gì.
Càng đọc, Tiết Trường Quân càng hận, khi thấy Hồng Đào phản bội, Tiết Trường Quân liền rống lên.
“Hồng Đào, là tôi đã đề bạt ông vào vị trị trưởng lão, ông lại phản bội tôi, phản bội võ đường!”
“Tiết huynh, chúng tôi sẽ cùng anh tới thành phố Cảng, giết chết thằng ranh ngông cuồng đó, và cả đám bạn của nó nữa!”
“Không sai, hai người chúng tôi đương nhiên sẽ trợ giúp cho Tiết huynh!”
Hai người đàn ông đứng bên cạnh lần lượt nói, nét mặt giận dữ của Tiết Trường Quân lúc này mới dẫn ra một chút.
“Tình nghĩa của hai vị huynh đệ, Tiết Trường Quân tôi xin nhận, người này tôi nhất định phải đích thân ra tay xử lý, trả thù rửa hận cho các trưởng lão đã chết của võ đường!”
Tiết Trường Quân hung hăng nói, hai người đứng bên còn muốn nói điều gì đó, thế nhưng Tiết Trường Quân đã chặn ngang: “Hai vị huynh đệ không cần nói nữa, mối thù này tôi phải đích thân ra tay!”
Hai người quay ra nhìn nhau, không nói thêm gì nữa.
“Tôi đi trước, mong hai vị huynh đệ có thể nhận được tin khải hoản của tôi!”, Tiết Trường Quân chắp tay theo cách của người luyện võ chào từ biệt rồi đi ngay!
“Tiết huynh, nếu xảy ra chuyện gì đột xuất, cứ liên hệ với hai chúng tôi, ba chúng ta cùng giết tất cả kẻ thù!”
“Không sai, hơn nữa chuyện này cũng một phần do lỗi của chúng tôi, nếu như không phải chúng tôi, Tiết huynh vẫn ở lại trong võ đường, thì nhất định sẽ không xảy ra chuyện này!”, một người đàn ông có chút ăn năn nói.
“Không thể trách hai người được, đây là số, là kiếp nạn của võ đường!”
Tiết Tường Quân thống khổ hét lớn: “Chỉ cần Tiết Trường Quân tôi còn sống, võ đường sẽ mãi mãi trường tồn!”
...
Tại nhà họ Chung, người đàn ông trung niên đi vào sảnh chính, một ông lão râu tóc bạc phơ đang ngồi thưởng trà.
Ông lão này chính là Chung Thánh Thủ, được mệnh danh là y võ song toàn, và còn là bậc trưởng lão chứ danh của võ đường.
Nhìn thấy người đàn ông trung niên chạy tới, trừng mắt nói: “Hoảng hốt thế còn ra thể thống gì nữa!”
Người đàn ông trung niên suýt chút tức cười, lúc này rồi vẫn còn tỏ vẻ gì chứ, sốt sắng nói: “Bố, cái thằng tên Diệp Phàm ở bên ngoài kia đang đòi lấy đầu của Dật Phi, người của chúng ta không phải đối thủ của hắn”.