“Tôi sẽ giúp anh!”, Linh Hồ Uyển Nhi cười nói.
Cô ta nhất định phải đi theo, vì nếu Diệp Hạo thật sự có thể khôi phục lại trí nhớ, thì anh sẽ không còn là Diệp Hạo nữa mà sẽ trở lại là Diệp Phàm.
Cô ta rất muốn biết sau khi trở lại thành Diệp Phàm, anh sẽ đối xử với cô ta như thế nào, đây mới là điều quan trọng nhất với cô ta, còn những thứ khác đều là phù du!
“Cùng đi đi!”, Âu Dương Ngọc Quân nói.
“Đi hết thì không ai ở lại cướp lấy cổ phật hả?”, Diệp Hạo nói.
“Không cần, tôi tự biết lượng sức của mình”.
Âu Dương Ngọc Quân cười nói, mùi máu tanh sớm đã toả khắp cả trong hang động, ai cũng không dám nói trước trong này có loài rắn độc nào đang chuẩn bị xông ra tấn công hay không.
Bảo vật tuy quý, nhưng không quý bằng mạng người.
“Được, chúng ta cùng đi!”
Bọn họ tới tìm Zado, rồi đi vào góc khuất, chỗ này có một tảng đá chặn ngang, hơn nữa cũng dễ để bảo vệ cho Diệp Hạo.
Diệp Hạo ngồi khoanh chân, há miệng nuốt quả Phật Tâm, dòng nước màu vàng theo cổ họng chảy vào trong cơ thể.
Roạt!
Cơ thể Diệp Hạo giống như bốc lửa, một luồng sức mạnh rực cháy trong người anh.
Ngay cả nguồn sức mạnh của Độc Cô Thiên Đao trong người anh cũng rung chuyển kịch liệt, khí tức trong người chợt điên cuồng bay ra.
Cảnh tượng này không khỏi khiến những người đang đứng canh gác bên ngoài hang phải sững sờ, vì nó gây ra tiếng động quá lớn.
Khi nguồn sức mạnh đặc biệt này chạy lên đến não, khiến não anh như muốn nổ tung, đủ mọi loại hình ảnh bắt đầu hiện ra.
Đương nhiên, anh cũng sớm cảm nhận được cơn đau dữ dội này, cả người không ngừng run lên, nhất là gương mặt đang nhăn nhó vẹo vọ kia của anh.
Những mạch máu đè lên thần kinh não bắt đầu được chuyển hoá dưới tác dụng của một lượng thuốc lớn, đại não của Diệp Hạo lúc này giống như đang được chiếu một bộ phim điện ảnh, hiện lên đủ mọi cảnh tượng.
Linh Hồ Uyển Nhi bên ngoài bị ảnh hưởng bởi sự dao động của anh, dường như có phản ứng nào đó, vội vàng chạy vào, ngồi xuống trước mặt Diệp Hạo.
Sau khi ngồi xuống, khí tức trên người cô ta cũng bạo phát ra, thế nhưng khí tức trên người Diệp Hạo giống như cảm nhận được luồng khí như đang nhảy tới khiêu chiến, liền đè luồng khí của Linh Hồ Uyển Nhi xuống.
Linh Hồ Uyển Nhi cũng không ngần ngại mà nghênh đón, hai luồng khí trong chốc lát đã quyện vào nhau.
“Ngọc Quân, cô ta đang làm gì vậy?”, Long Linh chỉ về phía Linh Hồ Uyển Nhi hiếu kỳ hỏi.
Việc này quá kỳ lạ, khí thế của Diệp Hạo và Linh Hồ Uyển Nhi lại hoà quyện vào cùng với nhau, thậm chí luồng khí của từ người bọn họ toả ra cũng đang dung hoà lại.