Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Osin thiên nga hóa vợ yêu tổng tài

Jenny trở về trong sự vui mừng của mọi người trừ hai chị em Jun. Jun đang tức lắm. Hai lần rồi, hai lần giao Jenny cho Thiên Bằng, cả hai lần Thiên Bằng đều để mất Jenny, đã vậy Jenny quay về một cách bình an không bị sao dù chỉ là một sợi tóc. Jun bắt đầu đánh giá thấp về Thiên Bằng rồi đấy.

– Mai chúng ta về Việt Nam._Kelvin

– Hả? Mai sao? Sao về nhanh vậy?_Jun giật mình trước câu nói của Kelvin. “Trời, nếu mai về rùi thì xong, kế hoạch vạch ra bị thất bại mà chưa khắc phục được sao có thể về. Không được mình phải tìm cớ để ở lại mấy ngày nữa mới được”

– Sao phải về sớm vậy anh?_Lily cũng không kém Jun

– Chuẩn bị đi._Kelvin không quan tâm mấy dấu hỏi chấm to đùng của Jun và Lily. Kelvin cảm thấy chuyến đi này có vấn đề, nếu ở lại không biết sẽ có chuyện gì sảy ra nữa, thôi thì về Việt Nam sớm có lẽ sẽ tốt hơn

– À anh Kelvin này, em không thể về cùng mọi người được._Mary

– Sao? Em đi đâu mà không thể về cùng mọi người?_Ken

– Công ty của gia đình em bên Anh gặp một số vấn đề cần em sang giải quyết, giờ em lên thu xếp rùi lát nữa đi luôn._Mary

Sau đó Mary về phòng chuẩn bị đồ.ken nan nỉ mãi nhưng Mary vẫn không cho đi theo. Một khi Mary đã làm việc thì không muốn ai làm phiền và đặc biệt là không muốn bị tình cảm chi phối làm ảnh hưởng đến công việc. Ken đành mặt bí xị tiễn Mary ra sân bay. Trước khi lên máy bay Mary hôn “chụt” một cái vào má Ken để khắc phục khuôn mặt bí xị đó. Và kết quả là Ken cười tươi như hoa vẫy tay tạm biệt Mary. Nhưng trong lòng Ken vẫn còn buồn lắm, xa vợ gần một tuần chứ có phải ít đâu(gớm quá ông nội ơi, có gần một tuần mà kêu nhiều. Haizzz, đúng là dân F.A chẳng thể hiểu tâm lý những có gấu.hềhề).

Đây là một chuyến đi để lại trong Jenny bao cảm xúc. Cảm thấy bồi hồi xúc động khi quay trở lại nơi chôn dấu bao kỉ niệm vui của gia đình. Cảm thấy hạnh phúc khi được hâm nóng tình cảm với Kelvin ở nơi lãng mạn này. Cảm thấy lo sợ khi bị Thiên Bằng bắt cóc, lo sợ khi câu nói ” Để có được em trò gì anh cũng có thể làm” cứ văng vẳng bên tai. Những cảm xúc xen lẫn tạo thành một dòng cảm xúc hỗn độn, khó tả trong Jenny. Lần này được chị Sandy cứu và nhóm Kelvin ở bên nhưng còn những lần sau thì sao? Với tính của Thiên Bằng có một thì sẽ có hai. Jenny sợ không biết Thiên Bằng sẽ dở trò gì với mình. Và Jenny càng sợ hơn khi Thiên Bằng bất chấp mọi thủ đoạn để hãm hại nhóm Kelvin. Rồi Jenny sẽ đi đâu và về đâu với con đường mù mịt về trước đây? Dẫu vậy nhưng quyết tâm của Jenny cao lắm, Jenny tự tạo động lực để bản thân sống tiếp vì mẹ, vì Kelvin, vì những người bạn, vì những người muốn Jenny sống và cống hiến cho đời. Còn Emily cũng không khá hơn Jenny là bao. Emily vẫn còn bị ám ảnh vụ bắt cóc kinh khủng đó. Bởi lẽ từ nhỏ tới lớn Emily được sống trong sự bao bọc và che chở của ba mẹ, chưa một lần nào bị xâm phạm đến thân thể một cách thô bạo và dã man như vậy. Ừ thì bọn chúng chưa động chạm gì đến Emily nhiều nhưng với một tiểu thư như Emily như vậy là quá khủng khiếp rồi. Emily cũng như Jenny, sợ bọn chúng có một thì sẽ có hai, và sợ những lần sau sẽ đáng sợ hơn lần này. Những chuyện vừa qua đối với Emily như một cơn ác mộng kinh hoàng. Hàng đêm Emily lại mơ thấy cái cảnh bị bắt cóc, rồi lại giật mình thức dậy mồ hôi nhễ nhại và không thể nào ngủ tiếp được. Cứ vậy đêm nào Emily cũng mất ngủ, cứ đến nửa đêm lại thức làm bạn với bóng tối và ngồi khóc một mình. Emily không biết Jenny làm sao có thể vượt qua mọi khó khăn như vậy, Emily chỉ biết là quá khó để Emily có thể vượt qua nỗi ám ảnh này. Emily luôn tự hỏi người mà bọn chúng gọi là cô chủ và cũng chính là người đựng sau vụ việc này là ai nhưng thật sự Emily chẳng biết thông tin gì về người đó cả. Emily chi biết mình bị bắt cóc là kết quả của một vụ đánh ghen. Lúc biết điều này Emily cảm thấy mệt mỏi lắm, Emily chỉ muốn buông tay Henry luôn thôi. Nhưng không, tình yêu của Emily dành cho Henry quá lớn nên nó đã lấn áp đi sự mệt mỏi và tuyệt vọng đó. Cả Emily và Jenny đều mong trở về Việt Nam với hy vọng bắt đầu cuộc sống mới thật bình yên và vui vẻ chứ không phải như những ngày vừa qua.

————————————————————————————————————————————

Sau những tiếng đồng hồ mệt mỏi ngồi máy bay nhóm Kelvin trở lại Việt Nam. Xuống máy bay, nhóm Kelvin tạm biệt nhau rồi bắt taxi ai về nhà nấy. Jun qua nhà Lily, nói là qua chơi nhưng thực ra Jun qua để cùng Lily bàn kế hại Jenny và Emily tiếp. Kế hoạch vừa rồi không thành công nên Jun tức lắm chỉ là không làm được gì thôi. Hai lần rồi, Jun giao Jenny cho Thiên Bằng, cả hai lần Thiên Bằng điều để Jenny thoát một cách an toàn không bị gì dù chỉ là một sợi tóc. Chắc lần này Jun và Lily sẽ nghĩ ra những kế hoạch thâm độc hơn lần khác đây.

Kelvin về nhà tắm rửa thay quần áo xong sang nhà Jenny luôn(Jenny về ở với mẹ rùi nhá, ai không nhớ thì đọc lại nha). Kelvin gặp bà Trang Hạ ở ngoài cổng.

– Cháu đến chơi hả?_Bà Trang Hạ

– Vâng. Jenny có ở trong nhà không vậy bác?_Kelvin lễ phép đáp lại

– Jenny ở trong nhà đó. Nhưng nếu cháu muốn gặp nó thì để bác vào báo trước._Bà Trang Hạ

– Dạ? Sao phải báo trước ạ?_Kelvin nhíu mày khó hiểu

– Ừm…Cũng không có gì đâu. Nhưng nếu cháu vào luôn sẽ không gặp được Jenny mà cháu biết đâu._Bà Trang Hạ

– Dạ? Sao cơ? Jenny bị sao vậy?_Kelvin vẫn chưa hiểu gì

– Thôi, khó nói lắm, cháu cứ đợi bác vào báo trước._Bà Trang Hạ

– Dạ không cần đâu ạ._Kelvin đi thẳng vào nhà mặc kệ bà Trang Hạ ngăn cản, bà Trang Hạ đành vào theo sau luôn

– Hahahahahahaha……. Trời ơi ngu quá à, cháy đuôi rồi kià. Hahahahaha……..buồn cười quá…..hahahah._Tiếng cười từ trong nhà phát ra khiến Kelvin đứng đơ người ngay trước cửa. Trời ơi, đây là Jenny chững chạc hàng ngày sao? Trước mắt Kelvin bây giờ Jenny đang ngồi trên ghế sofa, một tay ôm con đorêmon to đùng(quà sinh nhật của Mary cho Jenny đó), ăn bim bim, xem phim hoạt hình Tom and Jelly và cười ha hả chả khác nào đứa con nít 3 tuổi.

Kelvin phải mất vài phút để lấy lại bình tĩnh, rồi quay sang nhìn bà Trang Hạ. Cả hai không hẹn mà cùng cười phá lên. Jenny tưởng mẹ cười vì phim hoạt hình như mình, nhưng…. Jenny còn nghe được một tiếng cười khác vừa lạ vừa quen(Kelvin có cười bao giờ đâu mà không lạ). Sự tò mò chỗi dậy khiến Jenny quay đầu lại. Và thay vì cười to như hồi nãy thì giờ Jenny mắt chữa A miệng chữ O nhìn hai sinh vật lạ(bà Trang Hạ và Kelvin ý. hềhề) đang hả hê cười. Kelvin nhìn biểu cảm của Jenny như vậy thì ngưng cười luôn.

– Anh đến lúc nào vậy?_Jenny hỏi Kelvin

– Anh mới đến thôi._Kelvin

– Hỳ. Thế anh tìm em có việc gì à?_Jenny cười gượng gạo rồi hỏi

– À không có gì đâu. Tối nay em rảnh thì đi cùng anh._Kelvin biết Kenny đang cố đánh trống lảng nên không muốn làm khó Jenny nữa

– Ừm. Để em lên thay đồ._Jenny

– Không cần đầu, mình đi thôi. Con chào bác con đi ạ._Kelvin chào bà Trang Hạ rồi kéo Jenny đi luôn.

– Con chào mẹ con đi ạ._Jenny bị Kelvin kéo đi chỉ kịp chào bà Trang Hạ thôi

Kelvin đưa Jenny đến một cửa hàng thời trang tổng hợp. Đẩy cửa vào Kelvin nói với một cô nhân viên:

– Tân trang cho cô ấy trong vòng 30 phút.

– Vâng, chị đi theo em._Cô nhân viên hiểu ý Kelvin nên dẫn Jenny đi thay đồ. Đây là cửa hàng do Emily quản lý nên nhân viên ai cũng biết và hiểu con người Kelvin. Và lời nói của Kelvin chẳng khác gì mệnh lệnh

30 phút sau Jenny bước ra với một bộ đầm màu hồng sen, dài chùm chân, phần trên bó sát, xoè rộng ở bên dưới tôn lên vóc dạng cực chuẩn của Jenny. Đôi tay nõn nà của Jenny được bao bọc bởi một đôi gang tay cùng màu với đầm, có đính nơ ở cổ tay. Dù đeo gang tay nhưng Jenny vẫn đeo nhẫn mà Kelvin tặng, nó lấp lánh, kiêu xa và trở thành điểm nhấn của bàn tay Jenny. Mái tóc xoăn nhẹ được thả tự nhiên, mái tết chân rết và đính thêm chuỗi ngọc trai khiến Jenny đã đẹp lại càng đẹp thêm. Khuôn mặt Jenny không một chút son phấn nhưng còn xinh hơn cả những người dùng son phấn nữa. Trông Jenny đẹp theo kiểu sang trọng nhưng lại mộc mạc, chân chất khiến Kelvin vẫn còn đứng đơ người từ lúc Jenny ra tới giờ.

– Anh Kelvin. Anh bị sao vậy?_Jenny lay lay tay Kelvin

– Ơ à anh không sao. Em đẹp lắm đấy._Kelvin lúc này mới chợt tỉnh sau cơn mê mà thuốc mê là vẻ đẹp của Jenny

– Hỳ. Mà anh cho em mặc vậy để làm gì?_Jenny

– Lát nữa em sẽ biết. Giờ để anh đi thanh toán._Kelvin cười và nói

– Từ đã anh ơi. Chị nhân viên này bị sao mà đứng đơ vậy nè?_Jenny hỏi Kelvin khi thấy chị nhân viên đứng như trời chồng mắt không chớp, không nói và cũng không phản ứng gì như bị trúng gió vậy

– Hỳ. Cô ấy không sao đâu em à, lát chúng ta đi là cô ấy bình thường liền à._Kelvin lại cười trả lời Jenny. Không biết là do Jenny có phúc được ngắm Kelvin nhiều quá hay vì điều gì mà không biết cô nhân viên kia bị sao. Đơn giản chỉ vì Kelvin cười làm cô ta chết đứng vì nét đẹp trai của Kelvin thôi

– Thế à? Vậy mình đi thôi._Jenny vẫn chưa hiểu nhưng vẫn ậm ừ cho qua

Sau khi thanh toán Kelvin đưa Jenny đến một nhà hàng sang trọng chuyên tổ chức tiệc tùng và đa phần là phục vụ giới thượng lưu. Kelvin xuống xe trước và mở cửa xe cho Jenny.

– Anh đưa em đến đây làm gì?_Jenny

– Dự tiệc._Kelvin trả lời ngắn gọn với hai từ đủ để Jenny hiểu ra vấn đề. Đây là bữa tiệc do tập đoàn… tổ chức để các tập đoàn lớn giao lưu và phát triển việc hợp tác. Kelvin cho Jenny theo cùng để giới thiệu với một số người và cắt đuôi mấy cô tiểu thư chảnh choẹ khó ưa.

Rồi Kelvin nắm tay Jenny bước vào phía trong. Bên trong có rất nhiều người, họ đều là chủ tịch hay con cháu của các tập đoàn lớn. Jenny cảm thấy mình không phù hợp với nơi này vì tất cả mà Jenny nhìn thấy ở họ là giả tạo. Họ nói ra những lời đường mật để mở rộng hợp tác, để có thêm những miếng mồi béo bở phục vụ cho nhu cầu và lợi ích của bản thân. Mà Jenny lại cực ghét những lời nịnh nọt đó. Mới bước vào mà có 3,4 người đến chào hỏi Kelvin, rồi khi biết Jenny la bạn gái của Kelvin thì họ lại chuyển sang ca tụng Jenny như một người đã ban cho họ tất cả trong khi họ biết Jenny chưa tròn 2 phút. Jenny cười tươi đáp lại nhưng trong lòng đang thầm thương hại những con người này. Bởi lẽ theo Jenny thấy cả cuộc đời họ cứ phải đóng đi đóng lại một vai diễn. Chả phải quá nhàn chán sao? Nhưng ngoài cái vai diễn này họ còn làm được gì nữa? Trước mặt họ, trước những câu nói ngon nói ngọt của họ những người nghe người ta sẽ tỏ ra rất mến họ. Nhưng còn sau lưng họ thì sao? Thay vì mến ở trước mặt, sau lưng họ người ta sẽ coi thường và kinh bỉ họ chứ chẳng giống khi ở trước mặt họ. Vậy để đóng xuất sắc vai diễn này họ phải đeo một cái mặt nạ rất dầy. Và tất nhiên là không có cơ hội cho mọi người thấy bộ mặt thật của mình. Sống mà cứ phải giả tạo Jenny thấy chẳng khác gì mất hết tự do. Vì danh dự, vì tiền tài, vì sự nghiệp mà họ đánh mất chính mình quả là rất phung phí. Nên Jenny thấy thương hại họ lắm và cũng không thích vai diễn của họ một chút nào.

– Kelvin đến từ lúc nào vậy cháu?_Một người đàn ông bụng phệ trạc tuổi ba Jenny đến chào hỏi Kelvin

– Vâng, cháu mới đến._Kelvin lễ phép đáp lại

– Ừm. Mà cô gái này là ai vậy?_Ông ta nhìn Jenny hỏi

– Cô ấy là bạn gái của cháu. Jenny, đây là ba của Jun._Câu nói của Kelvin thốt ra khiến bao nhiêu con mắt hình viên đạn của các cô tiểu thư đang có mặt ở đây không hẹn mà cùng chĩa thẳng vào Jenny.Kelvin trả lời ông ta rồi giới thiệu ông ta với Jenny luôn.

– Vậy à? Cháu chào bác._Jenny lễ phép cúi chào người mà Kelvin nói là ba của Jun

– Trông cũng xinh nhỉ? Không biết là tiểu thư của tập đoàn nào có phước lớn vậy?_Ông ta mỉa mai đáp lại vì vốn dĩ ông ta muốn Kelvin là con rể của mình

– Cháu…._Jenny khó xử không biết nói sao

– Dù cô ấy có là con ai thì vẫn xứng đáng với cháu._Kelvin trả lời thay Jenny

Rồi ông ta định nói thêm gì nó nhưng có một người đàn ông khác đến gần và nói nhỏ với ông ta điều gì đó. Xong ông ta nở một nụ cười nham hiểm rồi chúc Kelvin và Jenny có một bữa tối vui vẻ và quay lưng đi luôn. Kelvin đưa Jenny đến chỗ Henry, Ken, Mary và Emily.

– Woa, Jenny xinh quá._Henry, Emily đồng thanh

– Hôm nay bạn/em đẹp nhất ở đây luôn đó._Đến lượt Mary và Ken đồng thanh

– Hỳ, Emily và Mary cũng đẹp lắm đó._Jenny cười

– Còn anh thì sao?_Ken và Henry đồng thanh

– Hai anh á? Rất rất là…_Jenny chưa nói xong thì bị Ken và Henry cắt ngang

– Em không cần nói đâu, anh biết anh rất đẹp trai rồi._Ken và Henry đồng thanh

– Ơ em chưa nói xong mà. Ý em là hai anh rất rất xinh trai.haha_Jenny

– Hahahaaha…._Sau đó là tràng cười của Kelvin, Mary và Emily, còn Ken và Henry quê đến mức chỉ muốn tìm một cái hố để chui xuống

– Vô duyên. Nhưng trông Jenny hôm nay xinh lắm đó._Ken

– Thôi đi hai ông tướng, rồi cả hai quý cô đây nữa cứ khen bạn gái tôi không à. Chẳng lẽ ngày thường Jenny không xinh sao mà giờ khen lắm thế._Kelvin

– Ui trời, Jenny mới chỉ là bạn gái anh thôi nhá, khi nào là vợ anh thì anh mới có quyền giữ riêng cho mình, còn giờ á, Jenny đẹp phải để cho người khác ngắm nữa. Phải không mọi người?_Mary

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!