Cả nhóm Kelvin chơi đến tối mới về. Ba Kelvin đã sắp xếp cho nhóm Kelvin ở một ngôi biệt thự ở gần tháp Eiffel. Vì chơi cả ngày rồi nên ai về phòng nấy tắm rửa rồi nghỉ ngơi luôn không đi chơi thêm nữa. Jenny khát nước mà mở tủ lạnh mini trong phòng ra thấy toàn nước ngọt với đồ uống có ga, mà Jenny không muốn uống những thứ đó trước khi đi ngủ nên xuống nhà uống nước lọc. Ra đến ngoài hành lang Jenny thấy mộ bóng người con trai. Vì không có điện nên lúc đầu Jenny hơi sợ nhưng rồi Jenny nhận ra dáng người đó rất quen.
– Anh Kelvin._Jenny nhận ra đó là Kelivn
– Em chưa ngủ sao?_Kelvin quay lại
– Ừm, em đi uống nước. Mà anh đi đâu thế?_Jenny
– Đi theo anh._Kelvin
Jenny đi theo Kelvin đến một căn phòng. “Cạch” Kelvin đẩy cửa rồi cùng Jenny bước vào. Trước mặt Jenny là một người phụ nữ đang nằm trên một chiếc giường màu trắng sữa. Khuôn mặt người phụ nữ đó có chút nhợt nhạt nhưng bà vẫn giữ được nét đẹp đoan trang. Tiến lại gần giường Kelvin kéo ghế ra cho Jenny ngồi.
– Anh, đây là ai vậy ạ?_Jenny
– Con chào mẹ. Đây là bạn gái con, cô ấy tên Jenny._Kelvin đáp mà mắt vẫn không rời khỏi người phụ nữ đó
– Cháu chào bác. Sao em thấy bác có vẻ không được khoẻ nhỉ?_Jenny
– Mẹ anh là người thực vật đã gần 10 năm nay rồi._Kelvin nói với giọng đầy đau sót
-…._Jenny không nói gì chỉ cảm thấy hơi nhói ở trong tim. Nhìn Kelvin như vậy Jenny đâu nghĩ anh lại bất hạnh đến vậy
– Vậy sao anh không gọi Emily qua cùng?_Jenny
– Emily không phải con của mẹ._Kelvin nói mà vẫn không rời mắt khỏi mẹ
– …._Một lần nữa Jenny lại sốck khi nghe Kelvin nói, Jenny cũng đang tò mò không biết chuyện này là sao
– Mẹ anh là tiểu thư của một tập đoàn chuyên kinh doanh bất động sản. Bà thừ kế cả tập đoàn khi mới 17 tuổi. Nhưng sau khi lấy chồng-ba anh và sinh anh thì bà giao lại tập đoàn cho chị gái ruột để ở nhà chăm sóc anh. Ba anh hay đi công tác xa nhà nên bà muốn ở bên anh. Hồi đó gia đình anh, gia đình Thiên Bằng và gia đình Jun thân nhau lắm. Cả ba gia đình đều làm trong nghành kinh doanh nên đều rất bận. Vì thế hai gia đình kia gửi con qua nhà anh để mẹ anh chăm sóc giúp. Thiên Bằng còn có một cô em gái tên là Vương Thiên Nguyệt, cả hai anh em đều được gửi qua nhà anh. Anh, Jun, Thiên Bằng, Thiên Nguyệt chơi thân với nhau từ đó. Mẹ anh ngày đưa đón tụi anh đi học, thời gian còn lại bà làm việc nhà. Tất cả công việc nhà một tay bà làm hết nên không cần thuê người giúp việc. Một hôm bà dẫn tụi anh đi công viên chơi, lúc đó Thiên Nguyệt mới 6 tuổi, khi về tụi anh nhìn thấy một hàng thú nhồi bông bán rong, Thiên Nguyệt thích thú lao thẳng qua bên kia đường(chỗ hàng thú nhồi bông bán rong) mà không để ý có một chiếc xe đang lao tới, mẹ anh hốt hoảng chạy ra ôm lấy Thiên Nguyệt với hy vọng Thiên Nguyệt không sao. Sau đó mẹ anh và Thiên Nguyệt nằm bất tỉnh trên một vũng máu ở giữa đường, lúc đó anh, Jun và Thiên Bằng cũng mới 7 tuổi thôi nên chẳng biết làm gì ngoài việc khóc hét ầm ĩ. Người dân đi đường nhanh chóng đưa Thiên Nguyệt và mẹ anh đi cấp cứu. Biết chuyện nên ba anh và ba mẹ Thiên Nguyệt bỏ việc bay về Việt Nam luôn. Sau 5 tiếng ngồi ngoài phòng cấp cứu bác sĩ mới bước ra. Mẹ Thiên Nguyệt vừa về tới liền chạy lại hỏi bác sĩ. Bác sĩ nói Thiên Nguyệt bị mất máu quá nhiều mà máu của Thiên Nguyệt là nhóm máu hiếm nên bệnh viện không có, chỉ có thể lấy của người cùng huyết thống. Khi ba Thiên Nguyệt định đi thử máu thì mẹ Thiên Nguyệt ngăn lại. Tất cả mọi người ai cũng khó hiểu với hành động của mẹ Thiên Nguyệt. Khi bác sĩ nói là phải nhanh nếu không Thiên Nguyệt sẽ không qua khỏi thì một sự thật được phơi bày. Mẹ Thiên Nguyệt nói Thiên Nguyệt là con của ba anh chứ không có huyết thống gì với người chồng hợp pháp(ba Thiên Bằng) của bà lúc bấy giờ. Ba anh và ba Thiên Bằng ai cũng sốck khi biết chuyện, ba Thiên Bằng còn rất tức giận nữa. Nhưng vì con gái mình mẹ Thiên Nguyệt đã quỳ xuống khóc lóc van xin ba anh. Dù Thiên Nguyệt có là con ai thì mọi người vẫn luôn yêu quý em ấy nên ba anh và ba Thiên Bằng tạm gác chuện này qua một bên để ba anh đi lấy máu. Sau đó Thiên Nguyệt qua khỏi cơn nguy kịch và dần dần hồi phục sức khoẻ._Jenny là người đầu tiên Kelvin kể chuyện này cho nghe, chuyện này chỉ có gia đình của Kelvin, Thiên Bằng, Jun, Henry, Ken và Mary biết thôi. Kelvin đang nói thì dừng lại
– Còn mẹ anh thì sao?_Jenny
– Mẹ anh không may mắn như Thiên Nguyệt, bà bị tổn thương ở đầu quá nặng nên thành người thực vật. Ba anh đã đưa bà đi rất nhiều nước có nghành y phát triển trên thế giới nhưng kết quả chỉ là số 0. Mấy tháng sau Thiên Nguyệt được xuất viện. Nhưng biết Thiên Nguyệt không phải là con gái mình ba Thiên Bằng đã đuổi hai mẹ con Thiên Nguyệt ra khỏi nhà. Lúc đi ba Thiên Bằng không cho mẹ con Thiên Nguyệt mang theo gì, hai mẹ con Thiên Nguyệt còn bị mọi người bên ngoại(gia đình của mẹ Thiên Nguyệt) xua đổi nên hai mẹ con Thiên Nguyệt phải lang thang đầu đường xó chợ. Dẫu sao thì Thiên Nguyệt vẫn là con của ba anh và chuyện ba anh đi ngoại tình với mẹ Thiên Nguyệt là lỗi của người lớn Thiên Nguyệt vô tội mà, vì thế ba anh đón hai mẹ con Thiên Nguyệt về̀ sống chung. Sau khi được hai bên gia đình đồng ý ba anh danh chính ngôn thuận cưới mẹ Thiên Nguyệt làm vợ. Từ đấy gia đình anh với gia đình Thiên Bằng cắt đứt quan hệ, Thiên Bằng bị ba gieo rắc vào đầu những điều xấu xa nhất về mẹ mình và cả gia đình anh nữa, nên Thiên Bằng với anh mới có những hiểu lầm rồi thành xích mích như hôm nay. 7 tuổi, ừ thì còn nhỏ thật nhưng anh cũng hiểu nôm na 4 từ ngoại tình và phản bội là gì. Chính vì thế anh không chấp nhận hai mẹ con Thiên Nguyệt dù mẹ Thiên Nguyệt luôn yêu thương, chăm sóc anh như con ruột đôi khi còn lo cho anh hơn cả Thiên Nguyệt. Ba anh đành thuê bảo mẫu và người giúp việc chăm sóc anh rồi ba cùng hai mẹ con Thiên Nguyệt qua Mĩ sinh sống, ba anh khi đi đã mang theo mẹ anh đi cùng hy vọng sẽ chữa được cho mẹ . Sau khi qua Mĩ Thiên Nguyệt được đổi tên thành Trần Thảo Nhi và gọi là Emily như bây giờ. Anh càng thêm hận hai mẹ con Emily rồi hận cả ba anh nữa, vì cứu Emily mà mẹ anh mới như vậy, rồi cũng vì hai mẹ con Thiên Nguyệt mà ba anh bỏ anh lại một mình ở Việt Nam. Lúc đó anh mới hiểu cảm giác thiếu thốn tình thương của ba mẹ là thế nào. Đến năm anh 9 tuổi, được nghỉ hè nên ông ngoại của anh(ba của mẹ Kelvin) đón anh Mĩ qua thăm mẹ. Sau đó ông ngoại dẫn anh ra biển chơi. Đột nhiên ông bảo anh viết một chữ hận xuống bãi cát kia, hãy viết thật sâu như lòng thù hận ba và hai mẹ con Emily trong anh. Nghe theo lời ông anh viết một chữ hận vừa to vừa đậm trên bãi cát rổi sau đó cùng ông chờ xem chuyện gì sẽ sảy ra. Sau khi mấy con sóng chính xác là 4 con sóng ập vào bờ xoá đi chữ hận anh mới viết khiến bãi cát trở lại như ban đầu. Ông anh cười nói rằng:” lòng thù hận của cháu sẽ dần được xoá sạch như chữ hận trên bãi cát thôi”. Anh kiên quyết cho rằng điều đó không thể sảy ra. Ông của anh mới từ từ phân tích cho anh hiểu. Ông nói:” Bãi cát kia giống như cháu vậy, chữ hận kia in sâu trên cát như lòng thù hận in sâu trong con người cháu, 4 con sóng kia như tình thương của con người. 2 con sóng đầu như tình yêu thương ba, gì và Emily dành cho cháu, 2 con sóng sau là tình yêu thương của cháu dành cho họ. Như cháu thấy 2 con sóng đầu chỉ làm mờ đi chữ hận, nhưng khi 2 con sóng sau xuất hiện, chữ hận được xoá sạch. Cũng như bây giờ, ba, gì và Emily có yêu thương cháu hết mực thì lòng thù hận trong cháu cũng chỉ vơi bới đi một phần. Nhưng nếu cháu biết yêu thương ba người đó lòng thù hận trong cháu sẽ được xoá sạch. Ông biết cháu đang nghĩ tại sao mình phải xoá đi chữ hận trong lòng. Cháu hãy nhớ lại xem khi cháu viết chữ hận lên bãi cát, bãi cát có còn đẹp tự nhiên không, còn hoàn hảo không? Bãi cát mất đi cái vẻ đẹp tự nhiên và còn xấu nữa phải không nào?Nhưng khi chữ hận được xoá sạch bãi cát lại đẹp tự nhiên, thậm chí còn đẹp hơn nữa đúng không? Cháu cũng vậy, cháu mà giữ chữ hận trong lòng mãi thì cháu sẽ tự đánh mất chính mình, cháu sẽ chẳng bao giờ hoàn thiện bản thân. Cháu của ông là người thông minh, vậy nên đừng bao giờ ôm hận trong lòng vì chỉ có vậy cháu mới có thể hoàn thiện bản thân trong tương lai. Hãy nhớ cách đánh bại kẻ thù tốt nhất là biến thù thành bạn, thành người thân, thành người mình yêu thương và quý trọng. Ông nói vậy cháu đã hiểu chưa?” Anh gật đầu rồi ông xoa xoa đầu anh và mỉm cười. Anh rất kính phục ông, dù trong chuyện này người thiệt là con gái ông nhưng ông không chấp nhặt mà còn hy sinh để con rể và cháu trai mình tìm được hạnh phúc mới. Sau đó anh bắt đầu làm theo lời ông nói, anh đối xử tốt, yêu thương ba, gì và Emily nhiều hơn trước, coi gì như mẹ mình, luôn bảo vệ Emily. Quả như lời ông nói, chẳng bao lâu sau anh chẳng còn hận ai nữa đổi lại anh còn cảm nhận được hạnh phúc khi ờ bên họ. Nhưng dù gì có yêu thương anh nhiều đến mấy cũng không bù đắp được tình thương của mẹ dành cho anh._Kelvin mắt đỏ hoe, bàn tay nắm chặt tay mẹ từ từ kể lại chuyện cho Jenny nghe
Jenny mải nghe Kelvin kể mà chẳng biết Kelvin khóc từ khi nào. Jenny tiến lại gần Kelvin rồi ôm Kelvin vào lòng mặc cho Kelvin đang khóc. Một Kelvin lạnh lùng của thường ngày giờ đã đi đâu rồi? Nhưng Jenny hiểu cảm giác của Kelvin bây giờ mà, Jenny không nói gì vì biết có nói cũng vậy, thôi thì cứ để Kelvin khóc đi chứ kìm nén mãi cũng khó chịu lắm. Jenny nghe và nhìn Kelvin như vậy cũng rơi lệ theo luôn. Cái mà người ngoài thấy ở gia đình Kelvin là một gia đình hoàn hảo khi họ rất giàu có. Nhưng chẳng mấy ai hay bên trong họ lại mang những vết thương lớn đến vậy. Ừ thì họ có quyền lực, tiền tài, vật chất đó nhưng họ lại thiếu thốn tình cảm mà đáng lẽ họ được hưởng. Sau đó Kelvin và Jenny ngủ say lúc nào không hay
Sáng sớm Emily qua thăm gì Giang(mẹ của Kelvin) thấy Kelvin và Jenny ngủ ở bên giường, Emily đoán Kelvin đã kể hết mọi chuyện rồi, như vậy cũng tốt.
– Con chào gì. Gì xem con mang gì đến này. Hoa sen đó gì. Đây là hoa sen mà năm xưa gì trồng trong hồ sau nhà, con vẫn cho người giữ gìn và chăm sóc nó. Hoa nở đẹp lắm gì ạ. Giá mà gì có thể nhìn thấy thì hay biết nhường nào nhỉ._Emily vừa nói vừa tự tay cắm những bông hoa sen đang hé nở vào một chiếc bình hoa trên bàn. Hoa sen là loài hoa mà mẹ Kelvin thích nhất, nó thanh cao, giản dị chẳng khác gì bà
Những lời nói của Emily vô tình đánh thức Jenny và Kelvin.
– Ủa, hai người dậy rùi à?_Emily
– Ừm._Kelvin và Jenny đồng thanh
– Thôi, hai người về làm vệ sinh cá nhân rồi xuống ăn sáng đi, Jun và Lily đi mua đồ ăn về ùi đó._Emily
Kelvin và Jenny về phòng làm vệ sinh cá nhân. Sau đó hai người cùng xuống ăn sáng. Bữa sáng diễn ra vui vẻ. Ăn sáng xong nhóm Kelvin quyết định đi vườn Luxembourg. Một lát sau nhóm Kelvin đã đứng trước cổng vườn luxembourg. Chắc rằng với những ai đến đây lần đầu đều phải choáng ngợp vì độ lớn của nó. Nói là vườn đấy nhưng nó được xem là công viên lớn nhất tại Pari. Dọc con đường đi vào là những bức tượng với những đặc thù nghệ thuật của Pháp. Cũng như mọi người tới đây, nhóm Kelvin đi dạo bên hồ nước nhân tạo. Không gian thật trong lành khi mặt hồ xanh biếc kết hợp với những hàng liễu rũ của hoàng hậu Médicsi-người có công lao đầu của việc xây dựng vườn Luxembourg. Rồi còn cả vườn hoa đầy màu sắc, xung quanh có nhiều chiếc ghế đơn để khách nghỉ chân và đây cũng chính là nơi dành cho các cặp tình nhân hò hẹn. Rồi lại đến hồ phun nước hình bát giác, những bãi cỏ rộng rãi để khách du lịch có thể nghỉ chân, cung diện Luxembourg, bảo tàng Luxembourg,… Nhóm Kelvin đi thăm quan hết vườn Luxembourg. Mỗi chỗ nhóm Kelvin chỉ có thể đứng ngắm cảnh và tự sướng trong vòng 15-20 phút thôi vì nếu đứng lâu hơn thì một ngày có lẽ không thể đi hết vườn Luxembourg được. Mà đã đến đây không đi hết được thì quả là một sự tiếc nuối vô cùng. Đến khi quay về, đang đi thì Jenny bị trẹo chân ngã. Kelvin chạy lại đỡ Jenny dậy và hỏi:
– Em có sao không?
– Hỳ, em không sao đâu, chỉ là trẹo chân thôi._Jenny cười và trả lời một cách máy móc
– Vậy thì đứng dậy nào._Kelvin đưa tay ra nắm tay Jenny đỡ Jenny dậy. Nhưng…
– A….!_Jenny nhăn mặt vì đau và không thể đứng dậy được
– Jenny có sao không?_Ken và Mary đồng thanh
– Hề, mình không sao._Jenny nói không sao trong khi chân lại đang rất đau
Kelvin quay lưng lại với Jenny và ngồi xuống.
– Lên anh cõng._Kelvin nghiêm túc nói
– Em tự đi được mà._Jenny từ chối
– Thôi bạn/em cho Kelvin cõng đi._Emily và Henry đồng thanh
Thế là Jenny đành để cho Kelvin cõng đi trước bao ánh nhìn của người xung quanh. Đi ra đến ngoài, trong lúc đang đợi Henry đi lấy xe thì….
– Á, con bé này không có mắt hả? Trời ơi, bấn hết váy rùi._Cô em bé chừng 3-4 tuổi gì đó trên tay cầm que kem, khóc nức nở đi va vào Jun, que kem đổ vào người Jun làm váy Jun bẩn nên Jun la lên
– Hức … Huhu … I … please … sorry …. Her(Hức…Huhu…Con…xin…xin lỗi….cô)._Cô bé nức nở nói
– It’s okay. I cry so why? Hold your sister went and said, listen. (Không sao đâu. Em sao khóc vậy? Nín đi rồi nói chị nghe em bị sao)._Jenny bảo Kelivn cho xuống rồi lại gần hỏi cô bé
– Hức … She sake … you … you … you lost.(Hức…Cô ơi…con…con…con bị lạc.)._Cô bé đó
– So you know my home address?(Vậy con có biết địa chỉ nhà của mình không?)._Emily
– Had not.(Dạ, không.)_Cô bé
– Or do you take me to the police station for her uncle in it will help you find your parents, okay?(Hay các cô đưa con đến đồn cảnh sát để các cô chú ở đó giúp con tìm ba mẹ, được không?)._Mary
– Yes. I thank you.(Vâng. Con cảm ơn cô.)_Cô bé
– Let’s go.(Mình đi thôi.)_Jenny
Ba anh chàng nhà mình mỉm cười rất tươi khi thấy bạn gái mình là một người thân thiện và rất rất tốt bụng. Nhưng những nụ cười đó lại vô tình làm các cô gai đi đường ngất ngây con gà tây, và còn là nguyên nhân sảy ra xung đột giữa một số cặp tình nhân. hehe. Còn Jun thì tức lắm nên chả thèm nói gì, Lily thì chẳng dư hơi mà lo chuyện bao đồng nên mặc kệ.(Cái này người ta gọi là zề nhở? À à gọi là xấu tính, đúng hông?). Lúc nhóm Kelvin đưa cô bé đó đến đồn cảnh sát thì gặp một đôi vợ chồng trẻ đến nhờ tìm con gái bị lạc. Và thật chùng hợp khi cô bé đó chính là con của hai vợ chồng kia. Nhìn thấy con gái mình đôi vợ chồng trẻ mừng rỡ ôm lấy con. Jenny cũng cảm thấy vui khi nhìn gia đình họ hạnh phúc như vậy. Và Jenny nhậ ra điều gì đó…
– David, sister Juna.(Anh David, chị Yuna)._Jenny thốt lên
– Jenny._Hai vợ chồng trẻ ngước mắt lên nhìn và gọi tên Jenny
– As siblings really?(Là anh chị thật ư?)_Jenny
-Did not expect to see you here.(Không ngờ lại gặp em ở đây)._Đôi vợ chồng kia đồng thanh
– See you happy too.( Gặp lại anh chị em vui quá)._Jenny ôm lấy đôi vợ chồng trẻ kia
– Brothers and sisters, too. She looks much thinner than before, but is prettier than the previous ones.(Anh chị cũng vậy. Em có vẻ gầy hơn trước nhiều, nhưng được cái xinh hơn trước đó)._Cô vợ kia nói
– Hỳ, Lindan baby is my house?(Hỳ, bé đây là Lindan nhà mình hả?)_Jenny
– Yes._Người chồng