Cuộc sống hôn nhân của Vân Vy và Cố Thừa Duật vô cùng hạnh phúc với hai đứa con dễ thương. Mùa đông lạnh giá trôi đi, mùa xuân đã tới. Xuân này gia đình nhỏ cuối cùng cũng có tin vui, Vân Vy mang thai được 6 tuần rồi.
Bước ra khỏi phòng khám, Vân Vy tâm trạng vui buồn lẫn lộn. Vui vì trong bụng cô đang mang môt sinh mệnh nhỏ, đó là kết tinh tình yêu giữa cô và Cố Thừa Duật. Còn buồn là vì cô rất sợ sinh con. Khi xưa lúc sinh Tiểu Nghiêm và Giai Tuyết chỉ có một mình cô nương tựa với mẹ, cho nên cô đã sớm bị ám ảnh tâm lí với việc sinh con. Tuy giờ cả gia đình đã đoàn tụ, nhưng cô vẫn chưa thực sự sẵn sàng để chào đón thêm một thành viên mới trong gia đình. Với lại cô cũng không biết Cố Thừa Duật có thích sự xuất hiện của em bé không, cô rất sợ hắn sẽ không thích nó.
Đứa trẻ này đến với cô là ngoài ý muốn.
Khác với sự lo lắng của Vân Vy, Cố Thừa Duật ở bên ngoài chờ cô nãy giờ, khuôn mặt mong đợi vô cùng. Thấy cô bước ra khỏi phòng khám với khuôn mặt rầu rĩ, hắn liền vội vã chạy tới:
- Thế nào rồi em?
Cố Thừa Duật chưa bao giờ được trải nghiệm cảm giác này là như thế nào, khi xưa Vân Vy sinh con hắn đã không thể ở bên cô. Cho nên bây giờ hắn vô cùng mong đợi, và cũng sẽ cố gắng để bù đắp lại tất cả cho cô.
Cố Thừa Duật tự nhủ, mình sẽ không bỏ lỡ thêm một giây phút nào nữa.
Vân Vy có thể cảm nhận được ánh mắt đầy mong đợi của Cố Thừa Duật, sự lo lắng và nỗi ám ảnh khi nãy của cô đã tan biến. Tâm tư của cô thoải mái hơn, cô liền nắm lấy bàn tay của Cố Thừa Duật và đặt lên bụng mình:
- Em bé đã được 6 tuần rồi.
Cố Thừa Duật ngẩn ngơ đặt tay lên bụng cô, cảm giác này lạ lẫm nhưng thật tuyệt. Một giây sau hắn mới có phản ứng, lập tức bế cô lên xoay một vòng trong sự vui sướng:
- Cố phu nhân, em thật tuyệt! Yêu em chết mất thôi.
Đứa trẻ này Cố Thừa Duật vô cùng chào đón. Vân Vy vừa cười vừa ra sức đập hắn:
- Đồ điên này, người ta đang nhìn đó.
- Anh mặc kệ, ai thích nhìn thì cứ nhìn.
Cố Thừa Duật nhất quyết không chịu buông Vân Vy ra. Lúc trên đường về, hắn một tay lái xe một tay vẫn sờ lên bụng cô. Cô chỉ biết mắng hắn một trận, bảo hắn nghiêm túc lái xe. Dù bị mắng nhưng hắn vẫn cười ngây ngốc cho tới khi về đến nhà.
Vân Vy cảm thấy lòng mình ấm áp vô cùng khi thấy Cố Thừa Duật thích em bé như vậy, lúc này cô không còn lo sợ gì nữa.
...
Cả nhà Vân Vy vui vẻ đón giao thừa cùng nhau, Tiểu Nghiêm và Giai Tuyết cứ quấn quýt bên mẹ không rời, cả hai cũng rất thích em bé. Còn Cố Thừa Duật vô cùng chiều chuộng Vân Vy, không cho phép cô làm gì cả. Cô chỉ cần ăn no và ngủ ngon là được, tất cả mọi thứ còn lại hắn sẽ lo chu toàn.
Hàn Dạ Ảnh và Hứa Minh cũng đưa bạn gái tới nhà Cố Thừa Duật chơi, chúc mừng Vân Vy có thai. Hàn Dạ Ảnh còn khoe với Cố Thừa Duật chiến tích của mình, đó là đã theo đuổi được Lạc Hy. Còn Hứa Minh và An Phương cũng xác định tiến tới hôn nhân trong thời gian tới.
Khoảnh khắc giao thừa, những pháo hoa lấp lánh toả sáng trên trời khiến cho ai ai cũng háo hức. Cố Thừa Duật khẽ nắm tay Vân Vy, ghé vào tai cô nói:
- Những lần giao thừa trước anh không có bên em, nhưng từ giờ trở đi anh sẽ ở luôn bên cạnh em. Em không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc nắm tay anh đi đến cuối đời.
Vân Vy hạnh phúc mỉm cười, đánh hắn một cái rất nhẹ:
- Anh cũng không được nhìn người phụ nữ nào khác ngoài em nhé! Nếu không, em sẽ đi thật đấy.
Cố Thừa Duật gật đầu chắc nịch hứa với Vân Vy, rồi hắn lại trịnh trọng nói:
- Vy này, tháng sau chúng ta tổ chức đám cưới được không? Không là bụng em to sẽ không mặc vừa váy đẹp mà anh đặc biệt chuẩn bị đâu.
Trái tim Vân Vy càng thêm hạnh phúc, cô vui vẻ gật đầu:
- Nhưng mà em không biết nên làm thế nào nữa, em vẫn cảm thấy hơi hồi hộp.
- Em không cần làm gì cả, tất cả anh đã chuẩn bị xong rồi. Ngày hôm đó em chỉ cần vui vẻ mặc váy cưới và đứng bên cạnh anh là được.
Nghe Cố Thừa Duật nói vậy, Vân Vy không thể nói gì hơn ngoài việc liên tục gật đầu đồng ý. Cố Thừa Duật chiều chuộng cô như cô công chúa nhỏ của mình, cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Màn đêm yên bình trôi đi...
Thấm thoát đã 1 tháng trôi qua nữa rồi, hôn lễ ngày càng đến gần, ngay cả Giai Tuyết và Tiểu Nghiêm cũng háo hức được rải con đường hoa cho ba và mẹ. Vân Vy mang thân hình nhỏ nhắn nên có bầu được tháng thứ 2 bụng cô chưa to lắm, nhưng cũng không hẳn là thon thả. May mà Cố Thừa Duật tâm lí, chuẩn bị váy cưới không bó eo cho cô, nhưng vẫn lộng lẫy và tôn lên vóc dáng mềm mại của cô. Ngoài phần bụng có chút nhô lên thì cơ thể cô càng trở nên đầy đặn hơn nên mặc váy cưới vào rất đẹp, đẹp lộng lẫy như thiên thần.
Hôm nay là ngày tổ chức hôn lễ, khách khứa tới dự vô cùng náo nhiệt. Hôn lễ diễn ra ở ngoài trời, trời vào giữa tháng ba vô cùng đẹp, không quá nóng cũng không quá lạnh.
Lạc Hy và An Phương cũng đã làm thân với nhau, cả hai cùng nhau tới chỗ phòng trang điểm cô dâu để tìm Vân Vy. Lạc Hy không khỏi thốt lên khen ngợi:
- Ui, đám cưới hoành tráng như này là lần đầu tiên em được thấy.
An Phương liền mỉm cười trêu:
- Yên tâm, khi nào em và Hàn thiếu của em kết hôn thì cũng hoành tráng như này thôi.
Cả hai nói chuyện vu vơ thì tới phòng cô dâu, lúc đó Vân Vy đã được trang điểm và thay váy lộng lẫy vào, cô đang ngồi trước gương và ngắm mình. Lạc Hy và An Phương bước vào chúc mừng:
- Vy Vy, cậu đẹp thật đấy.
- Đúng vậy, chị là người phụ nữ đẹp nhất mà em từng gặp.
Lạc Hy cùng An Phương không ngớt lời khen ngợi Vân Vy, Vân Vy mỉm cười rồi quay sang bọn họ:
- Lúc hai người mặc váy cưới cũng sẽ đẹp thế này, hì hì.
Rồi cả ba vui vẻ nói chuyện với nhau được một lúc thì giờ lành đã tới, Vân Vy từ từ di chuyển ra lễ đường. Hôn lễ ngoài trời nên khách khứa vô cùng náo nhiệt, ai ai cũng váy dạ hội xinh đẹp và âu phục lịch sự.
An Phương và Lạc Hy cùng nhau xách váy cho Vân Vy. Cố Thừa Duật đã đứng ở bên kia chờ, khi nhìn thấy Vân Vy thì hắn liềm mỉm cười với cô. Vân Vy đã bước tới trước mặt Cố Thừa Duật, cô ngước mắt lên nhìn hắn.
Cố Thừa Duật thì thầm với Vân Vy:
- Vy, em rất đẹp!
Vân Vy mỉm cười hạnh phúc, khoảnh khắc này thật tươi đẹp, khiến cho cô muốn thời gian dừng lại ở đây mãi mãi. Nhiều lúc cô cứ giật mình tưởng rằng đây chỉ là một giấc mơ, cô sợ khi tỉnh lại thì mọi thứ sẽ biến mất. Cô chưa bao giờ nghĩ mình và Cố Thừa Duật có thể tiến tới hôn nhân lần nữa. Mọi thứ thật kỳ diệu.
Nhưng tới khoảnh khắc chú rể được hôn cô dâu, Vân Vy cuối cùng cũng cảm thấy chân thực. Thật sự không phải mơ, đây là sự thật.
- Thừa Duật, em rất hạnh phúc.
Cố Thừa Duật mỉm cười ôn nhu, nắm lấy bàn tay đeo nhẫn kim cương của cô và nhẹ nhàng hôn, hắn trịnh trọng nói:
- Vy, anh yêu em. Cảm ơn em đã đồng ý tha thứ cho anh, đến bên anh thêm lần nữa.
Bên dưới tất cả khách mời đều vỗ tay chúc mừng cặp vợ chồng mới, Giai Tuyết và Tiểu Nghiêm vui vẻ rải hoa.
Hôn lễ diễn ra vô cùng náo nhiệt, nhưng không ai nhận ra ở dưới cùng nhất là một ánh mắt thẫn thờ luôn nhìn Vân Vy. Hắc Khải chứng kiến Vân Vy hạnh phúc, anh cũng rất hạnh phúc. Hôn lễ này đã chứng minh tình yêu to lớn của Cố Thừa Duật đối với Vân Vy, cho nên anh cuối cùng anh cũng yên tâm nhìn nụ cười của cô lần cuối rồi buông bỏ tất cả. Anh sẽ chọn cách rút lui để giữ lại nụ cười hạnh phúc đó trên môi cô, mãi mãi.
Hắc Khải đứng lên chuẩn bị lặng lẽ rời đi thì đột nhiên có một người đeo mặt nạ đi lướt qua anh. Anh lập tức nhận ra người đó chính là người đeo mặt nạ ở bên cạnh Mạc Y Nhiên, vì lần trước anh cũng có điều tra một chút.
Hắc Khải cảm giác như có chuyện chẳng lành, liền lén lút đi theo Phong Ức.