Trong căn biệt thự to lớn của Cẩn Sùng Khải, mọi người tụ họp đông vui. Cả nhà Cẩn Thiệu Lăng cùng với Trương Doãn và Mộc Dao, tất cả ngồi quây quần bên bàn ăn thịnh soạn, cười nói vui vẻ.
Cẩn Tư Uyển - em gái Cẩn Thiệu Lăng, ngồi cạnh Quách Mộc Dao, hỏi nhỏ:
"Chị Dao Dao, chị làm sao để tảng băng ngàn năm nhà em trở nên dịu dàng vậy?"
"Nè, ăn đi cho mập!" Cẩn Gia Tư - em trai Cẩn Thiệu Lăng - anh song sinh của Cẩn Tư Uyển, gấp miếng thịt bỏ vào bát cho Cẩn Tư Uyển, ngăn cô nói thêm vì Cẩn Thiệu Lăng bên cạnh đang tỏa khí lạnh.
"Này, ai mập chứ? Anh cứ ăn nói thế này không ai thích là phải lắm!" Cẩn Tư Uyển tức giận nhìn Cẩn Gia Tư.
"Hai cái đứa này! Lo ăn cơm đi." Tần Liên Nhã lên tiếng nhắc nhở hai đứa con của bà.
Ăn tối xong, bàn ăn được người làm dọn dẹp sạch sẽ. Mọi người cùng nhau ra phòng khách uống nước trò chuyện.
"Tôi có ý định cho Mộc Dao đi học một khóa huấn luyện, vì năng lực của nó bây giờ không thích hợp gả vào Cẩn gia. Mọi người thấy thế nào? " Trương Doãn đặt tách trà xuống cái đĩa trên bàn.
"Con đồng ý với ý kiến của ông." Mộc Dao vội đồng ý bởi đây cũng là suy nghĩ bấy lâu của bản thân cô.
"Không cần! Con dâu của Cẩn gia dù có năng lực hay không cũng không quan trọng, chỉ cần biết làm dâu hiền con thảo là được!" Cẩn Sùng Khải đưa ra ý kiến của ông.
"Con tán thành ý kiến của ba/ông nội!" Cả Cẩn gia sau khi nghe ý kiến của Cẩn Sùng Khải, lập tức đồng ý.
"Bác định cho con tiểu Dao huấn luyện về việc gì?" Cẩn Bắc Thành nhìn Trương Doãn.
"Hỏi con bé tiểu Dao đi. Nó chỉ nói là muốn đi huấn luyện nhưng mà không nói cụ thể."
Trương Doãn vừa dứt lời, tất cả ánh mắt đều dồn về phía Quách Mộc Dao.
"À thật ra là con muốn học võ, học bắn súng và học thêm về kinh tế." Cô bình thản trả lời.
"Em học mấy cái đó làm gì?" Cẩn Thiệu Lăng tỏ vẻ mặt khó hiểu.
"Em chỉ muốn học để phòng thân thôi, còn kinh tế là để giành lại công ty cho ông ngoại." Quách Mộc Dao thành thật đáp.
"Không cần đâu! Anh bảo vệ em là được, còn công ty ông ngoại em anh sẽ thu mua lại cho em." Cẩn Thiệu Lăng phản đối ý kiến của Quách Mộc Dao.
"Không được! Em là một người không có địa vị thì chí ít phải là một người có năng lực, không thể suốt ngày nhờ anh được." Mộc Dao giải thích theo lý của mình.
"Nếu con kiên quyết vậy thì, ta sẽ cho con ba tháng để hoàn thành việc mà con muốn. Còn về tiền bạc và học ở đâu, cả việc ai dạy ta sẽ sắp xếp." Cẩn Sùng Khải khá hài lòng với ý kiến của Mộc Dao.
"Không cần đâu ạ. Ý tốt của ông con xin nhận, nhưng mấy năm nay con có dành dụm được một số tiền, con sẽ tự lo được."
"Nếu vậy trong ba tháng tới Lăng sẽ ở cùng con, nó cũng giỏi mấy việc này." Cẩn Bắc Thành nói.
"Không được! Anh ấy mới vào công ty chắc là bận nhiều việc lắm, không thể mãi dành thời gian cho con được." Quách Mộc Dao một mực từ chối, cô không muốn làm phiền ai cả.
"Nếu vậy thì quyết định như thế này đi, ba tháng tới Lăng sẽ ở công ty để tiếp quản công việc, Mộc Dao sẽ học ở trường do ta chọn. Không bàn cãi nữa." Cẩn Sùng Khải nghiêm túc nêu ý kiến, lời nói của ông làm một người im lặng không nói gì thêm.
Việc học của Quách Mộc Dao được chia ra. Tháng đầu tiên là võ thuật, tháng thứ hai là học bắn súng, tháng cuối cùng là học về kinh tế.
…
Ngày hôm nay là một khởi đầu mới của Quách Mộc Dao, cô chuẩn bị gọn gàng rồi đến trường học võ.
Lớp võ Quách Mộc Dao học đa phần học sinh là nam. Cô bước vào chào thầy rồi bắt đầu buổi học.
Số cô thật đen đủi, đi học võ thuật cũng bị người khác gây chuyện. Vì một tháng yên bình sắp tới nên Mộc Dao cố nhẫn nhịn, nhưng đám nữ sinh lại cố ý gây sự với cô.
"Này, mới vào thì nên đi phục vụ cho tụi này đi chứ!"
"Nhìn bản mặt là biết nghèo hèn rồi, còn bày đặt đến đây học."
"Đúng đó, chắc được ông già nào bao nuôi đấy."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!