Chương 957:
Các diễn viên khác nên học hỏi Quán Quán, ai có mắt tinh ý cũng nhìn ra thân thể cô không được khỏe nhưng cô ấy vẫn nhất quyết đến phim trường quay hình, mà người ta còn không làm cho qua loa. Dù ở ngoài máy quay có khó chịu thế nào đi chăng nữa, chỉ cần ông hô bắt đầu, cô ấy sẽ ngay lập tức toàn tâm toàn sức nhập vai để quay hình. Một đạo diễn nổi tiếng khắc nghiệt, không thể không có lỗi với cô ấy.
Lúc này Lý Mưu hài lòng nhìn cô.
Dù sao cũng không có cách nào để quay, nên Lý Mưu chỉ đơn giản ngồi xuống và trò chuyện với Lâm Quán Quán.
Suy nghĩ một lúc.
Lý Mưu quyết định quan tâm một chút đến đời sống tình cảm của Lâm Quán Quán.
Quán Quán à… A?
“Cô nói thật đi, chuyện cô bị bệnh… Có liên quan gì đến anh Tiêu không?”
Lâm Quán Quán sửng sốt.
Sâu ngủ lập tức bỏ chạy hết.
Phi!
Theo bản năng Lâm Quán Quán kéo cổ áo, chẳng lẽ Lý Mưu nhìn thấy gì rồi!
“Ai!
Lý Mưu không chú ý đến động tác nhỏ của Lâm Quán Quán mới lạ, ông thở dài, nhìn Lâm Quán Quán muốn nói lại thôi.
“Đạo diễn Lý, ông cứ nói những gì muốn nói, không sao cả.”
Lý Mưu vỗ vỗ vai cô, trầm giọng nói: “Những tin tức của tổng giám đốc Tiêu … Tôi đã thấy hết rồi.”
Tin tức?
Cái tin tức gì!
Lâm Quán Quán vừa định hỏi, trong đầu chợt lóe một tia sáng, đột nhiên hiểu được.
Sát!
Đạo diễn Lý hẳn đang nói về hai ngày Tiêu Lăng Dạ đi công tác ở kinh thành, chuyện khách sạn đêm và “cô gái bí ẩn”, đây có lẽ là tin tức kinh tế tài chính và tin tức giải trí hot nhất mấy ngày nay.
Khóe miệng Lâm Quán Quán giật giật.
Cô nghiêng đầu, mắt liếc Lý Mưu một cái, liền nhìn thấy Lý Mưu nhìn cô với ánh mắt phức tạp, như thể anh ấy không xứng đáng với cô Đạo diễn Lý sẽ không nghĩ rằng nguyên nhân khiến cô “ốm” là do ảnh hưởng từ tin tức đào hoa của Tiêu Lăng Dạ, lúc này mới khiến tinh thần cô chán nản và suy sụp phải không?
Sự hiểu lầm này quá lớn.
Cô còn chưa kịp giải thích, Lý Mưu vỗ vai cô: “Hôm qua tôi thấy cô và tổng giám đốc Tiêu cùng nhau đến đoàn phim. Tôi còn tưởng rằng tin này là hiểu lầm. Ai biết được … Quán Quán, cô đừng buồn. Tuy rằng tổng giám đốc Tiêu các phương diện đều khá tốt, nhưng chúng ta không thể cân nhắc với những người không chung thủy trong tình cảm. Đặc biệt là với phụ nữ, tìm bạn đời giống như đánh bạc. Nếu đặt cược đúng thì cả đời hạnh phúc, nếu đặt cược sai rồi, chúng ta vẫn có thể kịp thời ngăn chặn tổn hại. Cô tuổi còn trẻ, không lo tìm không được người tốt, đừng buồn nữa.”
Lâm Quán Quán cười gượng.
Là một đạo diễn, Li Mưu không cần lo lắng về đời sống tình cảm của các diễn viên.
Nhưng vậy mà đạo diễn lại có thể thành thật nói với cô những lời này, đây là chân thành suy xét giúp cô, hơn nữa còn chân thành muốn tốt cho cô.
Cảm giác đó… Giống như mình đang được trưởng bối quan tâm.
Trong lòng Lâm Quán Quán ấm áp.
Thời gian đoàn phim quay hình vẫn còn rất dài, Lâm Quán Quán không muốn Lý Mưu hiểu lầm như vậy với Tiêu Lăng Dạ, lập tức ngồi thẳng dậy muốn nói rõ cho ông ấy: “Đạo diễn, mọi chuyện không phải như ông nghĩ đâu, những tin tức đó là…”