Hứa Thâm Thâm không dám tưởng tượng anh lại đến lần thứ hai.
Lần này cô cũng giống như lần thứ nhất, cũng không có thời gian phản ứng.
Sau mấy lần, thuốc trong chén đã bị uống hết.
Cô sợ hãi nhìn Lệ Quân Trầm, gương mặt đỏ ửng.
Cô có thể thấy, mặc dù khoảng thời gian này bọn họ rất thân mật nhưng số lần hôn nhau có thể tính được trên đầu ngón tay.
Cô còn tưởng rằng Lệ Quân Trầm có bệnh thích sạch sẽ, không thích hôn.Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà
Cô chớp chớp đôi mắt to nhìn người đàn ông trước mặt, càng ngày càng không hiểu.
"Còn muốn uống một chén nữa ư?" Lệ Quân Trầm lạnh lùng hỏi.
Hứa Thâm Thâm lắc đầu: "Cũng không phải mở nắp trúng thưởng."
Nhưng mà vì sao cái này còn làm cô vui vẻ hơn trúng thưởng, đáy lòng có chút ngọt lại có chút chua.
"Đi ăn cơm." Lệ Quân Trầm nhìn mặt cô mệt mỏi, có chút lo lắng cô sẽ đói.
Hứa Thâm Thâm gật đầu đi theo sau anh ra khỏi phòng ngủ.
Dì Tiếu làm cho cô một bát mì nóng hổi, bên trong còn thêm gừng sợi để chống lạnh.
Hứa Thâm Thâm ngồi bên cạnh Lệ Quân Trầm, ăn từng ngụm mì, gương mắt trắng nõn cũng dần dần đỏ ửng.
"Đúng rồi, vừa rồi chị Nhiếp đến à?" Hứa Thâm Thâm thuận miệng hỏi, cô nhìn thấy hộp thức ăn trên bàn trà ở phòng khách, nghĩ thầm Nhiếp Tử San thật đúng là rất lo lắng cho anh.
Muộn như vậy, bên ngoài lại lạnh như thế nhưng vẫn đưa đồ ăn tới.
"Ừm”" Giọng Lệ Quân Trầm rất lạnh nhạt, nghe không ra cảm xúc gì.
"Anh không ăn sao?" Hứa Thâm Thâm chỉ vào thức ăn trên bàn trà hỏi.
"Cô muốn ăn thì ăn đi, tôi rất ít ăn thức ăn bên ngoài." Lệ Quân Trầm cũng không nói dối, cho dù ở công ty, anh cũng không đi ra ngoài ăn cơm, tất cả đều là Bùi Triết tìm đầu bếp. riêng làm xong rồi mang về.
Chỉ là anh không nghĩ tới quen biết Nhiếp Tử San nhiều năm như vậy, nhưng cô ta cũng không nhớ một chút nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!