Tử Uyển là chung cư đắt nhất của thành phố B, mà người xây dựng nó chính là Lệ Quân Trầm.
Cái tên Tử Uyển này, Nhiếp Tử San cảm thấy đây là vì kỉ niệm đoạn tình cảm giữa hai người bọn họ.
"Nếu như em thích, anh sẽ nói Bùi Triết để lại cho em một căn." Lệ Quân Trầm lạnh nhạt.
"Vậy thì cảm ơn." Nhiếp Tử San khách khí.
Cô ta cười tửm tỉm nhìn sườn mặt của Lệ Quân Trầm, có chút say mê.
Cho dù thế nào, bây giờ cô ta có thể trở về gặp anh là tốt rồi.
"Thời gian không còn sớm, em đi trước đây." Nhiếp Tử San đứng dậy, nhìn Lệ Quân Trầm một chút rồi tiếp tục nói: "Chờ sắp xếp chuyện phòng ở ổn thỏa, em mời anh và chị Hứa ăn cơm"
"Đến lúc đó hãng nói." Lệ Quân Trầm trả lời. Nhiếp Tử San gật đầu, cười đi ra khỏi biệt thự.
Cô ta đi tới nơi mình đậu xe rồi nhìn ra sau lưng một chút, Lệ Quân Trầm cũng không ra tiễn cô ta, cô ta có chút mất mát.
"Chị, mình về nhà sao?" Nhiếp Văn Du thò đầu từ trong xe ra: "Bên ngoài lạnh quá."
Nhiếp Tử San mở cửa xe đi vào, đôi mắt đẹp hiện lên một chút nham hiểm, nói với cô ta: "Chị nghe nói Diệp Mạc Phàm. là bạn trai của Hứa Thâm Thâm?”
"Bạn trai cũ, anh ta muốn kết hôn với Bạch Viện Viện tiểu thư của tập đoàn Bạch thị." Nhiếp Văn Du trả lời.
"Vậy thì tốt rồi, giúp chị hẹn chị Bạch, chị muốn gặp mặt cô ta" Nhiếp Tử San lạnh lùng nói.
Nhiếp Văn Du nghe lời cô ta, chống cằm nói: "Được, vậy không bằng sáng mai trực tiếp đến tập đoàn Hứa thị, bây giờ Diệp Mạc Phàm và Bạch Viện Viện đều làm ở đó."
Nhiếp Tử San khẽ ừ một tiếng, rồi không nói lời nào nữa. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà
Nhiếp Văn Du phụ trách lái xe, hai người cùng rời đi
Lệ Quân Trầm trở lại trên lầu, đi vào phòng thì thấy Hứa Thâm Thâm ngồi ở trên giường, hai tay bưng chén thuốc vẻ mặt mệt mỏi và chán ghét.
"Sao vậy?" Anh hơi nhíu mày.
"Khó uống chết đi được." Hứa Thâm Thâm oán giận, lần này đau bụng còn nghiêm trọng hơn trong tưởng tượng của cô.
Có thể là khoảng thời gian này cô không chú ý thân thể, lúc trước quỳ gối ở trong gió tuyết đã đủ làm cô đau nhói rồi.
Nếu đổi là lúc trước, cho dù gió lạnh cô cũng rất ít mặc. loại váy ngắn này, đều luôn mặc quần jean áo phông.
Bây giờ vì báo thù cần phải hi sinh nhan sắc, cũng rất vất vả.
Nhưng mà cô không có cách nào nữa.
"Khó uống cũng phải uống." Lệ Quân Trầm nghiêm túc nhìn cô, không cho phép cô không uống.
Hứa Thâm Thâm đau khổ nhìn anh: "Thật sự rất đắng, nếu không anh nếm thử đi."
Đôi mắt đen của Lệ Quân Trầm hiện lên ánh sáng lạnh lẽo: "Hứa Thâm Thâm, cô uống hay không?!"
Hứa Thâm Thâm mím môi, ý kiến từ chối. Dì Tiếu đứng ở một bên, muốn nói gì đó nhưng mà nhìn Lệ Quân Trầm tức giận dọa người như vậy thì lời đến cổ họng đã
bị chắn lại.
"Dì ra ngoài trước." Lệ Quân Trầm phát hiện Dì Tiều còn ở đây, đuổi dì ta đi.
Di Tiếu vô cùng nghe lời xoay người đi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!