Nhưng có thêm được năm trăm triệu đương nhiên Hứa 'Thâm Thâm không thể ngờ tới.
Dù sao cũng là tiền của Diệp gia có tiêu xài hoang phí cũng không thấy xót ruột.
“Lệ tiên sinh, cám ơn anh.” Hứa Thâm Thâm cám ơn anh một cách chân thành.
Biết rõ là cô âm mưu làm loạn vậy nhưng anh lại vẫn giúp
Lệ Quân Trầm không nói gì, đôi mắt đen trầm xuống.
“Tôi phải tới công ty đây.” Hứa Thâm Thâm liếc nhìn đồng hồ trên tay, đã mười giờ rồi.
“Tối ở nhà chờ tôi." Lệ Quân Trầm thấp giọng nói. Hứa Thâm Thâm gật đầu: “Biết rồi” Cô đứng dậy, dáng người thanh thoát rời đi.
Lệ Quân Trầm nhìn chăm chăm vào bóng lưng của cô như đang suy nghĩ điều gì.
Hứa Thâm Thâm rời khỏi tập đoàn Lệ thị thì đụng phải Nhiếp Văn Du.
Cô giả vờ như không nhìn thấy, đối phương lại cứ tiến tới chắn đường của cô.
“Hứa Thâm Thâm, chúng ta nói chuyện đi.” Nhiếp Văn Du vênh váo kiêu ngạo nhìn cô.
Hứa Thâm Thâm híp mắt lại, cười lạnh: “Nếu như cô ra một cái giá sau đó bảo tôi rời khỏi Lệ Quân Trầm thì cô nên từ bỏ ý định đi bởi vì ở bên Lệ Quân Trầm thứ tôi có được nhiều hơn như vậy.”
Nhiếp Văn Du vừa nghe xong đã tái cả mặt: “Quả nhiên cô không tốt đẹp gì.”
Hứa Thâm Thâm cười giễu nhìn cô ta: “Đúng thế, tôi chẳng tốt đẹp gì nhưng Lệ Quân Trầm cũng biết anh ấy không lỡ rời xa tôi.”
Đôi mắt của Nhiếp Văn Du bỗng đỏ ửng lên, cô ta đã ở bên cạnh Lệ Quân Trầm lâu như vậy nhưng cũng không có. được tình cảm của anh.
Dựa vào đâu mà một con yêu tỉnh vừa mới xuất hiện đã bắt mất hồn của anh chứ.
Hứa Thâm Thâm không có thời gian lăng nhằng với cô ta, đi vòng ra đường sau đó vẫy một chiếc taxi đi tới công ty.
Nhiếp Văn Du quay người tới tìm Lệ Quân Trầm. Lệ Quân Trầm đang làm việc trong phòng làm việc.
Cô ta không thèm đếm xỉa tới việc Bùi Triết chặn lại cứ thế xông vào phòng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!