Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ông Xã Thần Bí Full

CHƯƠNG 102: NẾU KHÔNG THÌ ANH CHO EM…

Lục Thời Sơ đến rất nhanh.

Khi anh đến, Trần Minh Tân vừa dọn dẹo bàn ăn, Tô Ánh Nguyệt nhìn thời gian một cách yếu ớt: “Tôi phải đi làm, nếu không thì muộn giờ mất.”

“Hôm nay không đi làm.” Trần Minh Tân không quay đầu lại và ghìm giọng từ chối, lúc này Lục Thời Sơ cũng đã đến.

Vừa nói xong, chuông cửa reo lên.

Trần Minh Tân quay người đi mở cửa, sắc mặt Lục Thời Sơ nặng trĩu nhìn anh và hỏi thẳng: “Ánh Nguyệt đâu?”

“Đi vào trước đã.” Trần Minh Tân quay lại và đi về phía Tô Ánh Nguyệt, Lục Thời Sơ đi sau anh và không quên đóng cửa.

Hai người trở lại phòng khách và không thấy ai trên ghế sofa.

Tô Ánh Nguyệt lảo đảo bước ra từ phòng tắm, sắc mặt trắng như tờ giấy, nét mặt trông vô cùng đau đớn.

Trần Minh Tân bước tới mà không nói lời nào, đỡ cô lại và ngồi trên ghế sofa.

Ngay khi Tô Ánh Nguyệt ngồi lên ghế sofa, cả người muốn đổ xuống như người không xương.

Lục Thời Sơ thấy vậy, anh đặt hộp thuốc sang một bên và nói với vẻ lo lắng: “Ánh Nguyệt, phấn chấn lên, em khó chịu ở đâu, nói cho anh biết.”

Lục Thời Sơ vừa nói, vừa từ trong hộp thuốc lấy ra ống tiêm dùng một lần.

Trần Minh Tân đỡ lấy Tô Ánh Nguyệt và để cô dựa vào trong ngực mình.

Tô Ánh Nguyệt có chút hốt hoảng, cô ngước mắt lên và nhìn về phía Lục Thời Sơ, giọng cô yếu ớt và ngạc nhiên: “Anh Thời Sơ, tại sao anh lại đến đây?”

Nghe thấy tiếng gọi “Anh Thời Sơ”, sắc mặt của Trần Minh Tân sa sầm xuống, nhưng anh biết rằng lúc này trời cũng không bận tâm.

Tô Ánh Nguyệt đã bị tiêm thuốc độc, có rất ít người biết về chủng loại thuốc, một khi nó đã được tiêm vào, bị người ta cố ý tranh thủ cơ hội thì bao giờ cũng là chỗ yếu.

Cho dù cô bị ép buộc, cũng khó tránh bị người ta cố ý làm trọng thương.

Lúc đầu, khi Lục Thời Sơ lần đầu trở về nước tìm anh, cũng chính vì điều này, Trần Minh Tân và Bùi Chính Thành đều tiếp xúc qua với Lục Thời Sơ và tin tưởng nhân phẩm của anh ta.

“Ừ, đến để thăm em.” Lục Thời Sơ vừa tìm gì đó trong hộp thuốc, vừa nói với cô, giọng anh êm dịu.

Tô Ánh Nguyệt dựa vào ngực của Trần Minh Tân nhưng cô vẫn cảm thấy hơi khó chịu, cô vặn người, bây giờ cô cảm thấy buồn nôn, muốn nôn và chóng mặt…

Trần Minh Tân ôm lấy cô và không nói gì, mặt chìm xuống như nước.

Tô Ánh Nguyệt đột nhiên hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình, cô quay sang nhìn Trần Minh Tân, giọng cô yếu ớt: “Có phải là phản ứng với việc tiêm thuốc trước đó không?”

“Không sao đâu.” Trần Minh Tân chỉ nói ba từ này, giọng anh vỗ về.

Tuy nhiên, Tô Ánh Nguyệt không hề được xoa dịu mà ngược lại còn cảm thấy ngày càng khó chịu.

“Anh Thời Sơ, không phải anh nói với em rằng, em sẽ không…nghiện sao”

Sắc mặt Lục Thời Sơ như thường, đẩy ống tiêm trong tay và đi về phía Tô Ánh Nguyệt.

Trần Minh Tân xắn tay áo cho cô, Lục Thời Sơ tiêm thuốc cho cô xong mới nói: “Đương nhiên là em sẽ không bị nghiện, bây giờ chỉ là một số phản ứng không thể tránh khỏi mà thôi. Đừng lo lắng, tuần này sẽ hơi khó khăn, qua rồi sẽ không sao đâu.”

“Anh tiêm thuốc gì cho em vậy?” Tô Ánh Nguyệt cảm thấy trong cơ thể mình dường như không còn khó chịu nhiều như thế nữa, cả người bình tĩnh hơn, cô nghi ngờ hỏi anh.

“Thuốc an thần.” Lục Thời Sơ đặt ống tiêm trong tay sang một bên và hỏi cô: “Em ổn hơn rồi chứ?”

“Vâng.” Tô Ánh Nguyệt gật đầu, từ từ ngồi dậy, sắc mặt vẫn tái nhợt.

Trần Minh Tâm từ đầu đến giờ không nói gì, lúc này anh mới nói: “Em ngồi đây một lúc, tôi đi tiễn bác sĩ Lục.”

Mặc dù bây giờ Tô Ánh Nguyệt đã khá hơn nhiều, nhưng cô vẫn khó chịu, cũng không còn dư sức nói gì với anh, cô nhìn Lục Thời Sơ và cười.

Lục Thời Sơ giơ tay lên, định xoa xoa đầu Tô Ánh Nguyệt thì lại bị Trần Minh Tân đột nhiên đứng dậy chặn lại trước mặt Tô Ánh Nguyệt: “Bác sĩ Lục, để tôi tiễn cậu ra ngoài.”

“Làm phiền cậu Trần rồi.” Lục Thời Sơ không từ chối, anh đặt ống tiêm dùng một lần vừa dùng sang một bên, thu dọn hộp thuốc rồi đứng dậy và đi ra ngoài.

Hai người đàn ông đi một mạch đến cổng lớn mới dừng lại.

“Bác sĩ Lục đã tự mình lái xe đến, vậy thì cậu đi cẩn thận, không tiễn.” Trần Minh Tân đứng đó thõng hai tay, mặt không biểu cảm.

Lục Thời Sơ quay lại nhìn anh, khẽ cau mày: “Ánh Nguyệt mấy ngày này, vẫn phải phiền cậu.”

“Vợ của tôi, tôi đương nhiên sẽ chăm sóc tốt.” Đôi mắt của Trần Minh Tân khẽ lóe lên.

Lục Thời Sơ dường như vẫn còn điều gì muốn nói, anh mở miệng nhưng không nói gì, quay người định rời đi, nhưng nghe thấy giọng nói của Trần Minh Tân lại vang lên: “Anh và cô ấy là hàng xóm khi còn nhỏ, không biết là bác sĩ Lục biết bao nhiêu chuyện về cha của cô.”

Lục Thời Sơ nghe thấy vậy, bỗng quay lại nhìn anh, ánh mắt khác với lúc thường, có chút sắc sảo: “Nếu cậu muốn biết chuyện về cha của Ánh Nguyệt, cậu nên đi hỏi Ánh Nguyệt thay vì hỏi tôi.”

“Ý của bác sĩ Lục, câu hỏi này hỏi một người ngoài quả thực là không hỏi ra được gì cả.” Trần Minh Tân nhướn mày, dường như có ý cười nhạo lướt qua trong đôi mắt.

“Người ngoài” hai từ này được nhấn mạnh.

Lục Thời Sơ cũng là người thông minh, làm sao có thể không hiểu ý của Trần Minh Tân.

Nhưng những gì anh nên dặn dò vẫn phải dặn dò: “Ánh Nguyệt mấy ngày này, có thể có những bất thường về mọi mặt.”

“Ừ” Cho dù Lục Thời Sơ không nói thì Trần Minh Tân cũng biết, bao năm trà trộn trên thương trường, còn thủ đoạn nào mà anh chưa gặp.

Lục Thời Sơ nhìn Trần Minh Tân chằm chằm, anh đứng đó bất động, mặt không biểu cảm, chỉ là một tiếng trả lời nhẹ nhàng như thế, nhưng lại không khó để nghe ra sự nghiêm túc của anh.

Có thể thấy rằng anh vẫn có chút chân thành đối với Tô Ánh Nguyệt.

Nghĩ đến đây, trong lòng Lục Thời Sơ không hiểu sao cảm thấy mất mát, anh không nói gì nữa, quay người lên xe.

Trần Minh Tân nhìn chiếc xe của Lục Thời Sơ biến mất trong tầm nhìn, nét mặt anh dịu xuống, sau một lúc suy ngẫm, anh mới quay vào.

Mới đi đến cửa phòng khách, anh liền nghe thấy tiếng kêu của Thịt Bò.

“Tô Ánh Nguyệt!”

Nét mặt của Trần Minh Tân căng thẳng, gọi tên của Tô Ánh Nguyệt rồi đi về phía phòng của con chó.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!