Hoắc Bắc Cảng không biết chính là, Mộ Sơ Tình căn bản là không yêu thích bất cứ màu sắc nào hết.
Sở dĩ mỗi lần cô đều thích mặc đầm màu trắng là bởi vì cô thấy Hứa Hạ Đồng mỗi lần đều là mặc trang phục màu trắng, nhìn có vẻ rất yếu đuối.
Mộ Sơ Tình cho rằng Hoắc Bắc Cảng thích loại nữ sinh như thế này, cho nên mỗi lần cô chọn lễ phục luôn là không tự chủ được lựa chọn màu trắng.
Mộ Sơ Tình cô không thích màu trắng, thậm chí mà nói cô ghét nhất chính là màu trắng.
Chỉ vì muốn hắn liếc nhìn cô một, cô liền căng da đầu lựa chọn màu trắng.
Nhưng kết quả luôn làm cô thất vọng.
Cô mặc lên người màu sắc mà hắn thích nhất, cũng không thể làm hắn liếc nhìn cô một, trong mắt hắn chỉ có Hứa Hạ Đồng.
......
"Tổng giám đốc...... Không phải, tôi nói màu đỏ thật là rất thích hợp với phu nhân, anh xem phu nhân mặc màu đỏ này, quả thực chính là đẹp đến không thở được."
Giang Thừa ở một bên, yên lặng nhìn Mộ Sơ Tình, muốn tìm trợ lý của cô, trước kia mỗi lần cô đi dự tiệc đều sẽ mang theo trợ lý, kết quả tìm một vòng cũng không thấy đâu, cho nên tầm mắt tự nhiên liền chú ý tới Mộ Sơ Tình.
Màu đỏ thật là kiều diễm, người phụ nữ nào da trắng mặc trang phục màu này, sao có thể không rực rỡ nổi bật cho được?
Hoắc Bắc Cảng một nắm đấm vung ra, trực tiếp đánh lên bả vai Giang Thừa, đã sớm muốn đánh người này, vẫn luôn nói hươu nói vượn, không biết nói cái gì cho nên hồn.
"Giang Thừa, cậu lập tức đi mua một bộ đầm trắng lại đây, phải là màu trắng!"
Hoắc Bắc Cảng lạnh giọng ra lệnh cho Giang Thừa, ngữ khí tràn đều là không vui.
Hoắc Bắc Cảng cho rằng, Mộ Sơ Tình ăn mặc như vậy là có ý, muốn câu dẫn Mạc Diệc Phong.
Mộ Sơ Tình cô trước kia thích màu trắng, mỗi lần cô xuất hiện ở trước mặt hắn, mặc quần áo màu trắng tương đối nhiều, hơn nữa Hạ Đồng cũng thích quần áo màu trắng.
Hoắc Bắc Cảng trong nội tâm liền kết luận, Mộ Sơ Tình cho rằng hắn thích màu trắng, cho nên mới cả ngày thích mặc đồ màu trắng, đã thành công khiến cho hắn chú ý.
Hoắc Bắc Cảng thích Mộ Sơ Tình mặc quần áo màu trắng là bởi vì đơn giản là cô mặc một thân màu trắng, hắn nhìn đã thành thói quen, đã trở nên quen mắt.
Cho nên màu trắng mới là màu độc quyền, hắn không cho phép cô ăn mặc yêu kiều diễm lệ như thế, lại lẳng lơ xuất hiện ở nơi này, phải biết rằng ở đây có bao nhiêu cặp mắt đàn ông cứ nhìn chằm chằm vào cô!
Người phụ nữ đáng chết này, thật là không làm cho hắn bớt lo, trong lúc nhất thời không có coi chừng cô, liền cho hắn ở chỗ này mà câu tam đáp tứ. (ý là câu dẫn dụ hoặc người khác)
Ăn mặc quyến rũ như thế là muốn câu dẫn ai?
Giang Thừa nghe thấy cái mệnh lệnh mãnh liệt như thế cũng không dám qua loa, cho nên nhanh chân chạy đi mua lễ phục.
Bất quá trong lòng anh ta cảm thấy Tổng giám đốc thật là gây ra nghiệt chướng, nào có người phụ nữ nào lại thích bị chồng ép buộc phải mặc màu mà hắn muốn.
Không biết, đợi lát nữa phu nhân bị tổng tài cưỡng chế phải mặc đồ màu trắng, sẽ thành cái tâm trạng gì? Đại khái biết được chắc sẽ đau lắm đây.
Giang Thừa biết Hoắc Bắc Cảng có EQ thấp, thật sự là một người đàn ông thiếu EQ trầm trọng.
Cũng biết trong lòng Hoắc Bắc Cảng vẫn luôn có một vị trí nhất định cho Mộ Sơ Tình, cũng biết hắn thích Mộ Sơ Tình hơn Hứa Hạ Đồng.
Rốt cuộc, cùng Mộ Sơ Tình ở chung một chỗ, mới làm Hoắc Bắc Cảng tự nhiên nhất, ở trước mặt Mộ Sơ Tình, hắn cường thế, hắn bá đạo, hắn quả thực vênh váo tới trời cao, nhưng mà cũng chỉ có ở trước mặt Mộ Sơ Tình, hắn lại cứ như trẻ con, sẽ cực kỳ ấu trĩ, có đôi khi tức giận lên, đều có thể không giống ngày thường không thể bình tĩnh được, ngay cả tức đến giậm chân cũng có.