Tính cách hắn như vậy, ngay cả phòng ở cũng là như thế này, Mộ Sơ Tình nhìn một lúc đã buồn bực muốn chết.
Càng thêm bực chính là, người đàn ông này ôm cô ôm đến bây giờ còn không có tính thả cô xuống.
Mộ Sơ Tình thật sự là không thể nhịn được nữa, nhéo một chút thịt trên vai hắn, nghiến răng nghiến lợi như ra lệnh: "Nhanh lên thả tôi xuống!"
Giảng đạo lý, nếu là bây giờ còn không chịu thả cô xuống, cô sẽ đánh lộn với hắn luôn.
Hoắc Bắc Cảng lần này rất nghe lời, nghe được Mộ Sơ Tình kia tê tâm liệt phế, liền đem cô từ trên vai hắn thả xuống.
Mộ Sơ Tình rời đi bờ vai của hắn có chút lảo đảo đứng không vững, hướng phía sau lùi lại vài bước.
Cô nổi giận đùng đùng nhìn Hoắc Bắc Cảng, vẻ mặt cạn lời hỏi hắn: "Anh ôm tôi làm gì?"
Hoắc Bắc Cảng chẳng sợ đứng ở trước mặt cô, khoảng cách hai người không xa, bởi vì thân hình cao lớn nên hắn nhìn cô cũng là trên cao nhìn xuống, cảm giác rất uy nghiêm.
Hoắc Bắc Cảng nhướng mày, "Tôi ôm bà xã của mình thì có vấn đề gì?"
"......" Bộ dạng giống như rất có đạo lý. Mộ Sơ Tình nhìn nhìn bốn phía, hoàn cảnh có chút không ổn, chán nản hỏi: "Vậy tại sao anh lại muốn ôm tôi đến phòng anh?"
Hắn không phải trước nay cũng không chịu cho cô vào phòng hắn sao? Hôm nay tự nhiên lên cơn động kinh sao?
Hoắc Bắc Cảng mím môi, căng chặt cằm, từng bước một mang theo cảm giác áp bách hướng tới gần Mộ Sơ Tình, bỗng nhiên đi đến trước mặt cô.
Hắn duỗi tay nắm lấy cằm Mộ Sơ Tình, ánh mắt tràn ngập dã tính nguy hiểm nhìn chằm chằm cô, hắn hung ác nham hiểm mở miệng mang theo uy phong lẫm lẫm, khịt mũi coi thường hỏi: "Mộ Sơ Tình, cô là vợ của tôi, cô không ngủ với tôi, cô định ngủ với ai?"
Mộ Sơ Tình: "......"
Hiện giờ đầu cô đang trống rỗng, đối với hết thảy những chuyện xảy ra tối nay cô hoàn toàn ngốc xích, muốn ngu luôn rồi!
Cô không thể nào đoán ra được nguyên nhân gì Hoắc Bắc Cảng lại làm những chuyện này đối với cô?
Làm gì đột nhiên muốn ngủ cùng cô? Không phải hắn luôn kháng cự cô tới gần? Rất chán ghét cô sao?
Hiện tại chuyện xảy ra bất ngờ khiến cô không có thời gian suy nghĩ, làm Mộ Sơ Tình do dự.
Hoắc Bắc Cảng nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ hoảng loạn của Mộ Sơ Tình, trong lòng rất là không thoải mái.
Người phụ nữ này gần đây tại sao lại cho hắn cảm giác hoàn toàn không giống nhau?
Trước kia hoàn toàn lấy hắn làm trung tâm, nếu hắn có thể cùng Mộ Sơ Tình nói một lời, cô quả thực vui sướng muốn bay lên mây.
Nhưng hiện tại hắn cố tình cùng Mộ Sơ Tình duy trì hành động ái muội, cô chỉ toàn là phản kháng, cự tuyệt đến gần hắn, không thích ứng, thậm chí hắn còn có thể cảm giác được cô có chút không hài lòng?
Là muốn cùng hắn chơi trò lạt mềm buộc chặt?
Được thôi, nếu cô đã muốn cùng hắn chơi, hắn nhất định chơi cùng cô, chẳng qua là muốn chơi chết cô luôn!
......
Hoắc Bắc Cảng đôi mắt bỗng nhiên nổi lên một tầng hàn băng, chán ghét buông cằm cô ra, "Mộ Sơ Tình, đừng có bày ra cái biểu tình ghê tởm tôi, kỳ thật ngoài miệng cô nói không cần nhưng trong lòng nghĩ thật đi? Thật ra cô lại rất muốn ngủ cùng tôi?" Hắn tạm dừng một chút, động động hầu kết, tiếp tục cái giọng băng lãnh này bổ sung thêm một câu, "Cô yên tâm, tôi một chút cũng không muốn chạm vào người cô, đêm nay muốn cô ngủ cùng tôi, chẳng qua là diễn kịch mà thôi. Nếu biết chúng ta kết hôn nhưng lại chia giường ra để ngủ, người khác nhất định sẽ hiểu lầm."
Hoá ra......
Hoá ra là vì chuyện này.
Mộ Sơ Tình trong lòng nhẹ nhõm thở dài một hơi, có chút khó chịu, đúng rồi, nếu không phải là vì nguyên nhân này, hắn có chạm cũng sẽ không chạm đến cô.