"Hừ?" Hoắc Bắc Cảng nhìn một hồi lâu mà người phụ nữ này vẫn chưa hồi phục lại tư tưởng, muốn tiếp tục khiêu khích, âm thanh trầm thấp tiếp tục hỏi lại: "Mộ Sơ Tình, cô còn thích tôi."
Lời nói chắc chắn, như xác định tâm tình của cô vậy.
Hoắc Bắc Cảng trước giờ đều rất tự tin, cho nên lời nói đều không có chỗ cho người ta phủ định.
Mộ Sơ Tình khó chịu nuốt một ngụm nước bọt, cổ họng khô khốc lợi hại, tâm phiền ý loạn, cô kinh hoảng thất thố, sau đó tròng mắt nhanh như chớp xoay vài vòng, Mộ Sơ Tình nháy mắt phản ứng lại mình phải trả lời hắn thế nào.
Cô nỗ lực nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn, ép buộc chính mình nhất định phải bình tĩnh.
Cô bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, ánh mắt thật điềm đạm tự nhiên nhìn Hoắc Bắc Cảng, thái độ cực kỳ khinh thường trả lời, "Hoắc Bắc Cảng, nói vậy là anh đang cho rằng mình rất tốt đẹp? Anh nhiều lắm chỉ là bề ngoài có phần đẹp mã thôi, Anh cho rằng tôi còn là con nít lên ba?
Đàn ông trên đời này nhiều vô số kể, tôi không thích bọn họ, lại đi thích anh làm gì? Hơn nữa, Hoắc Bắc Cảng anh thường ngàyđều không soi gương, không xem tạp chí sao? Nam minh tinh trên tivi có người nào không đẹp trai, không thể so với anh?"
Hoắc Bắc Cảng đột nhiên nhéo nhéo ở bên hông cô, dọa Mộ Sơ Tình không dám nói nữa.
Hông cô rất ít thịt, làm cho hắn sờ rất thoải mái.
Mộ Sơ Tình đột nhiên bị véo hông, cô sợ tới mức nảy lên một chút, ngừng luôn cả nói chuyện.
Cô trợn mắt giận giữ nhìn Hoắc Bắc Cảng "Anh muốn làm gì?"
Hoắc Bắc Cảng từ trên cao nhìn xuống, nhìn chằm chằm vào cô, nhìn Mộ Sơ Tình tức giận, quai hàm nhìn càng đẹp, Hoắc Bắc Cảng gắt gao nhíu mày một chút, cảm thấy rất lạ, người phụ nữ này tại sao lại càng nhìn lại càng thấy thoải mái.
Hoắc Bắc Cảng tầm mắt vẫn luôn ở trên người cô đảo quanh, dừng lại ở trên cánh môi của cô, lúc nhìn thấy cô mấp máy cánh môi, yết hầu hắn động động một chút, nháy mắt trong đầu liền nổi lên một suy nghĩ.
Hắn đột nhiên liền muốn hôn môi Mộ Sơ Tình.
Mộ Sơ Tình hít vào một hơi, nhìn đến khuôn mặt khủng bố của Hoắc Bắc Cảng kia thì có chút run run, muốn nhanh một chút rời khỏi hắn, không thể lại tiếp tục cái hành động ái muội này được nữa.
Mộ Sơ Tình duỗi tay muốn đẩy tên đàn ông này ra, lúc này lại đột nhiên bị hắn chế trụ.
Mộ Sơ Tình kinh ngạc còn không kịp nhìn đến Hoắc Bắc Cảng, cô không hề phòng bị, cánh môi đã bị hắn bá đạo hôn lấy.
Hắn ngậm lấy đôi môi Mộ Sơ Tình, cánh môi lạnh lẽo của Hoắc Bắc Cảng gần sát bờ môi cô, lấp kín cái miệng nhỏ của cô, không một kẽ hở.
"Ôh...... Hoắc...... Hoắc Bắc Cảng, anh......" Mộ Sơ Tình đột nhiên bị hắn hôn, kinh ngạc mở to mắt, lời nói còn chưa nói hết đã bị hắn nuốt hết vào trong bụng.
Thân hình cứng đờ, Mộ Sơ Tình không biết phải làm gì, ngây ngốc ngơ ngác, vẫn luôn mở to tròng mắt, cả người ngây dại.
Hoắc Bắc Cảng hôn môi cô không thấy đủ, đầu lưỡi linh hoạt cạy mở khớp hàm cô ra, ngay sau đó liền đi vào, ở bên trong miệng cô khuấy đảo, quyện hút hương thơm mật ngọt trong miệng cô, rất ngọt thơm, rất hấp dẫn.
Mộ Sơ Tình trong nháy mắt cảm giác được môi lưỡi của hắn, thân thể cô nhũn ra muốn ngã, lại bị Hoắc Bắc Cảng ôm chặt lấy eo.
Hắn bá đạo ôm lấy cô, rồi cùng cô hai người môi lưỡi triền miên quấn lấy.
Mộ Sơ Tình thật ngây ngô, một chút kinh nghiệm hôn môi đều không có, cho nên vẫn luôn bị Hoắc Bắc Cảng dẫn dắt, đi theo tiết tấu của hắn.
Mộ Sơ Tình mụ mị bị hắn dẫn dắt, cái cảm giác này làm hắn rất sảng khoái, hắn không cầm lòng được, càng hôn càng mê mẩn, càng hôn càng sâu.