Bất quá Mộ Sơ Tình nghĩ nghĩ, cảm thấy bản thân mình có tư cách gì mà đi nói người khác chứ. Còn nhớ trước đây, mục tiêu của cô còn không phải là chỉ cần được làm bạn gái của Hoắc Bắc Cảng là tốt rồi sao.
Cho nên hai người đều là kẻ tám lạng người nửa cân.
Giang Vị Uẩn nói xong thì thở dài một hơi, có chút thất vọng: "Đáng tiếc là người đàn ông này đã có vợ, hiện tại còn phải đánh bại vợ anh ấy thì mới có thể ở bên anh ấy được."
Mộ Sơ Tình nghĩ nghĩ, viết lên giấy điều mà mình nghi hoặc: "Vì sao người ta đã có vợ rồi, cô còn muốn thích hắn."
Giang Vị Uẩn miết khoé môi một cái, nghiêm túc suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Em cũng không biết nữa! Dù sao thì em cảm thấy đời này ngoại trừ anh ấy ra, em sẽ không thích ai khác nữa, em chưa từng gặp được người đàn ông nào khiến cho em động tâm như thế. Thật vất vả mới được về nước một chuyến, cũng phải phấn đấu vì tình yêu của chính mình, anh ấy có vợ rồi nhưng mà vợ anh ấy không thích anh ấy, anh ấy cũng không thích vợ mình, hai người bọn họ chính là bởi vì nguyên nhân nào đó mới kết hôn, cho nên em xen vào giữa hai bọn họ cũng là vì dân trừ hại thôi."
"Sao cô biết là anh ta không thích vợ mình?" Mộ Sơ Tình rất không vui, trong lòng ức chế. Ngay sau đó phẫn nộ viết lên giấy, hỏi Giang Vị Uẩn.
Tóm lại là Hoắc Bắc Cảng không thích cô, toàn thế giới này đều đã biết rồi đúng không?
Giang Vị Uẩn giải thích: "Anh trai em nói với em đó, trước đó anh trai em đã điều tra hai người bọn họ, điều tra được hai bọn họ sống chung không có tình cảm gì với nhau, hơn nữa lần trước em cùng với vợ anh ấy ăn cơm chung, cũng hỏi qua ý tứ của vợ anh ấy rồi, vợ anh ấy nói là không thích anh ấy, hơn nữa còn đang ly hôn, người ta đã nói như vậy thì chắc chắn là em phải thừa thắng xông lên rồi."
Mộ Sơ Tình hiện tại hận không thể tự tát cho mình một cái, đúng là miệng quạ đen, đều là chính mình lúc trước gây họa.
Hiện giờ còn phải dựa vào Hoắc Bắc Cảng nhận ra thân phận của mình để đổi lại thân phận đây, cho nên tuyệt đối không thể để cho người khác theo đuổi Hoắc Bắc Cảng được.
Hơn nữa, Mạc Diệc Phong thật sự là quá không có nhân tính, thế nhưng ở sau lưng điều tra hai người bọn họ.
Mộ Sơ Tình hận đến nghiến răng nghiến lợi, tùy tay cầm lên lại vừa thấy, thấy được chính là ảnh chụp mình và Hoắc Bắc Cảng lúc trước ở Cục Dân Chính lãnh giấy kết hôn, ảnh trên giấy chứng nhận kết hôn. Là ảnh đính trên giấy chứng nhận kết hôn màu đỏ.
Mẹ nó! Hai anh em nhà này thật sự là quá lợi hại đi, ngay cả ảnh lúc trước bọn họ đăng ký kết hôn ở Cục Dân Chính cũng bị đào ra.
Mộ Sơ Tình trợn mắt há hốc mồm cầm ảnh chụp giấy chứng nhận kết hôn lên xem.
Lúc trước hai người bọn họ cũng là vừa gặp lại liền kéo nhau đi lãnh giấy kết hôn, cho nên hai người đều là vẻ mặt nhăn nhó lạnh nhạt.
Đặc biệt là Hoắc Bắc Cảng, cái khuôn mặt lạnh nhạt kia của hắn khiến cho ai nhìn vào cũng tưởng là Mộ Sơ Tình nợ hắn mấy trăm vạn đấy. Trên giấy đăng ký kết hôn của hai người, một chút phong thái vợ chồng cũng không có, trên ảnh thoạt nhìn càng giống như là kẻ thù bị ép phải kết hôn với nhau vậy.
Giang Vị Uẩn thì lại đứng bên cạnh giải thích: "Đây chính là vợ của người đó, rất xinh đẹp."
Mộ Sơ Tình dùng sức gật đầu, cái quan điểm này cô đồng ý. Không tồi! Đúng vậy, cô đúng là rất xinh đẹp.
Giang Vị Uẩn thở dài một chút, mang theo bất đắc dĩ, tiếp theo giải thích với Mộ Sơ Tình: "Chị biết không? Anh trai em thích vợ của người này, đã thích mười mấy năm."
Mộ Sơ Tình nghe Giang Vị Uẩn nói Mạc Diệc Phong thích cô, thích mười mấy năm, tay cô run lên một cái, không giữ chặt được bức ảnh trong tay, bức ảnh đó cứ như vậy rơi xuống sàn nhà.
Mộ Sơ Tình biết bản thân thất lễ, cho nên lập tức ngồi xổm xuống nhặt bức ảnh kia lên.