Mộ Sơ Tình nói năng lộn xộn như vậy, còn chưa có nói xong, Hoắc Bắc Cảng đã vươn tay nâng mặt cô lên, nụ hôn trực tiếp hạ xuống lấp kín môi cô.
"Hoắc...... Ưm......" Mộ Sơ Tình chưa kịp nói đã bị Hoắc Bắc Cảng chắn ở miệng.
Hoắc Bắc Cảng hôn, không sâu, chỉ là nhẹ nhàng áp môi mình lên môi cô, hôn mấy cái, lại cắn vài cái, thẳng đến khi nhìn thấy cô bị bộ dáng của hắn làm cho hô hấp không thông mặt đỏ tim đập, hắn mới buông tay.
Hoắc Bắc Cảng buông cô ra, ngày sau đó Mộ Sơ Tình hít từng luồng khí vào, vừa rồi cô có cảm giác như bản thân sắp tắt thở, cô trợn tròn mắt lên nhìn Hoắc Bắc Cảng, muốn mắng hắn, chính là lại không biết mắng cái gì mới được, cũng chỉ có thể trừng mắt lườm hắn.
Tay Hoắc Bắc Cảng nhéo lỗ tai Mộ Sơ Tình, giọng điệu rất không kiên nhẫn hỏi cô: "Mộ Sơ Tình, bây giờ như thế nào? Có suy xét những gì tôi nói không, sống chung hoà thuận với tôi?"
Mộ Sơ Tình lập tức lắc đầu, ngay lúc Mộ Sơ Tình muốn lắc đầu, Hoắc Bắc Cảng mạnh mẽ niết lỗ tai cô, "Khẳng định không nghiêm túc suy xét một chút sao? Xác định muốn cự tuyệt tôi? Xác định em không cần cái lỗ tai này phải không?"
"......" A, a, a, người này quả thực chính là tên biến thái mà!
Hoắc Bắc Cảng nói rõ làm Mộ Sơ Tình rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan khó lựa chọn.
Không đồng ý với hắn thì cái lỗ tai sẽ không còn, mà đồng ý với hắn thì tại sao cô phải đồng ý với hắn chứ?
Ai biết hôm nay Hoắc Bắc Cảng phát điên cái gì, thế nhưng hỏi cô, bọn họ nên suy xét đến việc chung sống hoà thuận, muốn ở bên nhau? Muốn trở thành người yêu?
Đồ ngốc à, trước kia cô theo đuổi hắn lâu như thế, phung phí nhiều năm thanh xuân như vậy, kết quả cũng không thể khiến hắn liếc mắt nhìn mình lấy một, kết quả hiện tại hắn đột nhiên nói, muốn xem xét việc sống chung với nhau.
Có người bình thường nào lại cho rằng Hoắc Bắc Cảng nói chính là thật sự?
Nếu như Hoắc Bắc Cảng sớm nói những lời này vào 5 năm trước, khi đó với một người mà trong đầu chỉ có tình yêu, chỉ có Hoắc Bắc Cảng như cô, chắc chắn cô sẽ không từ chối nửa lời mà đồng ý với Hoắc Bắc Cảng, rồi sau đó sẽ thật sự cho rằng bản thân đã thu hoạch được một phần tình yêu hoàn mỹ.
Người mà cô thích, cuối cùng cũng đã thuộc về cô, đã thích cô.
Chính là hiện tại cô đã không còn là Mộ Sơ Tình của năm đó, hiện tại cô đã trải qua quá nhiều chuyện, thứ thay đổi không chỉ là tuổi tác, là dáng người, còn có suy nghĩ của chính mình.
Cô thật sự không thể nghĩ ra được là Hoắc Bắc Cảng thật sự thích cô, nếu như là thật sự thích cô, vậy thì trước kia hẳn là hắn đã sớm thổ lộ rồi có phải không?
Hiện tại đột nhiên nói thích cô, khiến cho cô ngây ngốc, thật sự có nên tin lời hắn nói?
Hắn lừa quỷ thì có, không biết là còn có âm mưu gì đâu.
Năm nay mua quần áo, sang năm sẽ không mặc lại, sau này vĩnh viễn cũng sẽ không mặc lại nữa.
Cho nên, trước kia hắn không thích cô, làm sao có khả năng bây giờ Hoắc Bắc Cảng liền sẽ thích cô.
Mộ Sơ Tình cảm thấy nguyên nhân khiến cho Hoắc Bắc Cảng lại nói với cô như vậy là vì không muốn ly hôn, mà nguyên nhân duy nhất khiến hắn không muốn ly hôn chính là bởi vì công ty!
Đúng, trước đó Mạc Diệc Phong như có như không nhắc nhở Mộ Sơ Tình một chút.
Nói Hoắc Bắc Cảng mở một công ty mới, sắp tới sẽ đưa ra thị trường, thời gian lên sàn hẳn là cũng sắp tới rồi, trong khoảng thời gian này, Hoắc Bắc Cảng không thể có bất cứ tai tiếng gì, ly hôn chính là một tai tiếng rất lớn, mặc kệ là vì lý do gì mà ly hôn, tóm lại, cuối cùng kết cục đều là bất lợi với việc công ty đưa ra thị trường, sẽ trì hoãn kế hoạch lên sàn của công ty.
Cho nên, hiện tại bất đắc dĩ Hoắc Bắc Cảng mới phải ép bản thân, cầu toàn ổn định với cô, là bởi vì hắn không thể để chuyện ly hôn gây ảnh hưởng.
Hiểu rồi!
Mộ Sơ Tình rũ mắt xuống, hiện tại cái gì cũng đã hiểu ra rồi.
Hoá ra hết thảy mọi chuyện là như vậy.