Kéo vào danh sách đen!
Người phụ nữ này đúng là có bản lĩnh!
Cũng không biết gần đây cô uống lộn thuốc gì, trước kia không phải yêu hắn đến chết đi sống lại, coi như sinh mệnh sao? Gần đây phát bệnh thần kinh gì, vẫn luôn nhằm vào hắn?
Nói là yêu hắn đâu? Nói là yêu hắn muốn chết đâu?
Đều là giả! Lòng dạ đàn bà như kim dưới đáy biển, những lời đàn bà nói không có một câu nào là thật hết.
Sống nhiều nămnhư thế, Hoắc Bắc Cảngvẫn luôn là tối cao, lần đầu tiên cảm thấy hoàn toàn bị đàn bà chơi đùa.
Mộ Sơ Tình chết tiệt kia, đột nhiên đổi tính hay là thay lòng đổi dạ?
Yêu người đàn ông khác cho nên thay lòng đổi dạ?
Cô dám! Bóp chết cô! Nếu Mộ Sơ Tình thật sự như vậy, hắn cam đoan sẽ giết chết cái người phụ nữ phóng đãng kia!
Hoắc Bắc Cảng chửi nhỏ một tiếng, lúc sau đập lên tay lái một, cơn tức bùng lên lợi hại. Hắn nhíu mày, suy nghĩ đã xa xôi.
Hoắc Bắc Cảng một đường nhanh chóng lái xe, vượt qua mấy cái đèn đỏ, đúng là rất mất hình tượng, cuối cùng chạy như bay nhanh chóng đến cửa Hoàng Thành.
Hoắc Bắc Cảng đến cửa, đã có nhân viên đi đến mở cửa xe cho hắn, chờ hắn xuống xe.
Hoắc Bắc Cảng đầu tiên là bước chân dài xuống, sau đó là ra khỏi xe.
Hắn đi vào trong Hoàng Thành, liền đi về phía quán bar.
Bên trong quán bar bọn họ có phòng VIP, là phòng lớn nhất trong quán bar Hoàn Thành, một phòng chiếm cứ toàn bộ một phần ba cái quán, diện tích lớn dọa người.
Phòng VIP này sẽ không cho người khác đặt trước, một năm 365 ngày đều sẽ để cho Hoắc Bắc Cảng còn có đám huynh đệ độc thân cẩu kia.
Bọn họ không phải mỗi ngày đều đến quán bar tiêu khiển, chỉ là lúc ngẫu nhiên nhàm chán mới tới.
Căn phòng này, cửa phòng làm bằng pha lê đặc biệt, loại này có thể làm cho người ngồi bên trong có thể nhìn thấy rõ cảnh tượng bên ngoài, nhưng người bên ngoài lại không có cách nào nhìn được vào trong này, người bên ngoài nhìn vào thấy chỉ là một cửa đen thui, không thể nào biết bên trong đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.
Phục vụ một đường đi theo sau lưng Hoắc Bắc Cảng, đến phòng VIP liền nhanh chân chạy tới mở cửa cho hắn đi vào.
Lúc Hoắc Bắc Cảng đi vào, bên trong phòng người đã đến đông đủ.
Tiểu Tam Nhi, Tô Tam Sinh còn có Lệ Hoài Tôn đều ở đây, mặt khác còn có một đám mỹ nữ.
Đám kiều nữ này ăn mặc rất gợi cảm, đều là bikini mát lạnh, còn có mấy em mặc bikini chỉ có mấy cái dây buộc hờ trên lưng.
Mấy em này là người mẫu, dáng người tỉ lệ hoàn mỹ, cao gầy, da trắng non mềm, gương mặt tinh xảo, trang điểm thật yêu diễm, đang ngồi trên sofa, động tác khêu gợi.
Đối với đàn ông mà nói, nhìn đến hình ảnh gợi cảm như vậy, không có khả năng sẽ không có cảm giác, nhưng đối Hoắc Bắc Cảng mà nói, hình ảnh như vậy ở trong mắt hắn, biến thành...ghê tởm.
Hoắc Bắc Cảng đối với loại phụ nữ này, thật sự không có bất kỳ hứng thú gì, không chỉ là hắn không có phản ứng tự nhiên, ngược lại còn có loại cảm giác ghê tởm sông cuộn biển gầm.
Tầm mắt hắn không có nhìn chằm chằm mấy em chân dài đó, ngược lại là nhìn chằm chằm Tô Tam Sinh đang ngồi trên sofa, trái ôm phải ấp hai em mỹ nữ, để các em hầu hạ mình.
Hiện tại Tô Tam Sinh, trái một em phải một em đút cho hắn ăn cái gì đấy, quả thực chính là hưởng thụ, mấy em đó còn cố ý lôi kéo quần áo hắn, khiêu khích hắn.
Hình ảnh thật xa hoa lãng phí.
"Chuyện gì đây?" Hoắc Bắc Cảng lạnh giọng chất vấn mấy tên huynh đệ kia, mày nhăn lợi hại.
Người nào có mắt vừa nhìn liền biết Hoắc Bắc Cảng hiện tại rốt cuộc là có bao nhiêu bực mình.
Trên người hắn đằng đằng tỏa ra khói mù, đều có thể dọa người khác cả người run lên.