Mộ Sơ Tình nghe hắn tự luyến như thế thì trợn trắng mắt, phống má giải thích: “Bớt tự kỷ tí đi, tôi tới tìm anh làm quái gì? Tôi là... tôi là... tôi đang làm việc ở đây.”
Mộ Sơ Tình thẳng thắn thừa nhận, dù sao chuyện này cũng không lừa được Hoắc Bắc Cảng nữa.
Trong đôi mắt Hoắc Bắc Cảng xẹt qua tia không ngờ: “Cô công tác tại Hoắc Thị? Chức vụ gì?”
“Giám đốc tài vụ.”
Hoắc Bắc Cảng cười cười châm chọc, nụ cười làm người ta lạnh người, đôi con ngươi thâm thúy nhìn Mộ Sơ Tình, cười nhạt: “Mộ Sơ Tình, cô được đấy, vì để tôi để ý tới mình mà thủ đoạn hèn hạ thế này cũng làm ra được?”
Mộ Sơ Tình cạn lời, gã đàn ông này quả thật luôn cho ý kiến của mình là đúng.
Lúc này, Mộ Sơ Tình hiện tại không muốn tâm tư thầm mến của mình trở thành trò cười trong mắt anh, dù anh có nói gì cô cũng cứ quyết không nhận là được.
Cô đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên trần thang máy rồi lại liếc qua Hoắc Bắc Cảng, ngữ khí giật mình hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra:
“A, Hoắc Thị là nhà của anh sao? Sao tôi lại không biết nhỉ? Anh làm chức vụ gì thế?”
Hoắc Bắc Cảng: “…”
…
Mộ Sơ Tình sau khi thu phục Hoắc Bắc Cảng xong liền đi ra thang máy. Nhìn thấy vẻ mặt Hoắc Bắc Cảng như ăn phải mướp đắng, Mộ Sơ Tình vô cùng vui vẻ, mang theo tâm trạng phơi phới trở về phòng làm việc.
Vừa về tới phòng làm việc liền nhận được email từ trợ lý nói về việc không thỏa thuận được trong phương án của tập đoàn Mạc Thị.
Mộ Sơ Tình mở email đó ra xem, phát hiện người phụ trách bên phía Mạc thị ra giá là 5000 vạn mới đồng ý bút giao dịch này. Mà công ty dự toán chi chỉ là 4000 vạn, Mạc Thị lại sử dụng công phu sư tử ngoạm đòi giá cao như thế.
Sau khi chăm chú nhìn một lúc, Mộ Sơ Tình cầm lấy điện thoại trên bàn, gọi điện thoại cho tổng tài Mạc Thị.
Tiếp điện thoại chính là thư kí:
“Alo, xin chào!”“Xin chào, tôi là Giám đốc tài chính của Hoắc Thị, Mộ Sơ Tình. Tôi muốn tìm tổng giám đốc của các vị bàn bạc về việc hợp tác của chúng ta.”
“Phiền cô đợi một chút, tôi sẽ nối máy cho tổng giám đốc.”Điện thoại kết nối thành công tới tổng giám đốc của Mạc Thị, Mạc Dịch Phong, trong điện thoại truyền đến một giọng nói trầm thấp và ấm áp:
“Alo, cô Mộ?”
“Alo, Mạc Tổng, xin hỏi bây giờ anh tiện bàn bạc một chút chuyện liên quan đến giá thành hợp tác cùng tôi chứ?”
Mộ Sơ Tình sau khi nghe được giọng nói của Mạc Dịch Phong liền ngẩn ngơ một lát, bởi vì cô có loại cảm giác như giọng nói này rất quen, không biết là đã nghe qua ở đâu rồi.
Có điều cũng không có khả năng đó, cô không quen biết Mạc Dịch Phong này, có lẽ là trùng hợp mà thôi.
Bên kia, sau một lúc chần chừ, Mạc Dịch Phong, mới trả lời: “Thế này đi, bàn bạc không tiện ở trong điện thoại, khi nào cô Mộ rảnh? Chúng ta có thể gặp mặt bàn bạc cẩn thận, nếu như lời nói của cô Mộcó thể lay động tôi, tôi có thể sẽ cân nhắc một chút với giá giao dịch 4000 vạn mà quý công ty đề xuất. Không biết ý cô Mộ thế nào?”
Ra ngoài gặp mặt ăn cơm?
Mộ Sơ Tình cắn môi do dự một chút, không biết có nên đồng ý hay không?
Nhưng mà nhìn con số 1000 vạn trên điện thoại, Mộ Sơ Tình không còn do dự nữa, cô căng da đầu đáp lại với Mạc Dịch Phong:
“Được, lúc nào chúng ta có thể gặp nhau?”“8 giờ tối nay, gặp ở Đỉnh Thịnh.”
Sau khi đồng ý, Mộ Sơ Tình liền cúp máy.
....
Sau khi trở về văn phòng làm việc của tổng giám đốc, khuôn mặt của Hoắc Bắc Cảng vẫn luôn trầm xuống, trợ lý của anh vừa nhìn đã cảm thấy thấy lông tóc dựng đứng.