Đến khi cô tỉnh lại, cảm giác hoa huy*t không ngừng bị căng ra, rồi từ từ khép lại, biết là Chelsea lại đang hành hạ cô, động tác mặc dù không dịu dàng lắm nhưng khống chế lực, không tiến vào sâu nhất, có điều hoa huy*t vì bị sử dụng quá độ mà đã sưng đỏ, dù hắn khống chế lực vẫn làm cô đau đến nhăn mặt.
Nắm tấm da thú, nghiêng đầu sang bên, mím môi nhịn đau cho hắn tận hứng. Hắn mà không thoả mãn sẽ không thả cô, điều này cô đã tự mình kiểm nghiệm qua vô số lần.
Mắt nhìn chung quanh, hi vọng có thể thay đổi vị trí chú ý, giảm bớt cơn đau cho bản thân. Thấy sắc trời dường như đã tối, chẳng lẽ hắn cứ thế để cô trêи giường lăn lộn cả ngày, còn nói muốn dẫn cô ra ngoài làm quen hoàn cảnh nữa chứ, làm hại cô cảm động, đồ lừa đảo, Mộ Sa bỗng ấm ức.
Đột nhiên cô bị thân hình ấm áp đè lên, môi mím chặt cũng bị cạy ra, lưỡi bị kéo ra. Vật trong hoa huy*t cũng không chịu lép, bắt đầu nhiều lần nhấn đến tận gốc, rồi rút ra toàn bộ.
Mộ Sa bị hắn đè một hồi, thật sự đau không chịu nổi, vành mắt đỏ ửng thút tha thút thít.
“Sao vậy, vừa tỉnh đã khóc, không phải vừa rồi còn kêu lớn nói tôi làm em thật thoải mái sao. Sao vừa tỉnh đã thay đổi rồi, phía dưới ít nước, phía trêи lại chảy ra sao?” Chelsea thấy cô khóc mà phiền, nhăn mày hỏi.
“Anh đáng ghét.” Mộ Sa rấm rứt oán hận, tủi thân trong lòng không màng có làm hắn bực mình không, nói: “Anh hứa đưa em ra ngoài làm quen hoàn cảnh, lại không giữ lời, ép em trêи giường cả ngày, người ta đau chết được anh không để ý, toàn để mình thoải mái thôi.”
Chelsea bị cô nói mới sửng sốt, dừng lại. Thân thiết hỏi: “Tôi làm em đau?”
“Hừ…” Mộ Sa ngoảnh đi không thèm nhìn hắn, cô cũng biết giận chứ. Thật ra cô cũng ỷ hắn không làm gì cô mới dám làm thế, dù sao ở chung mấy ngày, Mộ Sa đã không còn sợ nữa, biết hắn sẽ không đánh cô, cũng không ném cô đi làm mồi cho dã thú, dù sao ở dị giới này giống cái rất hiếm, cô lại còn rất quý hiếm nữa.
Chelsea thấy cô không thèm nhìn hắn, bĩu môi mất hứng, chậm rãi rút côn th*t còn sưng cứng trong hoa huy*t ra. Làm Mộ Sa lại kêu rêи, cho rằng hắn lại bắt đầu, bất mãn xoay lại trừng hắn.
“Tôi xem xem có bị thương không.” Chelsea nhanh chóng giải thích.
Rồi cúi đầu nâng ʍôиɠ cô lên, lấy tay lau sạch chất lỏng trắng đục trêи miệng hoa huy*t, cẩn thận kiểm tra một hồi rồi dịu giọng an ủi: “Không sao, không bị rách, nhưng hơi sưng. Tôi tắm cho em, rồi mới bôi thuốc một tí sẽ hết đau, em chờ chút.” Nói rồi xuống giường.
Mộ Sa ngây người, hắn không phải chưa thoả mãn sao, sao chịu tha cho cô rồi? Không giống phong cách của hắn cho lắm nha.
Cô lúc mới bắt đầu làm bạn đời của hắn, căn bản không thích ứng được sự thô bạo và kϊƈɦ thước của hắn, quả thực đau muốn chết, khóc còn dữ dội hơn bây giờ, hắn lại không thèm để ý, thường là cô càng khóc hắn càng dùng sức. Không thể nào ɖu͙ƈ vọng chưa thoả đã tha cho cô, hắn bây giờ, có phải cho thấy hắn đã bắt đầu quan tâm cô, mà không phải chỉ muốn phát tiết ɖu͙ƈ vọng trêи người cô đấy chứ, Mộ Sa bỗng vui vẻ, tất cả ấm ức đều biến mất.
Chelsea đã chuẩn bị xong nước tắm, quay lại giường ôm cô vào phòng tắm, thả cô vào bồn thật nhẹ.
“Uh…” Nóng, vốn đang lạnh, Mộ Sa giật mình phát hiện nước trong bồn không ngờ là nước nóng.
Cảm kϊƈɦ quay lại nhìn Chelsea, Chelsea cũng thả người vào bồn, dán lên lưng cô, cúi đầu hôn, rồi bàn tay chụp lên eo, mát xa cho cô.
“Ah.. nhẹ tay thôi…” Mộ Sa thoải mái dựa vào người Chelsea, nhắm mắt hưởng thụ.
Lâu rồi mới tắm nước nóng, thật dễ chịu quá, tuy cả người yếu ớt nhưng tay hắn không ngừng xoa bóp hông cô, cũng dịu đi không ít.
Không biết sao hắn làm được, trong một thời gian ngắn lại nấu được một thùng nước thật lớn.
“Chelsea, anh làm sao nấu được nhiều nước vậy?”
Chelsea cong môi, cắn một cái lên mặt cô, trêu chọc: “Vật nhỏ, không giận nữa sao?”