Hướng Kim Cường đầu cạo trọc,
châm xì gà, dựa vào ghế ông chủ,
vẻ mặt ung dung.
Đứng cạnh ông ta là quân sư Cẩu
Đầu.
“Ông Hướng, tập đoàn Hoa Đỉnh lúc
này chắc chắn đã loạn cào cào lên
rồi. Tôi cá rằng, đối mặt với nhiềukhách hàng đến trả căn hộ như vậy,
tập đoàn Hoa Đỉnh chắc chắn đang
rối hết cả não lên rồi đây”, tên quân
sư rất hưng phấn.
“Lần này xem xem tập đoàn Hoa
Đỉnh sẽ xử lý như thế nào!”, Hướng
Kim Cường cũng nở một nụ cười
đắc thắng.
"Còn có thể như nào nữa? Chỉ có
thể mất tiền thôi. Đối với toà nhà
này, tập đoàn Hoa Đỉnh sẽ phải mất
hơn một tỷ nhân dân tệ, hahaha!",
tên quân sư phát ra tiếng cười kỳ
quái.
“Quân sư, tài thao lược của cậu rất
tốt, yên tâm, tôi sẽ không đối xử tệvới cậu đâu”, Hướng Kim Cường
cười.
"Cảm ơn ông Hướng! Cám ơn ông
Hướng!", tên quân sư vui vẻ gật
đầu.
Đúng lúc này, một người đàn ông
gầy gò vội vàng chạy tới, vừa chạy
vừa hét:
"Ông Hướng, không ổn rồi! Có
biến!"
“Mau nói đi, có chuyện gì!”, Hướng
Kim Cường cau mày.
"Ông Hướng, tập đoàn Hoa Đỉnh
giảm giá 30%. Những người đangmuốn trả căn hộ đã ngay lập tức
thỏa hiệp với mức chiết khấu 30%!
Hiện tại mọi thứ đã lắng xuống, tập
đoàn Hoa Đỉnh không kiếm được
nhiều tiền, nhưng cũng không lỗ",
người đàn ông gầy gò nói.
"Cái gì!"
Hướng Kim Cường kinh ngạc đứng
lên, sắc mặt cũng trở nên khó coi.
"Chết tiệt! Bọn khốn kiếp này sao lại
không có lập trường như vậy chứ!
Giảm giá 30% đã thỏa hiệp rồi?",
tên quân sư ở bên cay cú mắng
chửi.
"Dám chiết khấu 30% thấp nhưvậy? Đậu má, đây là ý của đứa
nào!"
Hướng Kim Cường tức giận ném
điếu xì gà trên tay xuống đất một
cách hung tợn.
Hướng Kim Cường không ngờ rằng
mưu kế mà họ lên kế hoạch trong
thời gian dài như vậy đã bị tập đoàn
Hoa Đỉnh hóa giải?
Vụng Trộm Không Thể Giấu
Tỉnh, trang viên nhà họ Liễu.
Bên trong tòa nhà màu trắng chủ
đạo ở chính giữa trang viên.Thư ký của Liễu Chí Trung vội vã từ
bên ngoài bước vào, vừa đi vừa nói
một cách hào hứng:
"Lão Liễu, chuyện của chi nhánh
Thanh Dương có kết quả rồi ạ!"
"Ồ? Nhanh thế á? Kết quả thế
nào?", ông cụ Liễu nghe đến cháu
trai của mình liền vội vội vàng vàng.
"Chi nhánh Thanh Dương bán nhà ở
Hoa Cảnh Viên với giá giảm 30%.
Những khách đang đòi trả căn hộ,
sau khi nghe tin giảm giá 30%, hầu
hết họ đều dừng việc trả căn hộ,
cơn phong ba bão táp này cũng cứ
thế mà lắng xuống", thư kí vừa nói
vừa cười."Giảm giá 30% à? Điều này rất
giống với ý tưởng của tôi. Nếu là
tôi, tôi cũng sẽ bán với giá chiết
khấu như thế này. Đây có lẽ là giải
pháp tốt nhất", Liễu Chí Trung gật
đầu hài lòng.
Liễu Chí Trung đã tung hoành trên
thương trường trong nhiều năm.
Ông ấy không quan tâm quá nhiều
đến được mất trước mắt, lúc kiếm
được ít thì kiếm được ít thôi, sau
này còn có thể kiếm lại mà.
Làm ăn chính là như vậy đấy. Làm
gì có chuyện lần nào cũng thuận
buồm xuôi gió? Khi gặp phải rắc rối
như thế này, không thể vì không nỡ
mà để dẫn đến thua lỗ lớn được.Ngay sau đó, ông cụ Liễu vội hỏi:
"Ai đã đề xuất phương pháp bán
giảm giá này vậy?"
"Là do cậu chủ đề xuất. Tôi nghe
nói khi cậu chủ đưa ra quyết định,
mấy quản lý khác còn có chút hoài
nghi nhưng cậu chủ đã gạt bỏ hết
để đưa ra quyết định cuối cùng",
thư kí cười nói.
"Haha, được lắm, được lắm!", ông
cụ Liễu sau khi nghe xong liền cười
ra tiếng.
"Tôi vẫn còn lo không biết đứa trẻ
này liệu có thể xử lý tốt được
không. Dù sao thì nó cũng không có
kinh nghiệm, lại còn trẻ. Tôi sợ nóthiếu quyết đoán, không dám đưa
ra quyết định. Tôi không ngờ nó lại
dám đưa ra quyết định lớn thế!”,
ông cụ Liễu mặt mũi tràn đầy vui
vẻ.
Liễu Chí Trung ý thức rất rõ sự khó
khăn khi giải quyết vấn đề này, nếu
là một doanh nhân bình thường
khác khi gặp phải rắc rối kiểu này
sẽ rất đau đầu, ông cụ Liễu vốn
nghĩ Hạ Vũ khó có thể xử lý tốt
được.
Nhưng cách xử lý của Hạ Vũ đã
khiến ông ấy vô cùng ngạc nhiên.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!