“Đúng thế!”, cậu mập lại gật đầu.
"Nhóc mập à, đừng có đùa nữa đi,
bộ dạng này của cậu mà là bạn tốt
của chủ tịch á? Sao cậu không nhìn
vào gương mà soi lại mình đi, tôi
nhìn chỉ thấy cậu đây là muốn vào
ăn uống miễn phí thì có!", quảy lý
sảnh chế nhạo.Cậu mập đỏ mặt. Tất nhiên cậu
mập rất khó chịu khi bị coi thường
như thế này.
Nếu là trước kia, cậu mập chỉ có thể
nhẫn nhịn.
Nhưng lần trước Hạ Vũ đã nói với
cậu ấy, sau này có ai dám xem
thường cậu ấy thì phải nói lại, có
chuyện gì thì Hạ Vũ đến giải quyết.
Nghĩ đến đây, mập mạp ngẩng đầu
lên nói:
"Không mặc đồ hiệu nổi tiếng thì
đáng bị người ta coi thường à? Để
tôi nói cho mà biết. Đừng có giương
mắt chó lên trông mặt mà bắt hìnhdong!"
Quản lý đại sảnh lập tức nhíu mày:
"Mày gọi ai là chó? Mẹ mày, mày
muốn chết à?"
"Tôi đang chửi anh đấy! Loại mắt
chó trông mặt bắt hình dong!", cậu
mập không chịu yếu thế.
"Thằng oắt, mẹ mày, muốn chết
chứ gì!"
"Bốp!"
Người quản lý sảnh tức giận tát
thẳng vào mặt cậu mập.
Cái tát trời giáng giáng xuống mặt
cậu mập, cậu mập bị bất ngờ nênkhông kịp chuẩn bị, không ngờ
quản lý sảnh lại trực tiếp ra tay với
mình.
“Anh… anh đánh tôi?”, cậu mập che
mặt, trợn to hai mắt.
Quản lý đại sảnh ngạo nghễ nói:
"Tao đánh mày đấy, mày dám chửi
ông đây à, không thèm nhìn xem
bản thân là cái loại gì đi, mấy người
đem thằng rẻ rách này ném ra
ngoài cho tôi!"
Quản lý sảnh vung tay với hai nhân
viên bảo vệ bên cạnh.
Sau khi nghe thấy vậy, hai nhân
viên bảo vệ tiến tới kéo cậu mập đi."Anh... anh đợi đấy! Anh đánh tôi.
Nhất định tôi sẽ bắt anh trả giá!",
cậu mập tức giận chỉ tay về phía
quản lý đại sảnh.
“Được rồi, tao đợi!”, quản lý sảnh
chế nhạo.
Quản lý sảnh đã gặp qua rất nhiều
người, tự nhận nhìn thoáng qua
cũng có thể nhìn ra thân phận, địa
vị của đối phương, cho rằng cậu
mập là kiểu người dưới đáy xã hội
nên hắn chả sợ tí nào.
Sau khi bị hai nhân viên bảo vệ ném
ra ngoài, cậu mập trực tiếp lấy điện
thoại, bấm số của Hạ Vũ và gọi đi...
Trong phòng chờ VIP."Cái gì? Cậu bị đánh ở cửa khách
sạn?", Hạ Vũ kinh ngạc đứng phắt
dậy.
“Được rồi, đừng lo lắng, tôi sẽ
xuống lầu ngay!”, Hạ Vũ nói vào
điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại.
Mặt Hạ Vũ xám lại, người anh em
của mình đến dự tiệc mà lại bị đánh
ở cửa, có chịu nổi được không cơ
chứ?
“Chủ tịch Hạ, chuyện gì vậy?”, Lưu
Ba vội vàng hỏi.
“Bạn của tôi ở trước cửa khách sạnbị quản lý khách sạn đánh!”, giọng
điệu của Hạ Vũ lạnh lùng.
“Cái gì!?”, Lưu Ba cũng kinh ngạc,
đây là chuyện lớn đấy.
"Lưu Ba, đi theo tôi!"
Hạ Vũ đi thẳng ra ngoài.
Lưu Ba nhận ra sự nghiêm trọng
của vấn đề, ông ấy cũng nhanh
chóng đi ra ngoài.
...
Lối vào khách sạn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!