Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Ông Ngoại Tôi Chấp Hết


Dựa vào điều này, Chu Trạch phải

đối xử với Hạ Vũ một cách vô cùng

tôn trọng!

“Ông là Chu Trạch từ khách sạn

Thanh Vân à, tôi đã nghe qua về

ông”, Hạ Vũ ngước nhìn Chu Trạch.

Khách sạn Thanh Vân rất nổi tiếng

ở thành phố Thanh Dương, ông chủChu Trạch đương nhiên cũng nổi

tiếng, cho nên Hạ Vũ cũng đã từng

nghe đến tên ông ta.

"Vâng, tôi là Chu Trạch. Chủ tịch

Liễu nói anh là người trẻ tuổi tài

cao. Hôm nay được gặp mặt quả là

danh bất hư truyền", Chu Trạch

mỉm cười.

“Chủ tịch Chu khách khí quá”, Hạ

Vũ ngẩng đầu nhìn Chu Trạch.

Trước đây, Hạ Vũ còn chả dám nghĩ

mình có thể vào một khách sạn

năm sao như khách sạn Thanh Vân,

lúc đó Chu Trạch cũng là một nhân

vật tầm cỡ mà Hạ Vũ cần phải

ngước nhìn, chỉ có thể nghe nói đếndanh tiếng người ta từ những người

khác.

Nhưng bây giờ, ông chủ khách sạn

Thanh Vân phải kính cẩn trước mặt

anh, thậm chí còn phải tâng bốc

anh.

"Chủ tịch Hạ, đây là thẻ VIP kim

cương của khách sạn chúng tôi, xin

được tặng cho anh. Sau này anh

đến khách sạn chúng tôi, có thể

được hưởng sự đãi ngộ tốt nhất".

Chu Trạch cung kính trao thẻ hội

viên bằng cả hai tay.

"Tấm lòng của chủ tịch Chu, tôi xinnhận".

Hạ Vũ cũng không khách khí, nhận

thẻ thành viên ngay.

Khi Chu Trạch nhìn thấy Hạ Vũ

nhận thẻ, khuôn mặt ông ta nở một

nụ cười hạnh phúc, bởi vì điều này

cho thấy Hạ Vũ rất nể mặt ông ta.

“Chủ tịch Hạ, anh làm việc đi, tôi

xin đi trước, nếu cần bất cứ thứ gì,

xin cứ gọi tôi”, Chu Trạch nở một

nụ cười lấy lòng.

...

Từ mười giờ, các sếp đến tham giatiệc rượu đã lần lượt đến khách sạn.

Với tư cách là tổng giám đốc công

ty, Lưu Ba đứng ở cửa khách sạn,

chào đón những vị sếp có mặt ở đó.

Lúc này, một chiếc Mercedes-Benz

dừng trước cửa khách sạn, một

người đàn ông trung niên đầu trọc

cùng một nam thanh niên từ trên xe

bước xuống.

Nếu Hạ Vũ ở đây, nhìn thoáng qua

sẽ nhận ra người thanh niên này,

bởi vì hắn là bạn học của Hạ Vũ,

Trương Hổ!

"Lão Trương, cậu Trương Hổ, hoannghênh!"

Giống như tiếp các ông chủ khác,

Lưu Ba bước tới với nụ cười tươi,

bắt tay chào đón.

Bố của Trương Hổ, Trương Đại

Xuân, vội vàng mỉm cười và bắt tay

với Lưu Ba:

"Tổng giám đốc Lưu, ông khách sáo

quá. Tôi phải chúc mừng ông trước

mới phải. Chúc mừng ông đã đánh

bại hai bố con nhà họ Ngô, thăng

lên chức tổng giám đốc. Sau ông

chiếu cố cho thằng em này nhiều

hơn nhé"."Tổng giám đốc Trương, tôi không

dám tùy tiện chiếu cố ai đâu, tân

chủ tịch bảo thì tôi mới dám làm".

Ý tứ trong lời nói của Lưu Ba quá rõ

ràng, chỉ nghe lời tân chủ tịch, nếu

tân chủ tịch muốn hợp tác với họ thì

mới tiếp tục.

“Vâng, vâng, tổng giám đốc Lưu nói

đúng lắm”, Trương Đại Xuân cười

cười, gật đầu liên tục.

“Nhân tiện, tổng giám đốc Lưu, tân

chủ tịch bây giờ đang ở đâu?”,

Trương Đại Xuân hỏi.

Trương Hổ cũng tò mò.“Chủ tịch hiện đang nghỉ ngơi ở

phòng chờ VIP, chờ buổi tiệc rượu

chính thức bắt đầu”, Lưu Ba đáp.

"Thật sao? Vậy thì..., tôi có thể đến

phòng chờ VIP gặp chủ tịch trước

được không?", Trương Đại Xuân

cười hỏi.

Bây giờ tân chủ tịch mới nhậm

chức, Trương Đại Xuân muốn tiếp

tục hợp tác với tập đoàn Hoa Đỉnh,

đương nhiên phải lấy lòng tân chủ

tịch rồi.

"Tôi chỉ có thể giúp ông báo lại với

chủ tịch. Về phần chủ tịch có muốn

gặp ông hay không, thì phải xem ý

chủ tịch đã", Lưu Ba nói.“Được rồi, vậy phiền tổng giám đốc

Lưu báo hộ tôi một tiếng”, Trương

Đại Xuân cười nói.

Công ty của Trương Đại Xuân chỉ là

một công ty vật liệu xây dựng địa

phương, tất nhiên là không thể

sánh được với tập đoàn Hoa Đỉnh,

một tập đoàn hàng đầu ở Tây Nam.

...

Trong phòng chờ VIP.

Không lâu sau khi chủ tịch khách

sạn rời đi, điện thoại của Hạ Vũ

vang lên.

“Alo, Lưu Ba à”, Hạ Vũ trả lời điện

thoại.“Chủ tịch Trương Đại Xuân của

Công ty TNHH Vật liệu xây dựng

Hồng Đạt và con trai của ông ta là

Trương Hổ, muốn đến phòng chờ

để gặp anh”, Lưu Ba nói.

"Ồ? Bố con bọn họ tới gặp tôi sao?",

Hạ Vũ nở nụ cười cợt nhả.

Hôm qua ở trường, Trương Hổ vẫn

buông những lời khó nghe với Hạ

Vũ trong lớp học, thậm chí còn chế

nhạo Hạ Vũ.

Thế mà bây giờ, bố con Trương Hổ

lại muốn đến gặp anh, thế giới này

thật là kỳ diệu!

Hạ Vũ biết rõ Trương Hổ lúc nàykhông biết tân chủ tịch mà hắn sắp

gặp lại là anh!

“Lưu Ba, chú dẫn họ tới đây đi”, Hạ

Vũ cười nói.

“Vâng, chủ tịch Hạ”, Lưu Ba trả lời

xong liền cúp điện thoại.

Lối vào khách sạn.

"Tổng giám đốc Lưu, thế nào? Tân

chủ tịch đồng ý rồi sao?"

Trương Đại Xuân và Trương Hổ

nhìn Lưu Ba đầy mong đợi.

“Tân chủ tịch bảo tôi dẫn hai người

lên”, Lưu Ba nói."Tuyệt quá!"

Khi nghe điều này, Trương Đại Xuân

và Trương Hổ đều mỉm cười sung

sướng.

Lúc này Trương Hổ thậm chí còn

không biết rằng vị tân chủ tịch mà

hắn mong được gặp lại chính là Hạ

Vũ.

"Đi theo tôi".

Lưu Ba dẫn hai bố con Trương Hổ

đi về phía phòng chờ VIP trên tầng

hai.

Trên đường.

"Tổng giám đốc Lưu, ông có thểcho tôi biết lai lịch của tân chủ tịch

này không? Tôi nghe nói tân chủ

tịch này còn rất trẻ, lai lịch rất sâu.

Không biết có đúng như vậy hay

không".

Lưu Ba gật đầu: "Đúng vậy, lai lịch

của chủ tịch sâu đến mức ông

không thể tưởng tượng nổi đâu".

"Oh?"

Sau khi Trương Đại Xuân và Trương

Hổ nghe thấy vậy, họ trở nên hứng

thú hơn.

“Tổng giám đốc Lưu, rốt cuộc lai

lịch của tân chủ tịch là như nào?”,

Trương Đại Xuân vội hỏi.Trương Hổ cũng tò mò nhìn Lưu Ba.

“Tân chủ tịch này là cháu trai của

chủ tịch Liễu Chí Trung”, Lưu Ba

nói.

"Ồ ồ, hóa ra là cháu của chủ tịch

Liễu Chí Trung!"

Cả hai cha con ông ta đều bàng

hoàng, hít vào một hơi.

Liễu Chí Trung là ai chứ?

Người giàu nhất ba tỉnh Tây Nam,

người sáng lập ra tập đoàn Hoa

Đỉnh!

Nhân vật tầm cỡ như vậy là người

mà hai bố con Trương Hổ không cócửa tiếp xúc, là nhân vật mà cả hai

bố con họ cần phải ngước nhìn.

“Chậc chậc chậc, lai lịch này thật là

đáng sợ!”, Trương Đại Xuân không

khỏi tặc lưỡi.

“Bố, không ngờ chúng ta lại có thể

tiếp xúc với một nhân vật tầm cỡ

như vậy”, Trương Hổ hào hứng nói.

“Ừ, cho nên con càng phải cẩn thận

hơn, con nhất định phải cung kính,

tuyệt đối không được nói năng linh

tinh, càng không được đụng chạm

đến người ta, hiểu chưa?”, Trương

Đại Xuân nói với Trương Hổ.Trương Đại Xuân đã bí mật hạ

quyết tâm nhất định phải đối đãi với

cháu trai của Liễu Chí Trung một

cách cẩn thận.

Ông ta còn đang nghĩ nếu bám

được vào cháu trai của Liễu Chí

Trung này, thì sau này ông ta và

công ty của ông ta sẽ lên như diều

gặp gió!

“Bố yên tâm đi, một nhân vật tầm

cỡ như vậy có cho con cả trăm lá

gan, con cũng không dám đụng

vào”, Trương Hổ cười nói.

Phòng chờ VIP.“Cốc cốc cốc”.

Tiếng gõ cửa vang lên.

“Vào đi”, Hạ Vũ nói vọng ra cửa.

Ngay sau đó, cửa bị đẩy ra, trong

tầm mắt Hạ Vũ có ba bóng người.

Đi trước là Lưu Ba, hai bố con

Trương Hổ đi theo sau!

Sau khi Trương Hổ vào phòng, hắn

nhanh chóng ngẩng đầu nhìn về

phía trước, muốn nhìn mặt của tân

chủ tịch.

Huh!Nhưng mà, lúc này khi Trương Hổ

nhìn thấy Hạ Vũ, nụ cười trên mặt

lập tức đông cứng lại, trong đầu

hiện lên đầy dấu chấm hỏi.

Đây không phải là, mẹ nó, Hạ Vũ

sao? Tại sao cậu ta lại ở đây?

Nhưng ngoài Hạ Vũ ra, trong phòng

không còn ai khác.

Lúc này, Lưu Ba nói:

"Sếp Trương, cậu Trương, để tôi

giới thiệu với hai người, đây là tân

chủ tịch của chúng tôi, Hạ Vũ!"Cái gì!?

Trương Hổ khi nghe thấy những lời

này, liền cảm thấy như bị sét đánh

giữa ban ngày, cả người đơ ra.

Trương Đại Xuân không nhận thấy

sự bất thường, ông ta vội cúi đầu

khom lưng, nở nụ cười nịnh hót nói:

"Tôi là Trương Đại Xuân, người

đứng đầu công ty vật liệu xây dựng

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!