Chương 179: Cách của Hạ Vũ
CBA là gì, bọn họ đều là những
người đam mê bóng rổ, đương
nhiên hiểu rất rõ.
“Tôi sẽ tìm một thành viên của CBA
đại diện cho trường chúng ta, thi
đấu với trường Cao đẳng nghề
Thanh Dương”, Hạ Vũ bình thản
nói.
“Chuyện… chuyện này, anh Vũ, anh
không đùa đấy chứ? Tìm tuyển thủ
của CBA đại diện cho trường chúng
ta đấu với bọn họ? Chúng ta có mờiđược không?”, cậu mập ngạc nhiên
vô cùng.
Những người khác có mặt trên sân
cũng lộ rõ vẻ không thể tin được,
tìm tuyển thủ của CBA, đại diện cho
trường chúng ta thi đấu một trận.
Bảo tuyển thủ của CBA đấu với một
trường đại học bình thường, chuyện
như vậy chưa từng diễn ra trong
lịch sử cả nước! Thậm chí có thể nói
là có chút phi lí, bọn họ đều không
dám nghĩ tới!
“Chỉ cần có tiền thì có gì mà không
mời được, tôi không những chỉ mời,
còn mời đội bóng đứng đầu của
CBA, đội Quảng Đông!”, Hạ Vũ cười
nói.Đám cậu mập đều nuốt nước bọt.
Đội Quảng Đông là đội bóng đứng
đầu trong CBA, siêu sao bóng rổ
Dịch Kiến Liên của Hoa Quốc chính
là thành viên của đội Quảng Đông,
bảo bọn họ tới chơi với một trường
đại học nhỏ trong địa bản? Đó là
khung cảnh như thế nào? Nghĩ thôi
cũng thấy sợ rồi!
“Chuyện này cứ giao cho tôi, các
cậu cứ đợi tin tức của tôi đi”, Hạ Vũ
bình thản nói.
…
Sau sự việc xảy ra hôm nay, trên
diễn đàn của trường đại học Thanh
Dương có thêm hai bài đăng mới.“Trường Cao đẳng nghề Thanh
Dương đánh bại trường đại học
Thanh Dương với tỉ số 78:18, đại
học Thanh Dương chính là rác
rưởi!”
Trong bài đăng này còn đính kèm
video quay trộm trận đấu ngày hôm
nay.
Cũng có một bài đăng là “Đại học
Thanh Dương đường đường là đại
học chính quy, thua mà không
phục”.
Chi tiết bài đăng viết.
Đại học Thanh Dương của mấy
người đúng là đồ lươn lẹo, đã cược
trước là nếu như thi đấu bên nào
thua thì phải hét lên ba lần chúngtôi là rác rưởi, nhưng khi đại học
Thanh Dương thua trận lại không
thực hiện lời hứa, đúng là rác rưởi!
Hai bài viết này rõ ràng là do các
sinh viên của trường Cao đẳng nghề
Thanh Dương, thậm chí rất có thể
chính là tên đội trưởng Đỗ Kiệt đó
đăng.
Sau khi hai bài đăng này xuất hiện,
diễn đàn của trường đại học Thanh
Dương lập tức bùng nổ.
Phía dưới hai bài đăng này, toàn bộ
sinh viên của đại học Thanh Dương
đều thể hiện sự tức giận và phản
bác lại.
Đặc biệt là những người tới xem
trận đấu, thấy đối phương kiêucăng ngạo mạn như vậy, các sinh
viên của đại học Thanh Dương càng
thêm tức giận.
Dù sao đối phương không chỉ mắng
mỗi đội bóng rổ mà chửi cả trường
đại học Thanh Dương!
Trong nhà ăn của đại học Thanh
Dương, mọi người đang ngồi với
nhau thành từng nhóm, rì rầm bàn
tán.
“Các cậu nghe nói gì chưa? Đội
bóng rổ của đại học Thanh Dương
đánh bại đội bóng rổ của trường
chúng ta, không những nhục mạ đội
bóng rổi, mà còn đăng bài trên diễn
đàn chửi mắng cả trường đại họcThanh Dương, nói trường chúng ta
là rác rưởi”.
“Mẹ, còn có chuyện này à? Trường
Cao đẳng nghề Thanh Dương này
đúng là quá ngạo mạn rồi?”
“Đúng vậy, hai năm trước khi giao
hữu giữa hai trường, lúc chúng ta
đánh bại bọn họ chưa từng nói
những lời chế giễu như vậy, bọn họ
đúng là không coi ai ra gì mà!”
…
Trên hành lang ký túc xá của
trường cũng có một đám đông đang
đứng.
“Mẹ kiếp, đám người của trường
Cao đẳng nghề Thanh Dương ấythật quá khốn kiếp! Sự nhục mạ này
đúng là không thể chịu nổi!”
“Đúng vậy, tức chết đi được!”
“Lẽ nào chúng ta phải chịu nhẫn
nhục như này sao, lẽ nào trường
chúng ta không ai có thể đòi lại vinh
quang được sao?”
“Còn làm thế nào được nữa? Đội
bóng rổ của chúng ta đánh không
thắng bọn họ, cũng không thể cứ
tìm bọn họ đánh nhau được? Vậy
thì người ngoài lại nói chúng ta thua
nhục quá nên đánh người, như vậy
danh tiếng sẽ càng xấu đi mà thôi”.
“Mẹ kiếp! Ức chết đi được!”
…Cảnh tượng như vậy diễn ra ở khắp
mọi nơi trong trường.
Chuyện này rất nhanh đã lan rộng
ra khắp trường đại học Thanh
Dương.
Các sinh viên của đại học Thanh
Dương hiện giờ đều đang rất ấm
ức, bọn họ chỉ hận không thể tìm
trường Cao đẳng nghề Thanh
Dương để tính sổ, tìm đội bóng rổ
của trường Cao đẳng Thanh Dương
để giải quyết mọi chuyện.
Nhưng tất cả mọi người đều bất lực.
… Về
phần Hạ Vũ, anh quay lại tập
đoàn Hoa Đỉnh, tìm Lưu Ba, bảoLưu Ba liên hệ với các thành viên
của CBA, bảo bọn họ đến thành
phố Thanh Dương, chơi một trận
bóng rổ với tư cách thành viên của
trường đại học Thanh Dương, về
chuyện tiền nong thì không thành
vấn đề.
…
Buổi trưa ngày hôm sau, trong ký
túc xá.
“Anh Vũ, cuối cùng anh cũng quay
về rồi, sao rồi? Mời được đội Quảng
Đông của CBA chưa?”
Hạ Vũ vừa bước vào ký túc xá, cậu