Chương 177: Thất bại thảm hại
“Cậu mập, tôi nhớ trường Cao đẳng
nghề Thanh Dương đã từng giao
hữu bóng rổ với trường chúng ta,
nhưng không đánh lại, hôm nay
chuyện này là sao vậy?”, Hạ Vũ hỏi.
“Anh Vũ, đội trưởng Đỗ Kiệt kia là
người mới tới trường Cao đẳng
nghề Thanh Dương, người này thật
sự rất giỏi. Chúng ta thua chủ yếu
là do cậu ta, ngoài ra còn có một số
gương mặt mới cũng rất ngông”,
cậu mập nói.
Ngập ngừng một chút, cậu mập
nghiến răng, tức giận nói:
“Hơn nữa, tên Đỗ Kiệt này thật sự
quá ngạo mạn, mỗi lần thắng đềugiơ ngón tay thối về phía chúng ta,
trên mặt tràn đầy vẻ khinh thường”.
Hạ Vũ gật đầu: “Tôi nhìn thấy rồi,
mặc dù người này có chút thực lực,
nhưng lại quá kiêu căng ngạo mạn,
không coi ai ra gì, sau này cũng
không làm nên cơm cháo gì đâu”.
Hiệp hai của trận đấu rất nhanh đã
bắt đầu.
Không có sự hồi hộp giữa hai bên,
trận đấu vẫn nghiêng về một phía.
Sau khi chơi xong hiệp hai, tỷ số
cuối cùng được ấn định là 78:18.
Điểm số này đối với đại học Thanh
Dương nhất định là điểm số nhục
nhã nhất!Sau khi trận đấu kết thúc, khán giả
chìm vào im lặng, các thành viên
trong đội bóng rổ của đại học
Thanh Dương đều cúi gằm đầu.
Những người nghe tin nhanh chóng
chạy tới xem xung quanh cũng cỡ
gần một nghìn người, bây giờ ai nấy
đều như bị xát muối vào tim vậy.
Đội trưởng của Cao đẳng nghề
Thanh Dương ôm quả bóng bằng
một tay, cười nói:
“Tôi không nhắm vào bất cứ thành
viên nào trong đội bóng của trường
đại học Thanh Dương, tôi chỉ muốn
nói, tất cả các sinh viên của trường
đại học Thanh Dương có mặt trên
sân hôm nay đều là rác rưởi!”“Ha ha!”
Các thành viên đứng phía sau Đỗ
Kiệt đều cười phá lên, vẻ mặt đắc ý
vô cùng.
Tiếng cười đắc ý của bọn vang vọng
khắp sân bóng rổ.
Mặc dù hôm nay bọn họ đến phá
đám, nhưng đã thành công rực rỡ.
Các sinh viên của đại học Thanh
Dương đang đứng xem đều nắm
chặt nắm đấm, vô cùng tức giận,
đây không chỉ là sự sỉ nhục cho đội
bóng rổ Thanh Dương mà còn cho
toàn bộ trường đại học Thanh
Dương.
Lúc này, Đỗ Kiệt cười, nói tiếp:“Vụ cá cược được giao hẹn trước
khi bắt đầu trận đấu, các cậu còn
nhớ chứ? Bên thua phải hét ba lần
đại học Thanh Dương của chúng tôi
là rác, bây giờ các cậu có thể hét rồi
đấy!”
Đỗ Kiệt lại chỉ về hướng cậu mập:
“Bao gồm cả thành viên vừa nãy
thay ra cũng phải hét”.
“Các cậu! Các cậu!”
Các tuyển thủ của đại học Thanh
Dương giận dữ trợn mắt nhìn Đỗ
Kiệt.
Các sinh viên của đại học Thanh
Dương cũng rất phẫn nộ.Cậu mập tức giận đứng dậy, xông
về phía Đỗ Kiệt.
“Mẹ thằng chó Đỗ Kiệt, mày muốn
làm nhục trường tao, mơ đi!”
Cậu mập vung nắm đấm, xông lên
định đánh Đỗ Kiệt.
“Sao thế? Định đánh nhau à? Đừng
nghĩ rằng đây là địa bàn của chúng
mày thì tao sẽ sợ, nói cho mày biết,
trong những người đang xem ở đây
có người của tao đang quay video
lại, đến lúc đó video đánh người
được truyền ra, chỉ thể hiện cho cả
thế giới biết rằng, chúng mày thua
nhục quá nên đánh người, nghĩ xem
mất mặt đến thế nào? Ha ha!”, Đỗ
Kiệt đắc ý nói.Các tuyển thủ phía sau Đỗ Kiệt
cũng lần lượt phụ họa theo.
“Đúng vậy, đúng vậy, chơi thua nên
đánh người? Nhóm B nếu có bản
lĩnh thì thắng trên sân đấu đi!”
“Cậu mập! Có người đang quay
video, đừng ra tay!”
Mấy đồng đội của cậu mập vội vàng
đứng ra ngăn cản.
Hạ Vũ lúc này cũng đi về phía sân
bóng.
“Oa oa oa! Đó… đó không phải là
anh chàng đẹp trai lái Lamborghini
sao? Chính là cậu ấy! Cậu ấy cũng
đang xem trận đấu!”“Đúng đúng đúng! Chính là cậu ấy,
tôi nghe nói hình như cậu ấy tên là
Hạ Vũ!”
Sau khi Hạ Vũ bước vào sân vận
động, nhiều sinh viên đại học Thanh
Dương đã nhận ra anh.
“Thân phận và lai lịch của cậu ấy
nhất định là rất mạnh, lẽ nào cậu ấy
muốn ra mặt giúp trường chúng ta
sao?”
“Hôm nay bực bội chết đi được, nếu
như cậu ấy có thể ra mặt cho
trường thì thật sự quá tốt rồi!”
Các sinh viên đứng xem xung
quanh đều tỏ vẻ mong chờ.
Trong sân vận động.“Anh Vũ!”
Các tuyển thủ của đại học Thanh
Dương khi nhìn thấy Hạ Vũ liền
nhanh chóng chào hỏi.
Hạ Vũ gật đầu, sau đó tiến lên vỗ
vào vai cậu mập.
“Cậu mập, bình tĩnh chút, bây giờ
nếu như kích động, cho dù cho cậu
đấm cậu ta một đấm, cậu ta cũng
không hề hấn gì, người mất mặt
chính là đại học Thanh Dương