Chương 168: Sức ép
Dưới sân khấu.
"Chủ tịch Hạ, lúc trước tôi không
thấy anh nên không đến chào hỏi,anh đừng trách tôi nhé", vẻ mặt sếp
Trịnh rất cung kính.
"Người không biết không có tội,
không sao", Hạ Vũ thản nhiên nói.
Lúc này, chú rể và cô dâu Từ Mạn
vội vàng từ trên sân khấu chạy
xuống.
"Sếp Trịnh, rốt cuộc là có chuyện gì
thế?", chú rể hỏi.
"Ngô Đại Cường, cậu khá lắm, mời
được hẳn chủ tịch của tập đoàn Hoa
Đỉnh đến mà không nói với tôi một
tiếng, làm tôi suýt chút nữa thì thất
lễ", sếp Trịnh nhìn chằm chằm chú
rể nói."Gì cơ? Chủ tịch tập đoàn Hoa Đỉnh
á? Ông bảo đây là chủ tịch tập đoàn
Hoa Đỉnh á?", Từ Mạn giật mình vội
hỏi, giọng nói vì quá kinh ngạc mà
trở nên bén nhọn.
"Đúng thế, anh ấy chính là chủ tịch
tập đoàn Hoa Đỉnh chi nhánh Thanh
Dương, nếu đã mời được chủ tịch
Hạ đến, chả nhẽ hai người lại không
biết thân phận của anh ấy?", sếp
Trịnh hỏi.
"Ầm!"
Sếp Trịnh vừa nói thế, Từ Mạn bỗng
cảm thấy trong đầu nổ ầm một
tiếng.Trời đất ơi, Hạ Vũ - tình đầu của cô
ta hóa ra là chủ tịch tập đoàn Hoa
Đỉnh chi nhánh Thanh Dương?
Đối với cô ta thì thân phận chủ tịch
tập đoàn Hoa Đỉnh cực kỳ oách.
Chú rể nghe thấy sếp Trịnh nói thế,
vẻ mặt của hắn lập tức xám xịt như
tro tàn, cả người lui về sau mấy
bước giống như bị giáng một đòn
mạnh vậy.
Hóa ra Hạ Vũ là chủ tịch tập đoàn
Hoa Đỉnh? Thế mà lúc nãy ở cửa
hắn còn chê cười Hạ Vũ? Thậm chí
còn nói muốn xử đẹp anh?
Tên gầy và tóc vàng ngồi cùng bàn
với Hạ Vũ sau khi nghe thấy danhtính của anh thì hai mắt tròn xoe,
trong lòng cuộn sóng.
Cái người ngồi cùng bàn với bọn họ,
lại còn bị bọn họ chê cười, khinh
thường là chủ tịch tập đoàn Hoa
Đỉnh?
Nghĩ đến đây, trái tim bọn họ sợ
run lên.
Người có vẻ mặt xấu nhất trên bàn
đương nhiên là Hồ Bình.
Sắc mặt anh ta trắng bệch, ánh mắt
trợn trừng nhìn Hạ Vũ, vẻ mặt khó
tin.
Trời ơi, Hạ Vũ là chủ tịch tập đoàn
Hoa Đỉnh của bọn họ?Lúc này, Hồ Bình đột nhiên nhớ đến
hình như chủ tịch tập đoàn Hoa
Đỉnh của bọn họ tên Hạ Vũ thật, mà
tuổi đời cũng rất trẻ, nhưng anh ta
làm việc ở công trường nên chưa
từng gặp Hạ Vũ.
Hôm nay lúc gặp được Hạ Vũ, anh
ta không hề nghĩ rằng Hạ Vũ là chủ
tịch tập đoàn Hoa Đỉnh, anh ta cứ
nghĩ hai người chỉ là trùng tên mà
thôi.
Hồ Bình cảm thấy ông trời đang
trêu đùa với mình...
Lúc này cả hội trường ồ lên.
"Ôi vãi, hóa ra anh ta là chủ tịch tập
đoàn Hoa Đỉnh chi nhánh ThanhDương, thân phận còn oách hơn
sếp Trịnh nhiều".
"Không ngờ chủ tịch tập đoàn Hoa
Đỉnh lại ở đây".
"Mà mọi người có thấy gì không,
bàn mà anh ta ngồi là bạn trai cũ
của cô dâu, nghĩa là tân chủ tịch
của tập đoàn Hoa Đỉnh là bạn trai
cũ của cô dâu?"
......
Sếp Trịnh thấy vẻ mặt ngạc nhiên
của cô dâu và chú rể thì ngờ vực.
"Tôi dùng danh nghĩa bạn trai cũ
của Từ Mạn tới đây nên bọn họ
không biết danh tính của tôi cũng
không có gì lạ", Hạ Vũ thờ ơ nói."Hoá ra là thế", vẻ mặt sếp Trịnh
bừng tỉnh gật đầu.
Ngay sau đó, sếp Trịnh lại nói.
"Chủ tịch Hạ không chỉ là chủ tịch
tập đoàn Hoa Đỉnh chi nhánh Thanh
Dương mà còn có một thân phận
khác oách hơn, anh ấy là cháu
ngoại của ông Liễu Chí Trung".
"Hả?"
"Cháu...cháu ngoại ông Liễu Chí
Trung?"
"Ôi!"
Lúc mọi người nghe thấy thế, không
nhịn được thốt lên.Bọn họ ai mà chả biết đến cái tên
Liễu Chí Trung, cũng biết ông ấy là
nhân vật tầm cỡ thế nào?
Cháu ngoại Liễu Chí Trung, oai thật
đấy.
Trong mắt bọn họ thì đây đúng là
một nhân vật tầm cỡ.
Cô dâu và chú rể nghe thấy thế thì
vẻ mặt tái nhợt, đứng không vững
ngã ngửa về đằng sau, may mà có
phù dâu phù rể đỡ mới không ngã
ngồi xuống đất.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!