Chương 164: Gặp lại tình địch năm xưa
"Ồ, Hạ Vũ?"
Giọng nói vọng đến từ sau lưng Hạ
Vũ, anh quay đầu lại nhìn, thấy một
người đàn ông trẻ tuổi uốn tócxoăn, mặc bộ vest màu xanh, nhìn
rất thời thượng.
"Anh là?", Hạ Vũ liếc nhìn anh ta.
"Tôi Hồ Bình đây, là người lúc trước
cướp Từ Mạn từ tay anh, anh không
nhớ à?", anh ta cười nói.
"Hồ Bình?", Hạ Vũ khẽ cau mày,
chợt nhớ ra.
Lúc trước Hạ Vũ và Từ Mạn yêu
nhau được ba tháng, sau đó bị cái
tên Hồ Bình này hớt tay trên, Hạ Vũ
nóng máu đi tìm anh ta tính sổ, cuối
cùng lại bị anh ta và mấy người bạn
của anh ta đánh cho một trận.
Hồ Bình liếc nhìn năm trăm tệ trên
bàn, sau đó bật cười nói."Hạ Vũ, anh định mừng năm trăm
tệ á? Thế.... thế cũng quá kẹt xỉ
rồi?"
"Mừng nhiều tiền làm gì? Tôi và cô
ta cũng có thân thiết gì đâu", Hạ Vũ
nhún vai nói.
Hồ Bình liếc nhìn cách ăn mặc của
Hạ Vũ, sau đó lắc đầu cười nói.
"Không có tiền thì cứ nói thẳng, lại
còn lý do lý trấu".
Ngay sau đó, anh ta bước đến bàn
thu quà nói.
"Hồ Bình, mừng ba nghìn tệ".
Hồ Bình đặt một xấp tiền lên bàn,
ngẩng đầu ưỡn ngực, có vẻ rất oai.
Mừng tiền xong."Hạ Vũ, chúng ta là bạn học cũ,
cùng nhau vào trong đi", Hồ Bình
kiêu căng nói, ánh mắt nhìn Hạ Vũ
giống như ta đây rất giỏi.
"Không cần", Hạ Vũ trả lời, sau đó
đi thẳng vào trong buổi lễ.
Hồ Bình nhìn bóng lưng Hạ Vũ,
khinh thường cười nhạo.
"Từng là đứa phế vật, bây giờ vẫn
là một đứa phế vật, ăn mặc xuề xòa
thế mà cũng dám đến tham dự hôn
lễ, mắc cười thật".
Nói xong, anh ta cũng nhấc chân
bước vào trong.
Mà bên kia.Sau khi Hạ Vũ bước vào trong, cô
dâu và chú rể đều đứng ở cửa đón
khách đến tham dự hôn lễ.
Hạ Vũ liếc mắt đã thấy Từ Mạn.
Hạ Vũ nhớ rõ lúc học cấp hai nhìn
Từ Mạn cực kỳ xinh đẹp.
Nhưng giờ Hạ Vũ đã từng thấy rất
nhiều mỹ nữ, bây giờ nhìn Từ Mạn
anh cảm thấy cô ta rất bình thường,
nếu so về nhan sắc và khí chất với
hoa khôi Tô Yên và Vương Tuệ thì
cô ta còn kém xa.
Mà nhìn chú rể càng khiến cho Hạ
Vũ mở rộng tầm mắt, chú rể là một
người đàn ông trung niên đầu hói
mập mạp, Hạ Vũ không ngờ Từ Mạn
sẽ lấy một người chồng như vậy."Ơ, Hạ Vũ, cậu đến rồi à, tôi còn
tưởng cậu không đến chứ", Từ Mạn
ngạc nhiên nhìn Hạ Vũ.
"Đến nhìn lại thanh xuân của tôi",
Hạ Vũ cười nói.
Lúc Hạ Vũ nói ra hai chữ "nhìn lại",
chú rể đứng cạnh nhướng mày, có
vẻ không vui.
"Từ Mạn, ai đây, sao không giới
thiệu với anh", chú rể cau mày hỏi.
"Đây là mối tình đầu thời cấp hai
của em - Hạ Vũ", Từ Mạn giới thiệu.
"Mối tình đầu? Từ Mạn, lúc đó ánh
mắt em kém thật đấy, chọn người
chả ra làm sao cả", chú rể cười nói.Hạ Vũ cũng cười đáp trả: "Từ Mạn,
giờ mắt nhìn của cậu cũng kém
thật, chọn một người chồng nhìn y
như con lợn ý".
Nếu chú rể đã không khách sáo với
Hạ Vũ thì anh cũng không cần nể
nang gì hắn.
"Mày bảo ai giống lợn", chú rể nghe
Hạ Vũ nói thế thì giận dữ.
"Tôi nói ai mà trong lòng còn không
tự biết lấy à?", Hạ Vũ cười khẩy.
"Đệch mợ, mày muốn chết à?", chú
rể tức điên người.
"Anh yêu đừng giận, hôm nay là
ngày vui của chúng ta, nếu làm lớnchuyện thì sẽ mất mặt lắm", Từ
Mạn kéo chú rể lại.
Chú rể nghe thấy thế.
Hắn nhìn Hạ Vũ, lạnh lùng nói.
"Nếu không phải hôm nay là ngày
vui của tao, mày dám nói thế với
tao thì tao sẽ cho mày đẹp mặt".
Từ Mạn cũng nói: "Hạ Vũ, chồng tôi
mở một nhà xưởng, tiền vốn lên
đến mấy chục triệu, cậu không dây
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!