Chương 163: Tình đầu kết hônVới Hạ Vũ thì tiền mua một chiếc xe
cũng chả đáng gì.
Mà anh cũng không thể chờ mấy
tháng không có xe đi được?
Buổi chiều sau khi tan học.
Hạ Vũ nhận được một số máy lạ gọi
đến.
"Alo, ai vậy?", Hạ Vũ nghe máy.
“Cậu là Hạ Vũ phải không?”, trong
điện thoại truyền đến giọng nói của
một cô gái.
“Tôi là Hạ Vũ, cậu là?”, Hạ Vũ hỏi
"Tôi là Từ Mạn, bạn cấp hai của
cậu", đối phương nói.
"Từ Mạn?", Hạ Vũ ngây người.Nhắc đến cái tên này, Hạ Vũ vẫn
nhớ như in vì cô ta chính là tình đầu
của anh.
Lúc học lớp tám Hạ Vũ lần đầu biết
yêu, anh thích Từ Mạn - bạn học
cùng lớp.
Từ Mạn khá xinh, lại hoạt bát.
Lúc đó không biết Hạ Vũ lấy dũng
khí từ đâu mà viết cho Từ Mạn một
lá thư tình, sau đó lén để trong
ngăn bàn của cô ta.
Cho dù nằm mơ Hạ Vũ cũng không
ngờ, lúc đó Từ Mạn lại trả lời thư
của anh, sau đó đồng ý yêu anh.Đến giờ anh vẫn còn nhớ rõ lúc đó
mình đã vui biết bao, kích động biết
bao.
Tiếc là mối tình này mới chớm nở
đươc ba tháng thì Từ Mạn đã đá Hạ
Vũ.
Bởi vì có một bạn nam khác ưu tú
hơn theo đuổi cô ta, cô ta đã đồng
ý
Lúc đó Hạ Vũ máu dồn lên não, đi
tìm tên đó, cuối cùng lại bị anh ta
đánh cho một trận.
Hạ Vũ còn nhớ rõ lúc đó mình đau
lòng hơn một năm, thành tích vốn
luôn dẫn đầu của anh cùng vì lần
đó mà tụt dốc không phanh.Đương nhiên bây giờ anh đã quên
chuyện đó từ lâu rồi, giờ chỉ coi nó
là một kỉ niệm thời thanh xuân mà
thôi.
"Từ Mạn, có chuyện gì không?", Hạ
Vũ hỏi.
Hạ Vũ không ngờ bao nhiêu năm
không còn liên lạc mà giờ đột nhiên
Từ Mạn lại gọi điện cho anh.
"Hạ Vũ, trưa mai lúc mười hai giờ
tôi tổ chức hôn lễ ở khách sạn
Thiên Nhạc, mời cậu đến chung
vui", Từ Mạn nói.
"Mời tôi?", Hạ Vũ ngẩn người.
Cô ta kết hôn mà còn mời anh? Hạ
Vũ rất ngạc nhiên."Ừ, dù sao thì cậu cũng là tình đầu
của tôi, đương nhiên tôi phải mời
cậu rồi", Từ Mạn nói.
"À, chắc tôi không rảnh đâu", Hạ Vũ
nói.
Hạ Vũ chả có hứng thú với việc
tham dự hôn lễ này.
"Không rảnh? Không thể nào? Tôi
nghe nói cậu còn đang học đại học,
mà ngày mai còn là thứ bảy nữa,
sao cậu lại không rảnh được chứ?
Lẽ nào cậu không có tiền mừng
cưới? Nếu thế cậu có thể đi tay
không", Từ Mạn nói.
Giọng điệu của Từ Mạn tràn đầy
châm chọc."Không có tiền mừng cưới? Ha ha",
Hạ Vũ bật cười.
Nếu là trước kia thì Hạ Vũ đúng là
không có tiền mừng cưới thật
nhưng bây giờ Hạ Vũ là cháu ngoại
của người giàu nhất Tây Nam, sao
lại không có tiền mừng cưới được?
"Được rồi, cậu cứ suy nghĩ đi, thời
gian địa điểm tôi đã nói cho cậu
rồi", Từ Mạn nói.
Cô ta nói xong thì cúp máy luôn.
Sau khi cúp điện thoại, Hạ Vũ suy
nghĩ một lát.
"Ngày mai vừa hay mình rảnh, vậy
thì đi thôi".Hạ Vũ ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng
quyết định sẽ đến đó, không vì gì
cả, chỉ vì muốn viết một dấu chấm
hết cho thời thanh xuân của mình
mà thôi.
Buổi sáng hôm sau quản lí đã lái
một chiếc Lamborghini Daniel khác
đến nhà Hạ Vũ.
Chiếc Lamborghini Daniel lần này
màu xanh lá cây, quản lí nói nói
chiếc xe này được chuyển suốt đêm
từ cửa hàng Lamborghini 4S trên
tỉnh về.
Hạ Vũ lập tức lái chiếc Lamborghini
Daniel màu xanh này đến tham dự
hôn lễ của Từ Mạn.Khách sạn Thiên Nhạc là một khách
sạn bốn sao, với người bình thường
thì có thể tổ chức hôn lễ ở khách
sạn bốn sao đã rất oai rồi.
Hạ Vũ lái chiếc Lamborghini màu
xanh cuốn theo gió từ từ tiến vào
khách sạn Thiên Nhạc.
"Ôi! Chiếc Lamborghini kia nhìn
ngầu quá!"
"Không biết trong xe là cậu ấm nhà
nào?"
Chiếc Lamborghini vừa lái đến đã
thu hút không ít ánh mắt của mọi
người, thậm chí khiến mấy cô gái
hét chói tai."Anh đẹp trai, có thể kết bạn
wechat không?"
Hạ Vũ vừa mới dừng xe, hai cô gái
trang điểm đậm đã bước lên xin
wechat của anh.
"Xin lỗi, không thể".
Hạ Vũ không chút hứng thú xua
tay, sau đó bước thẳng về phía
khách sạn.
Hạ Vũ vốn rất phản cảm với những
cô gái hám giàu, sao anh có thể kết
bạn wechat với bọn họ được chứ?
Nói xong, Hạ Vũ đi về phía khách
sạn.
Chỗ thu quà ở cửa khách sạn."Đây là hôn lễ của Từ Mạn phải
không?", Hạ Vũ hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!