Chương 160: Chuốc thuốc
“Sếp Tô, tôi chỉ là một cậu trai nhà
nghèo, nên không xứng với Tô Yên
đâu”, Hạ Vũ cười nói.
“Anh Hạ khiêm tốn quá, nào, tôi xin
nâng ly chúc hai người, chúc hai
người sớm ngày gạo nấu thànhcơm”, sếp Tô cười cười cầm ly rượu
lên.
Sếp Tô biết rất rõ địa vị và thân
phận của Hạ Vũ.
"Bố! Bố đang nói cái gì vậy!", Tô
Yên trừng mắt nhìn sếp Tô.
Hạ Vũ nhìn cũng không nói nên lời,
chúc anh và Tô Yên sớm ngày gạo
nấu thành cơm à? Nói cái gì vậy
không biết?
"Được được được, dù sao cũng chúc
hai người, nào! Nhất định phải làm
đấy!", sếp Tô cười nói.
Hạ Vũ và Tô Yên đều giơ ly rượu
lên.Nếu sếp Tô đã nói phải làm, Hạ Vũ
cũng không nể nữa, trực tiếp ngẩng
đầu uống cạn.
Tô Yên cũng cầm lấy ly rượu uống
cạn.
Nhìn thấy vậy, sếp Tô vốn đang
định uống rượu khẽ nhếch khóe
miệng, sau đó đổ rượu ra sau lưng
mình, để giả vờ như đã uống xong.
Chẳng mấy chốc, cả Tô Yên và Hạ
Vũ đều đã uống sạch.
Sếp Tô lại lập tức đứng dậy, một
lần nữa rót đầy ly cho Tô Yên và Hạ
Vũ, sau đó lại kính Hạ Vũ và Tô
Yên.Lần này, sếp Tô tiếp tục làm như
vậy, khi Hạ Vũ và Tô Yên đang
uống rượu, ông ta liền đổ rượu ra
sau lưng mình.
Sau khi uống hai chén.
“Bố, bố… con cảm thấy đầu có chút
choáng váng”, Tô Yên cúi đầu lắc
đầu.
"Yên Yên, có vẻ như tửu lượng của
con đã kém đi rồi, mới uống hai
chén đã say rồi", sếp Tô nói.
Ngay sau đó, sếp Tô nhìn Hạ Vũ
cười nói:
"Anh Hạ, anh là bạn trai của con gái
tôi. Con gái tôi say rồi, sao anhkhông dìu con bé vào phòng để nó
nghỉ ngơi nhỉ".
“Phòng của Tô Yên ở đâu?”, Hạ Vũ
hỏi.
“Trên tầng hai, phòng trong cùng”,
sếp Tô nói.
“Được rồi”, Hạ Vũ gật đầu, sau đó
đứng dậy giúp Tô Yên.
"Không ngờ tửu lượng của cô lại
kém như vậy. Còn kém hơn cả tôi",
Hạ Vũ vừa nói vừa đỡ Tô Yên dậy.
Lúc này Tô Yên có vẻ đã rất say, Hạ
Vũ đỡ cô ấy, cô ấy liền ngã vào
người Hạ Vũ.Mùi hương nhàn nhạt của cơ thể Tô
Yên lập tức ập vào não bộ của Hạ
Vũ.
Tô Yên sử dụng một loại nước hoa
rất đắt tiền, tất nhiên nó có mùi rất
thơm.
Hạ Vũ có thể cảm nhận được sự
mềm mại của Tô Yên lan tràn trên
người mình!
Hạ Vũ thu hồi suy nghĩ lung tung,
dìu Tô Yên lên lầu.
Nhìn Tô Yên và Hạ Vũ đi lên lầu,
sếp Tô trên mặt lộ ra một nụ cười
vui vẻ.
“Chờ gạo đã nấu thành cơm, cho dù
là giả làm người yêu, thì cũng sẽsớm trở thành người yêu thật sự,
con gái, đừng trách bố, bố cũng vì
tốt cho con mà thôi”, sếp Tô lẩm
bẩm cười thầm.
Trong ly rượu sếp Tô rót có bỏ
thêm thuốc kích dục, cho nên lúc
nãy ông ta mới đổ rượu đi.
...
Trong phòng của Tô Yên.
Hạ Vũ dìu cô ấy vào phòng, đặt cô
ấy lên giường.
"Sao mình cũng thấy choáng váng
nhỉ".
Sau khi đặt Tô Yên xuống, Hạ Vũ
cũng lắc đầu nguầy nguậy.Khi vừa đi lên cầu thang, Hạ Vũ
cảm thấy đầu óc choáng váng,
không còn chút sức lực nào, nhưng
Hạ Vũ đã cố gắng để dìu Tô Yên
lên.
"Sao giờ thời tiết vẫn còn nóng vậy
chứ? Sao ... nóng thế", Hạ Vũ lau
mồ hôi trên trán, anh phát hiện
toàn thân có chút nóng, khó chịu.
Lúc này, Hạ Vũ cúi đầu nhìn thoáng
quá.
Cái nhìn này khiến Hạ Vũ sửng sốt!
Bởi vì Tô Yên sắc mặt ửng hồng,
trán lấm tấm mồ hôi, hai mắt kiều
diễm khiến người ta nảy sinh ý nghĩ
đen tối, lúc này Hạ Vũ rốt cuộc hiểu
được thế nào là ‘ngọt nước’."Hạ Vũ, tôi ... tôi nóng quá!"
Tô Yên vừa nói, vừa cởi dây vai của
chiếc váy công chúa của mình.
"Không được? Hộc hộc! Hộc hộc!"
Hạ Vũ không khỏi nuốt nước bọt
sau khi nhìn thấy cảnh này, có phản
ứng sinh lý.
"Chết tiệt! Chẳng lẽ là rượu bị bỏ
thuốc!?"
Hạ Vũ vỗ đầu, liền nhận ra.
Dựa vào phản ứng của Tô Yên và
phản ứng của chính mình, Hạ Vũ
gần như có thể xác định rượu vừa
rồi nhất định là do sếp Tô hạ thuốc.“Mẹ kiếp, thật độc ác, đây là con
gái của ông ta đấy”, Hạ Vũ không
khỏi nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!