Chương 156: Từ nay anh là người
của tôi
Sau khi ngồi xuống.
“Vì tên đàn ông xăm trổ đã chết,
món nợ hôm nay coi như đã được
bỏ qua”, Hạ Vũ bình tĩnh nói.
Anh Long nghe Hạ Vũ nói như vậy
thì trong lòng thầm yên tâm.“Hạ Vũ, cậu… cậu thật sự là chủ
tịch chi nhánh Thanh Dương của
tập đoàn Hoa Đỉnh sao?”, Trần Húc
ở bên cạnh không khỏi sửng sốt
hỏi.
Không đợi Hạ Vũ trả lời, anh Long
đã nói:
"Anh ấy không chỉ là chủ tịch chi
nhánh Thanh Dương của Tập đoàn
Hoa Đỉnh, mà còn là cháu trai của
ông Liễu Chí Trung. Trần Húc, cậu
thật may mắn khi có người bạn
tuyệt vời này".
"S ... sao? Liễu ... Cháu trai của ông
Liễu?!", Trần Húc bị tin tức này làm
cho choáng váng.Trần Húc mặc dù không thể tin
được, nhưng anh biết rằng thông
tin mà chị Hồng cung cấp tuyệt đối
không thể sai được.
Cho đến bây giờ, Trần Húc rốt cuộc
cũng đã biết tại sao lúc trước Hạ Vũ
lại tự tin nói rằng anh có thể giải
quyết tất cả những chuyện này và
bảo cậu ấy không cần lo lắng.
Trần Húc lúc đó vẫn không đoán ra
được, không đoán ra được tại sao
Hạ Vũ lại tự tin như vậy, giờ thì
cũng hiểu được rồi!
Trần Húc cuối cùng đã hiểu. Chị
Hồng, anh Long, và tên đàn ông
xăm trổ, tại sao họ lại sợ hãi như
thế?Ngay cả Trần Tiểu Manh sau khi
nghe được lời nói của anh Long
cũng bị kinh ngạc che cái miệng
nhỏ nhắn, vẻ mặt kinh ngạc.
Mặc dù Trần Tiểu Manh khá ngây
thơ, nhưng cô ấy cũng đã từng
nghe đến tên của Liễu Chí Trung, cô
ấy cũng biết Liễu Chí Trung là người
giàu nhất Tây Nam!
"Trần Húc, tôi biết bây giờ cậu rất
sốc. Tôi sẽ nói chuyện này với cậu
sau", Hạ Vũ nói.
Trần Húc gật đầu.
Hạ Vũ lại quay sang nhìn anh Long.“Tiểu Long, nghe nói những con
phố này đều do anh bảo kê, đúng
không?”, Hạ Vũ hỏi.
"Đúng vậy, nhưng chỗ tôi chỉ là làm
ăn nhỏ. So với công việc kinh doanh
của Hoa Đỉnh, đó chỉ là trò trẻ con",
anh Long cười khan nói.
“Vậy có muốn làm lớn hơn không?”,
Hạ Vũ hỏi.
"Tất nhiên là tôi muốn, nhưng nhiều
nơi khác nhau trong thành phố
Thanh Dương đã bị chia cắt. Nắm
được mảnh đất này đã rất khó rồi,
muốn làm to hơn thì còn khó hơn
lên trời”, anh Long nói.
“Nếu có sự giúp đỡ của Hoa Đỉnh
thì sao?”, Hạ Vũ cười nói.“Sự trợ giúp từ Hoa Đỉnh?”, anh
Long giật mình.
“Anh…anh Hạ, tôi vẫn chưa hiểu ý
anh”, anh Long mơ hồ.
“Ý tôi rất đơn giản, sau này anh sẽ
theo tôi, anh là người của tôi, tôi
đương nhiên sẽ giúp anh làm ăn to
hơn”, Hạ Vũ nhẹ nói.
Sau khi dừng lại, Hạ Vũ tiếp tục:
“Chuyện này… thật sự có thể sao?”,
anh Long vẻ mặt rất kinh ngạc.
Anh Long biết rất rõ nếu không
được sự giúp đỡ từ bên ngoài. Với
khả năng hiện tại, tối đa anh ta chỉ
có thể nắm bắt con phố này, không
thể làm được lớn hơn.Nếu Hoa Đỉnh sẵn sàng hỗ trợ anh
ta sau lưng, như vậy anh ta có vốn
để làm lớn rồi!
“Anh cho rằng tôi đang nói đùa
sao?”, Hạ Vũ khoát tay nói.
Khi đối đầu với Hướng Kim Cường
trước đây, Hạ Vũ đã có ý tưởng
thành lập một thế lực ngầm, nhưng
anh vẫn chưa tìm thấy cơ hội.
Mà bây giờ, Hạ Vũ cảm thấy rằng
thời điểm đã đến.
"Được rồi! Tôi đồng ý! Đồng ý theo
anh Hạ!", anh Long trực tiếp đồng
ý.
Dựa trên thực tế rằng Hạ Vũ là cháu
trai của Liễu Chí Trung, anh Longcảm thấy rằng anh ta không có gì
mất mặt khi làm việc cho Hạ Vũ,
thậm chí còn rất vinh dự nữa kìa.
Phải biết, nếu không có cơ hội như
ngày hôm nay, một kẻ cầm đầu
băng đảng nhỏ như anh Long có lẽ
không bao giờ có cơ hội bám vào
một nhân vật tầm cỡ như cháu của
Liễu Chí Trung.
“Được, vậy Tiểu Long, từ nay về
sau anh là người của Hạ Vũ tôi”, Hạ
Vũ nói.
"Vâng, vâng! Tiểu Long tôi kính anh
Hạ một ly".
Anh Long nhanh chóng cầm ly rượu
lên, sau đó ngẩng đầu uống cạn.Sau khi đặt cốc xuống, Hạ Vũ nói
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!