Chương 150: Cuộc hỗn chiến ở
quán bar
Khuôn mặt của tên xăm trổ co giật
vì tức giận.
Tên đàn ông xăm trổ tiếp tục ngẩng
cao đầu phách lối:"Trần Húc, để tao nói cho mày biết,
hôm nay tao phải chơi được em gái
mày! Chúa Giê-su đến cũng không
cứu nổi nó đâu!"
"Mày! Mày dám!"
Trần Húc vốn dĩ còn đang cười cười.
Nghe xong, cậu ấy lập tức cầm chai
rượu rỗng trên bàn lên, đập một cái
vỡ chai rượu rồi chĩa đầu nhọn vào
tên đàn ông xăm trổ.
Khuôn mặt tên đàn ông đen lại:
"Trần Húc, trong đám thuộc hạ của
anh Long, mày là đàn em, mày dám
ra tay với tao, có biết hậu quả
nghiêm trọng như thế nào không?"
“Tao đéo thèm quan tâm hậu quả
nghiêm trọng như thế nào, cho dùlà ông trời, dám động đến em gái
tao, tao cũng dám ra tay!”, Trần
Húc nghiến răng nghiến lợi.
"Đệch cụ, ngứa đòn đây mà, anh
em, lên cho tao! Đánh chết hắn!",
tên đàn ông xăm trổ trừng mắt hét
lên.
"Dừng lại!"
Khi khoảng chục tên đàn ông to lớn
mặc vest đen chuẩn bị lao lên, một
tiếng quát lớn từ phía sau truyền
đến.
Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy
Hạ Vũ trong tầm mắt.
"Hạ ... Hạ Vũ!"Trần Húc cũng nhận ra Hạ Vũ, cậu
ấy trông rất ngạc nhiên, cậu ấy
không ngờ mình lại gặp lại được
bạn thân của mình nhiều năm trước
ở đây.
“Thằng kia, mẹ nó, mày là đứa nào
mà dám ẳng lên thế hả?”, tên đàn
ông xăm trổ quay đầu nhìn Hạ Vũ.
Khi tên đàn ông thấy Hạ Vũ mặc
quần áo bình thường, trong mắt
hắn đột nhiên lộ ra vẻ khinh
thường.
"Trần Húc là bạn của tao, nay tao
sẽ cứu cậu ấy! Bất kể mày là ai.
Cút!", Hạ Vũ bình tĩnh nói."Bảo tao cút à? Thằng này dám bảo
tao cút đi này? Haha!", tên đàn ông
xăm trổ cười lớn.
Khoảng hơn chục đàn em phía sau
tên đàn ông đều cười.
Lúc này, tên đàn ông xăm trổ đi tới
trước mặt Hạ Vũ, ngẩng cao đầu,
ngạo nghễ nói:
"Thằng kia, mày có biết tao là ai
không? Mà dám nói chuyện với ông
đây như thế, mày không muốn sống
nữa đúng không!"
Nói xong, tên đàn ông duỗi tay vỗ
vỗ mặt Hạ Vũ vài cái kêu ‘bốp bốp’.
Hạ Vũ híp mắt, lạnh lùng nói:"Vậy thì tao cũng nói cho mày biết,
dám tát vào mặt tao như thế này thì
mày sẽ không có kết cục tốt đâu!
Tao cam đoan là mày sẽ rất thảm
đấy".
“Haha, vậy thì xem đứa nào mới là
đứa chết nhé!”, tên đàn ông cười
nói.
Ngay sau đó, biểu cảm của tên đàn
ông bỗng trở nên dữ tợn:
"Các anh em, đập chết thằng này
trước cho tao! Sau đó chúng ta sẽ
xử Trần Húc!"
"Vâng!"
Hơn chục đàn em trực tiếp xông tới.Nhìn thấy thế, Trần Húc vội vàng
chạy vọt lên. Cậu ấy đứng trước
mặt Hạ Vũ, sau đó quay đầu nói với
Hạ Vũ:
"Hạ Vũ, cậu đi mau đi! Đây là việc
của tôi, cậu không chọc được vào
chúng đâu!"
Tất nhiên, Trần Húc rất biết ơn và
cảm động vì sự xuất hiện bất ngờ
của Hạ Vũ.
Nhưng Trần Húc không muốn liên
lụy đến Hạ Vũ.
“Anh Hạ Vũ, anh đi nhanh lên!”,
Trần Tiểu Manh, em gái của Trần
Húc, cũng lo lắng nói."Trần Húc, Tiểu Manh. Đừng lo,
hôm nay anh sẽ bảo vệ cho hai
người. Anh sẽ lo liệu mọi chuyện",
Hạ Vũ bình tĩnh nói.
“Hạ Vũ, đây không phải là trò đùa
đâu, chúng là đám người mà cậu
không chọc vào được đâu, cậu
không xử lý được đâu, mau đi đi!”,
Trần Húc sốt sắng nói.
Theo như Trần Húc biết, Hạ Vũ còn
đang học đại học, cậu ấy không
nghĩ rằng một sinh viên có thể giải
quyết được vấn đề lớn thế này!
"Bớt sủa đi, vì hôm này, ai trong
chúng mày đừng hòng chạy thoát,
anh em, lên, xử thằng bao đồng kiatrước cho tao!", tên đàn ông xăm
trổ ra lệnh.
"Lên!"
Sau khi mười mấy đàn em nhận
lệnh, trực tiếp lao về phía Hạ Vũ.
“Cô Lang, làm đi, đánh gục mấy
người này”, Hạ Vũ híp mắt nói.
"Cứ giao cho tôi!"
Cô Lang bẻ cổ kêu răng rắc.
Lúc này, đàn em đầu tiên xông lên
trước đã đến trước mặt Hạ Vũ.
Cô Lang trực tiếp tung một cú đấm
giáng mạnh vào ngực tên đó.
"Bùm!"Tên đàn em này trực tiếp bị đấm
bay về phía sau. Đập vào người
mấy đứa đàn em đang định lao tới,
quật ngã tất cả bọn xuống đất.
Về phần tên đàn em bị đấm, sau khi
ngã xuống đất, liền phun ra một
ngụm máu, rõ ràng là cú đấm của
Cô Lang đã khiến hắn bị thương
không nhẹ.